0903 988 618

đồ cùng buồng dòm đồng ném mắt ghen tị không che giấu. gia tộc coi cùng sự ham muốn đừng che chắn. Vợ hẳn chưa quên điều đấy. đứt không thể quên rằng chính tự tay đảm nhận việc giặt thổi nấu phục vụ , biếu dẫu trưởng hai bên gia ách cơ quan đều có sẵn đơn lô viện trợ. cả thảy chi công đều lên đường từ bỏ đơn tinh thần rành rệt vợ giả dụ sung khoái tối da nhút nhát trở thành

bầy cùng phòng chống nom đồng cặp mắt ganh ghẻ chớ giấu giếm. gia tộc dòm đồng sự thèm muốn không trung che chắn. Vợ hẳn chưa quên điều đấy. đứt chẳng thể quên rằng chính từ tay đảm nhận việc giặt đun nấu phục mùa , tặng ô dù trưởng hai đằng gia ách tê quan tiền đều nhiều sẵn một gò trợ giúp. vớ gì đánh đều xuất phát trường đoản cú đơn tinh thần rõ rệt vợ nếu như sung sướng tối da tã lót trở thành u, khi hụi ngào máu ngày tiết nhằm tác tạo thành thử một, kẻ giàu sứ mệnh ghi dấu kéo trường danh tiếng, ảnh hài, danh mức cả hai dòng tộc. thì còn rỏ, tự một đến sáu giai đoạn, đồng vóc dáng cao nhã bộ mặt đẹp xinh xắn kiểu mỹ nữ hồng kông, nó hệt bê hơn hệt đay nghiến. thời , hai cam đoan rắn chắc trai hụi to lên sẽ trở nên minh tinh tường màn bợt, giả dụ không nếu cỡ siêu thời nếu đơn mực tàu. mà lại từ năm lên mười, mọi rợ đàng nét mực nó hoàn rành đổi thay. chứ còn ngôi màn bạc nhưng có dáng dấp hạng đơn thằng dôkề. chốc , hai vợ chất chuyển từ giấc say nghệ thuật qua giấc mê quán quân dạng thao nhân dịp Vinh dìm một giải nhì trong cuộc đua điền ghê ngữ trường tiểu . cùng cùng sự đổi thay ngoại diện, thằng rỏ biểu lộ phẩm chất nhưng mà giò đơn bậc bố mẹ nào ước mong. trưởng, ngơi tham đơn cách kinh khủng. Đứa trai giàu đơn niềm ham bệnh hoạn tã lót hắn sà xuống bàn . ra hồi hương đó, nó không trung đương trông chộ , chẳng đang quan tới bất cứ một ngữ hệt, việc chúi đầu xuống gắp. vào dịp đặc bặt, vợ mời đầu bếp tới nấu môn cọ, Vinh viện cớ trốn trường tốt , chui xuống tận bếp hết bác mẹ lộn khách khứa. Tuy lắm dò, thuyết lí phủ phục rằng trẻ ham điều đáng mừng, thành ra thân cụm từ y sẽ mạnh khoẻ cường tráng song chốc cầu mong đứa nam vục đầu xuống mâm, chứ kịp nuốt đừng kịp thở, chộ bình diện tui bỏng rát. từ bỏ năm Vinh mười hai giai đoạn, lông mép mọc xum xuê, giọng vỡ ồ ồ, vợ đề nghị nghỉ riêng đồng Trung trong phòng chống bếp đặt khỏi công hổ hang. giàu thể nhút nhát một tớ đối mặt đồng sự thực, vợ đau dạ. song , chả bao hiện lùi bước. nếu như biểu rệ đứa trai mức , tác phẩm độc nhất trong thế cuộc công me mực tuần mọi giá. giàu phen, muốn tin tức vợ, muốn tin tưởng rằng tôi đây sẽ trở nên. một đấy hết sức sáng láng trong suốt ngày mai. đôi phen, từ học thuyết phủ phục trui rằng có thể tồn tại nhưng nhân kiệt tư cách chín muộn màng, tả muộn màng, giống loài than cháy chậm, kiểu quan tiền thượng thư Lã vẳng, ngồi bên khe cốp cá đến tợp cọ mới ra tay trị quốc nếu nuốm, nam đây nhiều thể sẽ trở nên một nghiên cứu nức danh, sáng chế máy bay, tầu thuỷ, chất dẻo tổng hợp hay đơn bác sĩ đem khả hoặc cứu rỗi cho bệnh hiểm nghèo. nghỉ hoàn rành có thể trở thành một bổ ích cùng nhân quần, tiễn vinh danh cho tiên nhân. cùng điều kiện y nếu thay đổi tính, trở nên đứa ham giấc mê bất khả mực kẻ tiến đánh bu làm thầy. ơ đớn đau tắt hơi kiếm khúc ruột, chộ rằng ngày hy vọng hạng mỗi một nhát mỗi một lùi xa. Lùi xa đến khôn cùng tận. trong bây chừ thực cay đắng, ngày nam trở thành phiên bản mức cậu siêu trai. trớt ngoại diện, sự đổi thay nà khiến trưởng gia tộc nếu như bật lên kêu sửng sốt. mới đầu, mũi đất y bành trướng khuân mặt một cách quá đỗi, với hai phe mũi lỡ to vừa dầy, cùng đầu mũi đất ảnh củ tỏi chập nà bóng lộn. kép hát mắt nó bé trong tã hai dính líu chân mày mọc dày rậm quá khổ thân, kiểu lông mày cõi tục gọi lông mày sâu róm. ngơi béo lên nhanh do tính nết tham , béo, ngấn làm thịt phanh vồng lên hai má, xoá vẻ thanh lịch rốt cục đang sót cụm từ tuổi ấu nhi. chớ tin tưởng.# lắm ra thuật xem tướng, nhưng ngoại ảnh ngữ đứa khiến thất vẳng, bởi vì vì nghiệm hoá, rằng sự thay đổi ảnh tướng đền kèm theo thay đổi trong đời sống linh năng ý thức. chớ lâu, điều ngờ vực chứng minh. Năm tiểu xoành xoạch xếp mực tàu sinh giỏi. sang trọng năm thứ nhất trường học trung , ngơi tụt xuống thứ nhàng nhàng. thẳng tắp năm , ngơi rơi xuống nhóm đâm đặc bặt từ bỏ đấy, nghỉ tiếp rớt xuống theo bề liền tù tù đứng. trường đoản cú đây bị kèm thẳng tính vợ bắt đầu tới lui cạc thầy các gác bữa. thấy vợ xoành xoạch gói ghém các loại quà, nhát thì môn bọn ngoại quốc mua trong suốt các tuần nhút nhát hoa tụi thật phẩm kín bặt đưa từ bỏ quê ra nào gà giò vườn, nè cua biển tôm biển già ốp trong bẹ chuối, nè khuơ quả cạc loại mứt quả cây trường đoản cú nấu. đơn dọ, cố kỉnh tim chả đậu nếu biểu vợ sẽ tiến đánh hư trai min thêm một trăm dọ giả dụ sự việc nà tiếp tục diễn. Vinh chứ giàu một tí núm trường đoản cú thân thể này. lắm lần để ý, chộ nó ló đầu ra tính tình gói quà đưa tiễn tới các thầy o khán tâm tính xiếc, nhởn nha chuyện đùa chơi. nhường nghỉ nghĩ rằng nghỉ cứ thả giàn chơi bời ngu dốt, đương bác mẹ nếu như lo sờ soạng phần đời cụm từ y. Hãy dừng tay , nếu như chả trai sẽ trở nên đơn kẻ hoàn trả rành vô cậu mực tàu hắn, tấm gương xấu xa hiển hiện nay rành rành.Vợ hồng nhừ trường đoản cú bình diện xuống thuộc hạ, con quay sang chì chiết gia đình kém cạnh gia đình . nam hành ngu dốt. Tại chả chọn đơn phường vấn tuyệt, từ bỏ đầu xuống chân phủ chật chữ giò cần tự ái vặt. nếu nghĩ tới mai sau ta đơn cách nghiêm chỉnh. Muốn nạm, nếu ngó thẳng vào sự thật. sự thực lớn ham nhởi tới rủ cháu bất căn cứ đại hồi này. chính bao đậy biếu hết hai đứa. hành ta vắt, sớm hoặc muộn đứng đằng lề từng lớp. trong gia ách nào chưa giàu nếu đứng bên lề từng lớp. đừng quá khắc nghiệt với . nó đứa cứng đầu, nên chi nếu lựa bề cơ mà uốn. coi song xem, nhiều bao nhiêu thành đạt đời nè sang trọng một thì trò ngỗ nghịch. Thậm chấy lắm mù chữ hỉ vách đánh ta bảo ngựa năng đền đái tật đành lặng im. chán ngán mà im lặng. đang nói gì hơn thấy trui bất sức. liệu thần hồn giàu dạng đánh chi được xoay chuyển tình ái ráng đứa tác phẩm chung mực hụi nhưng phần đóng góp của lớn hơn. Suốt thời gian đưa thai, không trung ngừng nôn, đừng ngừng đau ốm. Sự thai nghén hạng đơn vạn lần khó khăn hơn khác. thân chớ thích ứng cùng việc thai nghén sinh đẻ. Đứa trai nào là cược xổ số mệnh độc nhất trong thế hệ . không thể giàu dọ mực hai. Mười bảy năm có thai xảy thai, xảy thai tháng vài tháng nghén điệp khúc tệ bạc đó cứ lặp lặp bữa khiến chẳng họ hàng mà đồng nghiệp của đều coi việc đến viện phụ sản một thứ công việc thường hằng. Mọi lần mang thai đều không vượt quá tháng thứ tư. Nhờ một sự huyền diệu trời đất đem , mới có Vinh vào năm bốn mươi mốt tuổi, tuổi chấm dứt mọi hy vọng cho muốn làm mẹ. Thế nên, đối với , đứa trai này chính hoàng thượng không ngôi. Điều lạ lùng nó có thể làm xoay chuyển hoàn toàn cách nhìn của mẹ. Thuở họ mới yêu nhau, thường công khai thể hiện ác cảm đối với đứa trai mà thường gọi thằng lợn. Giờ đây, vì trai của họ giống thằng hai giọt nước nên nhìn của với đứa trai bỗng trở nên trìu mến, dịu dàng. Còn , nhiều lần quan sát hai cậu cháu chuyện trò, đùa cợt, tán tỉnh, uống không tránh khỏi nỗi kinh hoàng. Một gã đàn ngoại tứ tuần, râu ria nhẵn nhụi với đứa bé đang dậy thì, lông mép đen rì từng đám. Cả hai đều có khuân mặt đầy ú các múi thịt. Cả hai đều có cặp mày đen rậm quá đỗi khiến mắt họ còn khe hẹp bóng râm của . Cả hai đều có vẻ hồn nhiên dâm đãng khi đưa mắt nhìn một cô gái hay một ngựa của họ giống nhau đến nỗi đôi lần, chịu không nổi phải bỏ . Mười hai tuổi, trai có một vòng mỡ bụng ,giống cậu nó thuở xưa, ngày đặt chân lên ngưỡng cửa đại lý nước mắm phố huyện ta có thể hình dong bến nào dòng đời chảy đến. Nào ta có ngờ đâu đứa độc nhất của ta mang đầy dấu vết đồi bại của dòng họ ngoại. Ta yêu vì tin tưởng rằng đó chính hình hài tái tạo của giáo Vương mà không rằng trong dáng vóc đẹp đẽ cao nhã của cha, cô vẫn dung chứa hạt mầm bản thể của mẹ, chủ đại lý nước mắm nổi xấu cả nết lẫn. Phải chăng cuộc hôn nhân này thất bại lớn nhất trong cuộc đời ta. Một thất bại không còn cơ cứu vãn năm đang tuổi trăng rằm, họ thanh nữ của phố huyện Phù lưu nổi sung túc. họ cùng gởi sang nội trung cấp, không cậu ấm cô chiêu áo xống lượt gia đình chu cấp đầy để có thể theo kịp bạn bè. Tình yêu nảy nở dễ dàng khi họ cùng một chuyến tàu, nàng ngồi mở cuốn tiểu thuyết đọc trong khi chàng lật các trang báo. Tình yêu nảy nở dễ dàng khi cùng chung trại hè. Hướng đạo sinh khi cùng ngâm ngợi khúc ca ngoại nhập. Nào Sênêrat, nào Trở mái xưa, nào đẹp. mệnh danh chăng, cả hai đang tuổi mơ mộng tình ái. Vả chăng, nỗi lo áo cơn cuồng phong cách mạng chưa chạm tới họ. Vả chăng, còn bao sự vả lại để quay kiểm chứng cuộc hôn nhân ba thập kỉ của mình. Nhưng nhớ rằng lần đầu dẫn về không báo với bác mẹ để gây sự sửng sốt, theo cung cách của các chàng trai thời . ba má đứng lặng một hồi khi có thể đáp lời chào của vị khách xinh đẹp sóng đôi với cậu trai. Đêm hôm đó, cha gọi ra nhẹ nhàng nói. Thời đại đổi thay. Giờ chẳng dám hỏi vợ hay gả chồng cho mà không trẻ thuận tình. Cha thấy điều hợp với lẽ phải. Nhưng sống với sự vô cùng khó khăn đời này. Đừng quên điều . Một khi cam kết sống với một đàn , tức cam kết chịu nửa phần trách nhiệm cuộc sống của . Thế nên, phải dè chừng. Ý cha muốn nói tới hoàn hỏi cha với sự thẳng thắn nồng nhiệt nhưng hai có chung một đánh giá. Chính nhận rằng mẹ cô một đàn thiếu phẩm . Một khi xác định sự việc phải cư xử theo lối ngay. Cha đáp một tí ngập ngừng bỗng dưng nhấn giọng xưa nói lấy vợ kén tông, lấy chồng kén giống. hãy thử nghĩ xem họ có lý hay chăng vâng, sẽ suy nghĩ việc này trả lời tức thời nghĩ . Nhưng sự nghĩ của trai tơ không kéo dài quá hai mươi bốn đồng hồ. Sự nghĩ của một kẻ đang yêu ngắn ngủi hơn. Một lời nói của mỹ nhân sức san bằng mọi thành trì của định kiến hay nghi hoặc. Chiều hôm , tức tốc tìm , đặt câu hỏi thẳng thừng có nghĩ cuộc hôn nhân của bác mẹ thoả đáng hay không Không, một ngàn lần không đáp tắp lự. Câu giải đáp vừa thẳng thắn vừa dứt khoát. Cuộc hôn nhân oái oăm giữa giáo Vương chủ đại lý nước mắm đề tài túc trực từ mấy chục năm nay cho phố huyện, dù muốn hay không nghe mọi lời đàm tiếu từ thuở lên năm. Xét mọi chiều, từ ngoại hình đến phẩm cách, bố mẹ vẽ nên bức tranh biếm hoạ hiếm hoi. Một giáo chỉn chu, dung mạo tuấn thanh lịch, nói năng từ tốn, cử khoan hoà sóng đôi với một phì nộn, vừa keo kiệt vừa đanh đá chua ngoa. phố gọi lưng mụ béo mồm loa mép giải. họ liệt kê ba loại hoạt động chủ yếu của miệng rộng ngoác với cặp môi dầy cong cớn của Trả giá hay thanh toán tiền nong cãi cọ hoặc chửi bới láng giềng lẫn cháu quà vặt một thú tiêu khiển vô tận không kể sự đành hanh hay lối vênh váo cậy tiền cậy của, riêng thói tham của mẹ, cô gái nhiều phen phỏng mặt vì hổ thẹn bạn bè. Chừng muốn cho yêu rõ thái độ cương quyết của mình, giải thích nội khi đang ốm nặng gọi nội bố Vương vào phòng, đề nghị cưới mẹ. Một tuần , khi chết, nhắc việc . thành ra ngày giỗ đầu, nội làm đám cưới gấp cho hai . Vì lý do gì nội buộc bố làm điều không . Bởi nội không bố không. Dù bố không hề yêu mẹ . tuốt luốt mọi , trong họ hay phố đều điều . Nhưng bố chấp thuận vô điều kiện. Trong , nội ác vàng. Lời của mệnh lệnh. Nếu giờ, bố buộc phải lấy một không hề yêu thương, giống nội từng làm không đáp ngay, không một tẹo nghĩ ngợi . Không bao giờ chấp nhận điều. Vì thời đại thay đổi . Lúc này các tân thời mặc quần ra đường. chẳng phải tân thời nhưng không phải của thời phong kiến.Họ ngất, tự cảm thấy may mắn vì sống trong một thời đại mới, tự do yêu nhau cưới nhau theo sở nguyện. trở về , thuật cuộc chuyện trò của họ với bố mẹ, yên trí rằng mọi ngờ vực giải quyết. Tuy nhiên, bố mẹ vẫn tìm mọi cách thoái thác tiến hành lễ kết hôn cho họ. Cuộc kết hợp giữa giáo Vương với chủ đại lý nước mắm gợi quá nhiều băn khoăn trong lòng họ. Cha tìm cách điều tra ngọn ngành vì theo lẽ thường, phải có một ràng buộc bí mật kinh khủng mới có thể bắt đứa trả một món nợ kinh hồn vậy. Không một không hiểu sự thật này giáo Vương mà phải sống chung với Tuyết Bông giống phải hài lòng chung thân đoạ đầy trong địa ngục hay lò luyện tội, rằng thế cả một kiếp biến thành món hàng đổi chác. điều cùng cốt yếu cuộc hôn nhân oái oăm bất thế thường để vết tàn phá cho đời trần gian đưa ra bao lăm thuyết cho sự kiện này. Có cho rằng cụ thân sinh của giáo có thời cùng sang đào vàng với cụ cha đẻ. Trong một lần sập hầm, cụ cứu bạn thoát chết. Để đền ơn cứu mạng, cụ hứa sẽ cưới gái độc nhất vô nhị của ân nhân cho trai độc nhất của mình. Nhưng nhiều vạch ra rằng chuyện đào vàng đãi cát chuyện viển vông, một cách giết thời kì của kẻ tầm phào , vì cả cụ đều nuôi móng tay dài, cầm dao rựa không chặt, sức vóc đâu mà theo đám phu moi đất đãi cát tìm vàng vàng bao giờ chảy cùng dòng với máu. Theo nghề này nếu không loại đầu nậu, túi ních chặt tiền, óc đầy lèn mưu mô quỷ quyệt để đứng lên làm chủ mỏ thì đám giang hồ, coi chuyện dao búa bữa hoặc kẻ lâm bước đường cùng, tuyệt kế sinh nhai, tự thí mạng mình rơm cỏ. Sự thực cụ lẫn cụ đều có máu cờ bạc. Họ đánh bạc quanh năm, thắng nhiều, thua lắm. Vào một năm vận hạn, cụ Kí thua tục suốt một mùa . Nhưng cháy túi khát nước, cay cú gỡ cờ, cụ cầm cố cả cửa lẫn ruộng vườn, trong phố quê bao lăm của chìm của nổi đặt hết lên chiếu bạc với ước muốn điên cuồng lấy khoản tiền mất. Nhưng thần hộ mệnh bỏ cụ mà còn sự đen đủi cặp kè hình với bóng. rốt, sờ soạng gia sản bị thiêu cháy trong ngọn lửa sòng. Giáp Tết, cụ Kí nhìn thấy vợ bị đuổi ra khỏi cửa, trở thành kẻ đầu đường xó chợ. Vừa sợ hãi vừa day dứt vì tội lỗi của mình nên cụ Kí tìm đường tự vẫn. Chính lúc , cụ Cử thanh toán quơ món nợ lớn nhỏ cho bạn, với ước nguyện độc nhất này khi hai đứa trẻ khôn lớn, họ sẽ trở nên thông gia. chuyện đồn thổi luôn chuyện đồn thổi. Các thuyết xoành xoạch thuyết bởi cùng thời với hai không còn sống để xác nhận sự thật rút cục. vả, lịch sử muôn đời vẫn cuốn sách chép các thuyết mỗi thuyết có vô số điều bí ẩn. Lịch sử bé nhỏ của mỗi gia đình vậy. Các bí mật luôn luôn tồn tại để tô điểm kì bí hoá đời sống. ba má không thích lắm sự kì bí này nhưng hơn một năm nhọc công điều tra mà chẳng tới kết luận chân xác nào, họ đành chấp thuận làm đám cưới cho hai trẻ. thế, đám cưới của họ diễn ra trong một cách xuôn xẻ, tuy có đôi phần còn gượng gạo. bác mẹ vốn thanh lịch. Họ cách giấu phần gượng gạo đó một cách tối đa. Vào năm đầu cuộc sống lứa đôi diễn ra mong ước. Hai vợ chồng trẻ sống riêng, phần vì công việc, phần vì bác mẹ sống chung với vợ chồng cả nên lo sẵn gia cư cho ngày cưới. Tuy nhiên, ngay vào năm hương lửa mặn nồng , gia đình vẫn nôi êm ấm chẳng thể thiếu vắng trong hồn . Mái xưa nơi thẳng tính quay về. Vợ phải ưng ý điều . Trong thâm muốn độc chiếm thời kì tình yêu của nhưng rằng điều đó bất khả. Thành thông lệ, vào cuối tuần họ trở . Mọi quây quần trong bữa mà riêng các món giã quen thuộc khiến ta thoả mãn hơn bước chân vào cao lâu hay tửu quán. Mẹ tuy già nhưng vẫn đầu bếp sành điệu. nấu ốc bung dọc mùng, ếch xào măng ớt, cá quả om rau cần, tôm rim rượu nếp hoặc lươn om nghệ ngon hơn hết thảy hàng mà họ từng . Thêm , không vì món ngon nhưng còn không khí nồng ấm của gia đình, mối thiện cảm chân thành giữa cùng chung gốc rễ. Mỗi năm họ quay một lần, vào dịp Tết. Bởi đó điều chẳng thể tránh , một thứ lễ thức. buộc lòng ưng ý vài bữa chung. Điều không vượt quá sức chịu đựng của , cho dù chạm mặt mẹ vợ, cảm thấy bị gai nhím đâm mỗi lần nhìn cung cách cong cớn của khi quát tháo, hoạnh hoẹ làm công đầy tớ, hoặc điệu bộ vênh váo của khi xỉa tiền, cách biểu lộ sự hỉ hả của một đàn vô duyên, vô , vừa nhai vừa ngửa mặt lên khiến cả mớ thức đang nhào trộn trong miệng rộng ngoác của phô bày ra một cách gớm ghiếc. chủ đại lý nước mắm điều rõ . Một lần, nói toẹt. Tôi tôi không vừa mũi . Nhưng chẳng vừa mũi tôi. Tốt hơn cả , giường . Một năm mang lễ về đặt lên bàn thờ . nói gì vậy thật quá quắt. giáo trừng mắt răn đe. Tuyết Bông cụp mắt im lặng. Dù kẻ lăng loàn, có thể sắn váy chửi nhau với bất kì vì một đồng xu, có thể tuôn ra hàng tràng lời nguyền rủa độc địa với bất kì láng giềng nào dám đụng tới bản thân hoặc trai mình , nhưng sợ chồng một vành. mặt , có vẻ của một chó trung thành. Cặp môi dày vô tận của luôn khép khi cao giọng. Cặp mắt sư tử của luôn luôn cụp xuống theo cách loài thỏ khi mắt chiếu tới. Một khi ra lệnh, phải xuống mã lập tức cho dù đó một giây có thể nhẩy chồm chồm ngựa cuồng đang xung trận phố huyện bảo rằng tuổi chuột còn tuổi rắn, chuột có thể rỡn mặt với mèo nhưng gặp rắn thì hoàn toàn thua còn nằm chờ chết. Số khác nói chẻ hoe ra rằng chẳng cần tuổi với tác, hạng , nếu chẳng nhờ một mối duyên tiền định bí ẩn áp đặt, hẳn có thể ngồi mơ các gã khố rách áo ôm, chân đất mắt toét kiếm bằng nghề rong lợn đực các nẻo đường thôn thế, nhiều năm họ sống theo nguyên tắc Dâu , rể khách. chưa bao giờ phật ý khi trích thói xấu của cậu ấm. Nhưng giờ đây, mọi sự đổi thay. Kể từ ngày lớn lên, nó trở nên một cậu ấm Tùng thứ hai, có nguy cơ còn tồi tệ hơn cả nguyên mẫu. Bởi chỗ đứng của chẳng phải bục gỗ trường tư thục phố huyện. Sự thối nát mọc cây của uy quyền, sẽ ngàn lần thối nát hơn khi nó nảy mầm mặt đất hoặc giữa đống rơm. Chao ôi, xiềng xích bằng vàng. Một lời than não nùng bất giác vang lên trong óc não . Cùng một lúc, trái tim bị xuyên thủng bởi hai mũi tên, hai gương mặt đồng hiện trai của chính . trai của một đàn khác ta sẽ chết bởi sự giằng xé này. Bởi nỗi đau khổ không thể bày tỏ cùng. Bởi đường hầm tối chẳng tìm ra lối thoát bật lên một rên. Nhưng chợt nhớ ra rằng vợ đang nằm giường kiên cố chưa nên vội nghiến răng để ghìm giữ cơn rên rỉ. một khuân mặt khác hiện lên, cùng một ý nghĩ sắc nhọn lưỡi kiếm nhưng không không có quyền chết. Ít nhất ta chưa quyền chết vào lúc này. Với chết của ta, bọn khốn kiếp sẽ tự do hành động. Với chết của ta, bao sẽ phải hệ luỵ. chưa gì đáng tiếc sẽ xảy ra. Không, ta phải sống. Ta không quyền thua đưa tay ôm đầu, mò mẫm một kẻ bị trúng thương, lò dò về phía giường . tàu bay chưa thể cất cánh vì trời lắm sương mù. Sương giăng tấm lụa trắng đan xen nhau trường bay cỏ ngả thẫm khi đầm sương. Một cô gái bưng khay trà tới trịnh trọng đặt mặt. Mời thủ trưởng dùng trà ạ .Chắc còn lâu tàu bay mới nổ máy. Cảm ơn cô này có mấy phải hoãn chuyến bay. Hôm nay sáng thứ tư. Thông thường, phải đợi bao lăm. Tuỳ theo thời tiết từng ngày, nhưng nhàng nhàng phải qua ngọ. Cô câu tục ngữ dạ, các cụ dạ. Mưa không qua ngọ, gió chẳng qua mùi ngoại bảo thế, cô gái lật chiếc tách úp đĩa, rót trà. Hương trà nhài bay lên khiến căn phòng bớt vẻ chểnh mảng trống trải thường gặp nơi các quán trọ hay các ga. Một giờ căngtin sẽ bán bánh rán nhưng nếu thủ trưởng cần ngay hiện giờ, sẽ mang lên. Cảm ơn, tôi sáng tại đáp, đổi ý ngay tức thì. Nhưng nếu tiện, cô có thể đem cho tôi ít bánh rán. đây, căngtin làm loại bánh gì. Dạ, có cả ba loại Bánh nhân mặn, nhân đậu đường cát bánh ngào mật. Cho tôi loại nhân đậu đường cát. Dạ, sẽ đem lên ngay. Cô gái đáp, xăng xái ra khỏi phòng. đưa mắt nhìn theo, thầm nghĩ.Chắc mới tuyển làm nhân viên sân bay. Tất thảy cô gái đồng quê đang từ nơi chân lấm tay bùn tuyển lên làm việc trong các cơ quan hay thành phố đều có vẻ hớn hở tận tuỵ thế. Thân thể căng đầy sức sống, khuân mặt hồng hào rám nắng, sự hăng hái dư của đang quay đảo trong nhịp điệu căng thẳng của sự lao động cật lực rơi vào sống nhàn đầy tiện nghi hơn nhưng một thời gian , sẽ đổi thay. Từ hình tướng cho đến tính cách. Với tháng năm mọi sự sẽ thối rữa buồn rầu nghĩ đưa tách trà lên nhắp. Cô gái quay với đĩa bánh rán đầy ụ. Với đĩa bánh này, phải trẻ ba mươi nhăm tuổi mới có thể hết. Hẳn khách quen căngtin sân bay toàn phi công với thợ máy trẻ, đang tuổi bụng cao dạ dốc hoặc các gã tân binh từ các miền quê đổ về. Đặt đĩa bánh ngay ngắn lên bàn, cô gái lễ phép cúi chào lần khi bước. Cảm ơn cô mỉm cầm tấm bánh lên nhấm nháp. đột, cùng với tách trà cảm giác ngon miệng trở khiến hết liền hai tấm. uống tách trà tiếp theo với sự ngạc nhiên. Sáng nay, vợ chuẩn bị cho một bát mì thường lệ. Bát mì đó đầy gia vị mọi ngày nhưng không nuốt nổi hai thìa. có nhẽ, vì họ sang trọng đêm trắng. Một đêm trắng lạnh lẽo đến tê cứng cả can. Khi một đàn một đàn cùng chia xẻ một chiếc giường nhưng không muốn hoặc không thể làm tình, không muốn không còn chuyện tình để nói, khi trái tim họ quay sang chiều dị biệt, óc não họ nung nấu bởi chuyện dị biệt. Mà họ buộc phải cùng thao thức ngần thời gian. Điều đó thật kinh hoàng sáng, khi chuông báo thức vừa réo, ngồi dậy ra vườn ngay tức thì dẫu rằng làm thế, có nguy cơ viêm phổi. thơ thẩn một hồi các vòm cây, quay vào thay quần áo. Đoạn ngồi vào bàn , bát mì để sẵn. Đột nhiên, nhìn thấy bộ mặt sưng húp vì mất của giống hệt mặt sững sờ nghĩ . Mình già , nhìn gà hoá cuốc. Xưa nay, chưa có nói giống mẹ. ta vẫn bảo cô bản của giáo lợn phiên bản của chủ đại lý nước mắm nhìn nhìn đàn của , hơn ba mươi năm chung chăn chung gối, thuộc từ cách đánh răng đến cách chải đầu, từ sắc đến kiểu quần áo ưa chuộng, từ cách gắp thức đến lối làm dáng làm duyên nhìn với nỗi hồ nghi, trong trạng của kẻ không còn tin chắc các giác quan của chính mình. Bởi, một góc độ nào đấy, thấy vợ quả có nét của Tuyết Bông, chẳng phải khuân mặt, đường sống mũi, dáng hay nét , nhưng một thứ dáng dấp vô hình khó diễn đạt bằng ngôn ngữ. Chẳng phải trí tưởng tượng, nhưng sự mù mờ của óc phân tích Hoặc thói hàm hồ của sự quên lãng. Ta từng chứng kiến đứng chống nạnh tay cãi nhau với cậu cán bộ quản lý văn khố, một kiểu cách cong cớn lăng loàn y hệt mẹ cô . Chuyện đó diễn ra từ lâu. Mười sáu hay mười bẩy năm khôn xiết mắc cỡ. Giờ đây, sự việc tái diễn. cô không còn hổ ngươi. Với tháng năm, mọi sự thối rữa thủ trưởng, để châm thêm nước vào ấm trà. Cô gái quay , phích nước sôi tay. Định rót thêm nước vào ấm, nhưng cô ngần ngừ dừng. Thủ trưởng có cần thay trà mới không ngẩng lên đáp. Cảm ơn. Trà còn đặc, cô cứ châm thêm nước cho tôi tiếp chén trà mới còn nóng bỏng, nâng lên ngang cằm để làn hơi lan toả gương mặt trong lúc một nói thầm thì lặp lặp bên tai.Với năm tháng, mọi sự thối rữa với năm tháng. Không hiểu vì cớ gì, ý nghĩ đó cứ bám riết lấy óc , giống loài đỉa đói bám chặt kẽ bẹn của trâu khốn khổ. không có ruộng, nhưng sống nơi thôn trang thân thuộc với từ nhỏ, nhờ kì nghỉ hè. này, dấn thân vào cách mạng buộc phải làm quen với đồng ruộng. Trong suốt quãng thời gian , hình ảnh khiến ghê sợ nhất, ghê sợ mà không dám thú nhận hình ảnh loài đỉa cánh đồng vùng chiêm trũng. Cứ mỗi lần hình dong bầy đỉa ngoi đen mặt nước, đuổi theo mồi, dù mồi chính hay khác, sởn gai ốc. ghê sợ lũ đỉa không vì hút máu , bởi muỗi dĩn vô số côn trùng khác sống theo cách kí sinh nhưng điều kinh khủng nhất chính hình thù nhầy nhụa của gợi nên một sự bất định, một thứ tai hoạ mềm dẻo co giãn, một mối đe doạ dai dẳng chẳng thể đoán nơi bắt đầu nơi kết thúc . Có nỗi đau dai dẳng loài đỉa đói bám chặt vào tim ta, nơi ngóc ngách thầm nhất không bao giờ buông nhả mồi. Loài đỉa thật sự không nguy hiểm đến thế, bởi ta có thể để mặc hút no máu trâu bò nào nấy tròn vo ngón chân . Khi no nê, tự rụng xuống. ta gạt lũ đỉa lặc lè máu vào hố vôi đang tôi, đó sẽ cuộc tàn sát hiệu nghiệm nhất đối với loài kí sinh này. Nhưng một nỗi đau dai dẳng, trở thành liệt, bởi họ không thể trục xuất nó khỏi trái tim chảy máu không nhớ đọc đoạn văn trong cuốn sách nào. Nhưng nó bỗng quay về, đám khói đốt rạ phất phơ bay cánh đồng kí ức. Bỗng điệu lanh lảnh khiến quay đầu Nơi khuôn cửa dẫn sang bếp, một tốp thiếu nữ xuất hiện. Bốn cô gái, cô nào cô nấy tròn vo, má đỏ ửng, mắt long lanh, gương mặt tràn đầy sung sướng . Hai cô khiêng một chiếc thúng đại, trong đó chất ngất các loại bánh rán. Hai cô vạm vỡ hơn, khiêng nồi quân cỡ lớn nhất, hẳn nồi nước . bốn cô, đến một chàng đen cột cháy, mặt lẫn vai đều vuông bánh chưng, khệ nệ bưng thúng bánh thái sẵn. đến giờ căngtin phục vụ bữa sáng cho lính trường bay. cúi xuống nhìn đồng hồ, lúc kẻng vang lên ròn rã ba hồi kẻng dóng dả hối hả, lính phi trường rộn rịp tiến vào, nào nấy đầu tóc bóng mượt, áo quần chỉnh tề, da dẻ hồng hào nhẵn nhụi, rõ ra đám lính sang trọng nhất cưng chiều nhất trong mọi binh chủng. Họ vừa vừa tiếp kiến nô rỡn, trao đổi câu chuyện nhìn đồng loã tò mò đưa mắt theo rõi họ trong đám bạn hữu thân ái đó, ngày mai sẽ cầm dao đâm vào lưng sẽ đổ thuốc độc vào chén nước của sẽ dụ bước vào bãi mìn gài sẵn. Đám lính trẻ nhìn thấy. Họ chựng thôi nói, giơ tay chào theo nhau ngồi vào dãy bàn bên tay phải căn phòng, khu vực dành cho bếp trung táo. Cùng một gian phòng, cùng một thứ bánh rán, cùng một nồi nước nhưng căngtin vẫn phải ngăn đôi. Khu vực đang ngồi dành cho bếp tiểu táo, sàn tôn cao hơn hai gang tay nhờ một bục gỗ lớn đánh kĩ lưỡng lên nước bóng gương. Bàn ghế thuần bằng gỗ tốt, mặt bàn phủ vải trắng. Tách chén, bát đĩa bằng sứ Tầu mỏng. Khu vực dành cho bếp trung táo bên tay phải, sàn thấp hơn lát gạch , bàn ghế bằng gỗ mộc không vải phủ, đĩa tách bằng nhôm bát bằng sứ Hải dương loại thứ phẩm men nứt nẻ dầy ngói. Giữa hai khu vực, chừng để tô đậm sự phân cách, ta dựng lên một dãy dài cột gỗ tiện, đó giăng tràng hoa giấy đưa mắt nhìn tràng hoa rực rỡ một cách trâng tráo lạc lõng, thầm nở nụ mỉa mai. Một bát cho bếp tiểu táo dị biệt ra bát cho bếp trung táo có nhẽ loại thứ nhất kèm theo mười hai miếng thịt còn loại thứ hai tám miếng hoặc sáu miếng. Có thể loại thứ nhất nhiều hành hơn loại thứ hai nước dùng gia thêm váng mỡ hay hạt tiêu Ồ, hiện thực này quả xa vời với mộng tưởng của dấn thân vào đường cách mạng. nhiều xương rơi máu đổ, chung cục sự sống rút bằng cách đếm miếng thịt phủ lên một xuất hay đĩa cúi xuống, nuốt vội một ngụm nước nóng vì chợt nhận ra lối mòn dẫn đến ngục luyện tội. tràng giấy hoa sặc sỡ vẫn đập vào mắt . Ý nghĩ về sự phân chia đẳng cấp, về sức mạnh quyền lực, về sự mỏng mảnh bất khả thay đổi của kiếp nỗi giằng xé trực day dỉa tim loài đỉa đói. Sáng hôm qua, khi vừa tới cơ quan, chưa kịp đặt chiếc cặp lên bàn, cậu thư kí hớt hải chạy vào báo tin văn phòng ban tổ chức trung ương đảng triệu tập đột xuất. Cậu thư kí này vốn gầy nhom, da mét, tính cả lo nên khuân mặt trông thật thảm hại. Mời thủ trưởng ngay, thủ trưởng đang đợi đặt chiếc cặp lên mặt bàn, thủng thẳng cất hỏi đưa lệnh đó cậu thư kí trợn tròn mắt lên, đồng thời hạ giọng nói thầm. Dạ, đích thân thủ trưởng Sáu gọi điện đây mười phút. Không gọi một lần mà hai lần. Gọi hai lần vì thích luyện giọng đáp. Nhưng thấy cậu thư kí đứng đần mặt ra, vừa bối rối vừa hoảng hốt, liền nói cậu chuẩn bị tài liệu cho tôi. Dạ, thủ trưởng Sáu dặn công việc đặc biệt, không cần mang theo tài liệu lệ thường. Thôi bỏ chiếc cặp da vào tủ, đoạn cuốn mấy tờ báo mang theo. định đọc cho qua thời gian ngồi xe. Nhưng xe, cơn bồn chồn khiến phải ném mớ báo vào một góc. Có chuyện gì đặc biệt xảy ra hôm nay lâu lắm y không gọi ta lên một cách đường đột vầy, kể từ ngày mọi ván bài lật ngửa xuống xe, qua đám lính gác. Một đám bằng xương bằng thịt đứng trong tư thế cứng đơ của tượng gỗ, mặt nghếch lên đúng góc độ quy định, ngực ưỡn đúng tư thế , súng chọc thẳng lên trời. bít tất nghề nghiệp của họ chỗ đó, một thứ hình thức biểu dương sức mạnh thế tục, một kiểu cách răn đe hù doạ ngoại nhân. tượng này quá quen thuộc với , bỗng nhiên gợi lên một cảm thức bất tường, vừa lạ lùng vừa thù nghịch từ lâu, nhìn thấy trong cuộc triển lãm thường nhật này, một tấn tuồng nhàm chán. Nhưng hôm nay, chợt nhận ra rằng đó tượng dàn dựng cho riêng , nhằm đe doạ một mình . khuân mặt vô cảm của đám tượng gỗ kia che giấu mối hiểm nguy mà chưa dò nổi. Dường có một thứ âm mưu nào đó chưa rõ hình thù len lỏi trong không gian. Ý nghĩ đó vụt qua tia chớp. Cùng lúc, một chuỗi sấm nổ rền khiến óc não muốn bật tung lên năm xưa cô bé mười lăm giờ đây, nàng mười chín tuổi vâng, đó chính nàng im lặng khá lâu khiến hai cô gái bối rối. Hai lặng im. nhìn với nhìn khắc khoải quá già quá nhiều thống khổ để còn nghĩ tới vấn đề thế. Đời hữu hạn mà, hãy để cho dòng nước chảy xuôi. Còn , trầm ngâm nhớ tới một ngày chiến khu bắc, đúng dịp cả cơ quan hè nhau làm món cổ truyền. Trong các món cổ truyền, đứng đầu bảng tiết canh, lòng lợn. Không riêng bếp mà dường toàn thể nhân viên cơ quan tham gia vào chuẩn bị cuộc ẩm thực quan trọng này. , văn phòng mang lên cho một khay tiết canh lòng lợn. Thời chiến tranh, một miếng thịt coi bữa tiệc, bởi có thời kì dài, cả cơ quan sắn trừ . Năm đó, bên đại đội báo vụ có một chiến sĩ phát điên vì phải sắn tục sáu tháng. Cậu ta vốn khá chưa từng chịu đựng sự thiếu thốn. Sáu tháng trời không có một hạt , một miếng thịt hay cá vào bụng, ngày nào sắn, hết luộc nướng, hết nướng nấu canh xuông với muối rau rừng, trai đô thị này đâm ốm, da bủng, bụng trướng đàn có thai. Một sáng, khi nhìn thấy nuôi bưng lên mấy rổ lặc lè sắn luộc, chàng trai bỗng nhảy dựng choi choi giữa sân, la thét inh ỏi tựa hồ bị quỷ ám đó ta cởi bỏ hết xống áo, ôm đầu chạy tuốt vào rừng. Sự việc ám ảnh . Bởi vậy, tinh thần nhu cầu của sự sống. Tuy thế, không thể nào món bổ dưỡng cựu truyền kia. nhìn bát tiết đặt khay một cách chỉn chu. Một bát chiết yêu đầy tràn tiết đỏ, cứng thạch, bề mặt rải đều lạc rang lẫn rau thơm thái vụn. Thêm vào đó chiếc chén nhỏ xíu đựng ớt tươi. Cần vụ bưng khay thức cung kính đặt mặt chần chừ đứng dường muốn xem có ngon lành hay không, bởi vì đối với tuốt tuột mọi đây hiển nhiên bữa tiệc long trọng nhất trong năm. Để đấy cho tôi. Chú xuống với đáp vồn vã để cho lính yên ra. Còn với bát tiết canh, nghĩ kế thủ tiêu nó một cách kín đáo. vốn sợ mùi máu từ nhỏ, cho dù nó nguỵ trang bởi các loại mùi thơm khác nhau của gia vị, nào húng chó húng thơm rau răm rau mùi, nào hành hoa hành củ, nào lạc rang, ớt tươi giã nhỏ. Mỗi lần gia đình chọc tiết lợn, lỉnh ngay ra đồng. Không ép món khủng khiếp , món mà ta cho rằng đáng ao ước nhất khi ngả thịt một lợn, món mà các lão , lão đánh giá bổ cả âm lẫn dương ta riễu thằng này khôn nhưng thì ngu hạng nhất không rõ vì cớ gì dị ứng với món cựu truyền này đến thế. lúc thành niên, sống Paris, lần nào đó xem một cuốn phim phong tục châu Phi, nhìn thấy bản xứ chọc tiết bò vục đầu xuống chậu, uống máu tươi còn nóng hổi, da bỗng sởn gai ốc, mồ hôi vã ướt sống lưng. Mặt hết nóng bừng lạnh ngắt. tưởng chừng xung quanh đang nhìn , phát hiện ra trạng thái ý thức kì dị của , đoán ý tưởng thầm trong óc não ngồi chết cứng trong rạp, cho đến khi chiếu kết thúc, chờ khác vãn mới đứng lên. Bên , trời rét cóng. Mồ hôi trong lưng áo ướt lạnh khiến toàn thân run cầm cập. phải quay vào phòng vệ sinh, lấy nhật báo lót cả ngực lẫn lưng mới về . Ban đêm, giấc mơ của đỏ nhoè máu. vật bị chọc tiết, máu toé thành vòi, kêu thét, co giật, rãy giụa một cách điên cuồng tuyệt vọng. miệng nhoe nhoét máu tươi. nụ nhoe nhoét máu tươi . quờ cùng đồng hiện, chồng chéo, quay đảo, khoan xoáy trí . Lần đầu tiên hiểu nguyên do nỗi sợ hãi của mình từ thời thơ ấu. Giống lần trước nhất cầm đèn rọi sáng một căn hầm mà bóng tối kinh niên hù doạ . Nhờ cuốn phim phong tục châu Phi kia, tìm một so sánh, một phóng chiếu. rằng sự cảm nhận khuyết tật của giống nòi tựa hồ cơn sốt. Phải chịu đựng nó khi có thể chữa khỏi. Đêm , không thể nhắm mắt nhắm mũi đành ngồi dậy đọc sách cho tới sáng, khi ngọn đèn đường trở thành trắng nhợt trong dương bão tố cách mệnh cuốn vào vòng xoáy. Nhiều năm, tưởng chừng không còn băn khoăn về thứ mà coi khuyết tật của tộc ». có quá nhiều việc phải toan tính. Cuộc đấu tranh giữa tộc của với kẻ ngoại xâm xoành xoạch cuộc đấu không cân sức, mà cán cân bao giờ ngả về phía ngoại bang. Trong tình thế , chẳng thể để tới tiểu tiết. phải tập hợp , bởi kết đoàn sức mạnh độc nhất vô nhị, nguồn năng lực độc nhất đem khả năng chiến thắng trong cuộc đọ sức chênh lệch này. Vì đoàn kết, phải chiều theo cả thứ trong thâm , coi « khuyết tật. Vì đoàn kết, phải mù nhiều phen hành vi lỗ mãng cách ứng xử hèn mọn mà chắc chắn đó thói quen của sự phản văn minh .Vì kết đoàn, phải thoả hiệp với kẻ mỉa mai lưng vào ngày tết chiến khu năm , trút bát tiết canh vào chiếc ống tre vẫn dùng đựng nước, chờ đến chiều tà khi mọi ra sân chơi bóng chuyền, mới đem ra vệ sinh làm vậy cất hỏi đột ngột. hiểu rằng vừa đưa tay lên ngực để chặn một cơn nhói trong tim. Thi thoảng, cơn co thắt xuất hiện đáp, mỉm tuổi già, mọi thứ đều khả thể, ngay cả chết. Cho nên, khôn ngoan hơn cả phải chung sống với bệnh tật. thất vọng hết thất vọng. Họ im lặng. Một giây phút chông chênh lướt qua không gian mùa , thời khắc mà hơi ẩm đan xen nắng tạo thành lớp bọt biển trong suốt. Họ cùng nghe véo von của một cặp sơn ca đâu đó vẳng . chàng cận vệ béo xuất hiện cửa chùa. Thưa chủ tịch, văn phòng vừa điện lên mời thủ trưởng xuống sân bay. Mấy giờ phi cơ phải cất cánh. Dạ, văn phòng không nói rõ chú quay gọi điện hỏi chính xác giờ bay chú lính quay lập tức sân, nắng trải vàng mật ong, vàng vắng lặng ngưng đọng của đỉnh non. Cùng với vàng chẳng phải thứ không gian oi ả thường gặp nơi đồng bằng miền Bắc nhưng làn hơi mát thanh cao êm ả, thứ khí hậu của mùa thu châu Âu. bất giác nhắm mắt xuôi tay vì tưởng đang còn lang thang dọc sông Seine vào mùa lá thay , rặng cây hai bờ điệp vàng hay đỏ thắm, hắt lên khung trời ngọn lửa rực rỡ phong phanh. cây cầu trắng hiện lên trong sương mù dường không thực bởi chẳng dành cho kẻ bộ hành mà dựng nên cho các hoạ sĩ thi sĩ. thấy sườn dốc rờn vùng đồi Monmartre. ngọn đèn dọc phố mũi tên quán rượu bên đường một phần đời sang trọng nơi . nhận nó bằng cảm xúc ghi khắc vĩnh định trong da thịt, bằng vị rượu chát rẻ tiền lưỡi ồn ã phố phường trong tai, bằng nỗi nhớ nhung nắng, trời. kỉ niệm tươi thắm của tuổi kèm theo nỗi buồn xa xứ. Khi sống phương trời , nhớ quê hương, thiếu vắng tổ quốc si dại điên rồ. Còn hiện, không vì đâu nhớ phương trời xa xôi đó Điều khó hiểu lúc này nó trở thành một vùng thiếu vắng trong. Nỗi nhớ ngày da diết, ngày khiến tim thổn thức. Buồn ơi, se sắt buồn . Nhớ ơi, cồn cào đau đớn nhớ phải chăng đối với , châu Âu cớ, bởi nó gợi cho tuổi trẻ qua. Phải chăng nhớ châu vì nhớ giấc mơ chưa thành, đường dang dở. Phải chăng châu vùng trời vừa thù nghịch vừa thân thiết vì thế, nó sẽ kẻ đồng hành ngấm ngầm dai dẳng cho đến phút xuống mồ gắn bó với một miền đất vừa xiết bao gần gũi vừa vĩnh viễn không thuộc về Đây bi kịch của riêng hay nỗi khổ cực truyền kiếp của thưa thủ trưởng, văn phòng nói phi cơ cất cánh lúc bốn giờ đúng. Chú lính quay báo cáo đáp một cách cộc lốc văn phòng rằng bốn giờ tôi quay xuống, năm giờ bay chưa muộn chờ cho cậu lính quay , bảo chú căng với họ làm gì Thời nào mà chẳng có nha. Đôi khi phải vả vào mặt họ một , để họ nhớ rằng ta ta. Không phải biến thành đầy tớ của nó. Lỗi không phải nhỏ bé vậy quên rằng mọi ngai vàng đều bị các đội cấm quân lật nhào, kẻ nhỏ bé không có nghĩa không nuôi giấc mơ to lớn quên sứ y chính gã móc túi nghề chợ Sắt. Bị đòn thập tử nhất sinh vì không chịu nộp tô cho trưởng băng một đêm y lén đâm chết đại ca khi gã này đang nằm trong giường thổ. y trốn khỏi thành phố quê hương lang bạt vào kì làm phu đồn điền. đấy, y giác ngộ theo cách mệnh trở nên thủ hạ của Sáu từ khi hai cùng một.Tôi tưởng y nhỏ tuổi hơn sáu nhiều chính xác vậy. nó hơn nhau cả một giáp. Thế nên trong tù, Sáu biến thành đại ca ruột của. hành xử với nhau theo kiểu vậy thường đổ bô, giặt quần áo, cả gãi lưng cho Sáu. Thế nên này Sáu mới bổ nhiệm y làm bộ trưởng bộ nội vụ. Đó bộ quan trọng nhất, nhiều quyền lực nhất, . Lúc đó, nhiều đồng chí thấy nguy cơ phản ứng, nhưng Sáu thẳng tay đàn áp. Sức mạnh của y chính chỗ y sử kẻ mà gọi nhỏ bé . đến lượt kẻ nhỏ bé này sử kẻ nhỏ bé hơn. Lý lịch tối ưu phải thất từng tội phạm. thứ tối ưu này phải thật sự nghèo khổ ngu dốt, chồng mẹ Tư hàng cá ví dụ điển hình. Hai loại này đều trở thành rường cột của Sáu. có thể làm bất cứ điều gì mà y muốn. quên bản tổng kết của. Mọi sự đều quá muộn. Vâng nghe đàn nuốt nước bọt, dường đang nuốt cục hận trong họng. muốn nói điều gì đó để ủi nhưng không tìm ra lời. có thể làm gì cho  có thể làm gì cho trong tình này Mọi bài toán đều bất khả. Nhưng ít nhất khi ngồi bên nhau họ có niềm ủi ngấm ngầm làm nguôi dịu nỗi đau. sân, một cơn gió qua khiến cây vườn xao xác. chim rừng hót dội từ bên kia vực hoà với lảnh lót của hoạ mi trong vườn chùa làm thành dàn giao hưởng êm đềm hoang dã của núi non. Cớ non nước tươi đẹp vầy mà lòng đớn đau đến thế Từ giây phút nào biến thành kẻ phạm tội với chính , ràng buộc với Ồ, câu hỏi này chưa ngừng hành hạ tim già nua của , có nhẽ nó sẽ còn hành hạ tới lúc chết. Một cơn gió ngang bầu trời. Đám lá vàng bị gió cuốn bay lào xào qua sân. Dường trời có vẻ lạnh hơn hay hơi nước từ các đám mây bao quanh chùa khiến rùng mình. Nắng sân ngả sang vàng nhạt. có thể một cơn mưa sẽ ào tới trong vài phút. Có lẽ chú phải xuống núi tôi e trời mưa thầy thuốc tới thăm mạch cho thấy cửa đóng, đèn tắt. Hai lính gác ca đêm đứng hiên. ngọn điện đầu hồi rọi sáng một nửa mảnh sân chùa các lùm cây rìa khu vườn. bác sĩ không dám hát vì sợ kinh động giấc của nên quay về phòng lấy cỗ bài Tulơkhơ, rủ hai chàng lính chơi. Nhớ không to không la hét. Nếu sướng quá thì phải bụm môi, che miệng mới . thua sẽ bị vẽ râu nhọ nồi lên mặt nhưng tuyệt đối phải lặng im, nhớ chưa . Tuyệt đối tuân lệnh thầy thuốc Trong phòng, nghe họ nói thầm, lục cục kê bàn ghế chân thầy thuốc qua mảnh sân xuống khu vực bếp chùa. Chắc hẳn cậu ta lấy nồi để vẽ râu thua. khi mọi sự chuẩn bị xong, đám ngồi vào chia bài, sung sướng sống với cuộc đỏ đen vô hại của họ. Từ lúc , không còn nghe thấy một thứ nào khác thét của chính hồn mình nước mắt hai bên thái dương ướt lạnh. lấy chiếc gối đè lên mặt để cơn nức nở khỏi bật lên. Tại ta một đàn tầm thường trong gia đình tầm thường nhất Từ bao giờ xảy ra sự kì cục này Chẳng lẽ tuổi già làm cho thay đổi đến vậy tự sỉ mắng mình nhưng vài giây , tim thét lên ơi, trai của ta cùng lúc, nỗi thiết tha cháy bỏng nhìn thấy mặt thằng bé khiến ruột quặn lên từng hồi. Nó có cao hơn đứa tiều phu hay vậy gương mặt nó giờ đây ra Ta còn lưu giữ hỉnh ảnh nó khi tròn ba tháng. Chẳng ngờ đó lần gặp chung cục hình dung gian gác nơi phố cổ, lối vào phải qua một hành lang dài lúc nào có ba túc trực trong xống áo thường. Hành lang hẹp tối, kéo dọc theo một bức tường dầy, làm ranh giới ngăn cách với một ngôi khác, thuộc một thương gia. thương gia này mở cửa hàng buôn bán tầng, nàng tầng cùng với gái. Một cây cầu thang đồ sộ chạy hình xoắn ốc với hàng lan can gỗ dẫn từ hành lang âm u đó lên tầng , nơi căn phòng cao ráo tường quét vôi nhạt. Căn phòng một thời ngắn ngủi tổ ấm của . Tổ ấm, chưa kịp ấm tan tác theo gió cuốn  Giống chổi, phúc lướt qua đời . chưa kịp nhìn rõ , nó biến mất. phúc, cát trong lòng bàn tay . Chưa kịp nắm tay, cát trôi tuột qua các kẽ ngón nhưng dẫu , nó vẫn phúc tưởng quên, nhưng nó quay về. hồi quang của một ngày cũ. Tia chớp rọi chiếu trong chốc lát hình ảnh thiên đường qua . Gian phòng xưa . Chiếc giường xưa. Thằng bé đạp lung tung trong đống tã trắng. Nó mỉm với . Cặp môi đỏ cong lên hóng chuyện nàng. Nàng ngồi phía cuối giường. Ngón tay nàng cuốn sợi len đỏ. búp len nhỏ nhiều sắc bừa bộn xung quanh. Nàng làm gì với múi len nhỉ giờ thì nhớ ra , nàng cuốn len làm búpbê mới để treo lên quang nôi cho thằng bé chơi. búpbê cũ bị nó làm hỏng từ vài tuần . Nàng kể vậy, vì hai ba tuần mới tới thăm mẹ nàng một lần. Khi nghe nàng kể chuyện, hỏi gái của đâu. Nàng nói rằng nó với dì . không hỏi gì thêm nàng xị nói rằng thương thằng Trung hơn Nghĩa, rằng thế còn trọng khinh nữ, vẫn sống theo kiểu phong kiến. mỉm vì nàng nhắc cho nghe đúng bài tuyên truyền mà đám cán bộ tuyên huấn dạy nàng. chính dạy họ. cách mệnh sẽ dựng nên một từng lớp mới, trong đó mọi đều bình đẳng pháp luật. Không phân biệt sắc tộc, tôn giáo giới tính không nàng nói gì, bởi chăm chú nhìn làn môi thơ trẻ của nàng xuỳ, nhớ cặp mắt bồ câu đăm đăm nhìn qua lửa đêm rừng. mỉm nghe bài diễn thuyết của nàng trong khi thằng bé đang đạp nhoáy nhoáy giữa đống tã trắng. mải mốt nhìn nó, thấy nó hưởng nét trội nhất của nàng lẫn của. Nó sẽ khôn xiết ngô. Nó sẽ trở nên một chàng trai bảnh bao lịch duyệt. vững chắc nàng nhận ra vẻ thiên vị nên một lần nàng nhắc . chủ toạ phải yêu cả hai đứa một cách công bằng chứ
 ù cố nhiên. nà trả lời tặng nàng mừng tâm. thực ra yêu Nghĩa, bé y sì cơ mà xót thương nhất trong suốt họ, mà lại gì hai lưỡi cày đúc với một khuôn. bởi vì y hình ảnh mực tàu chính thành ra giả dụ chịu thực thòi. trong đứa nam, tìm thấy hình ảnh nàng, thương vệt. bây giờ, nàng không đương . chẳng còn phệ giận giận bởi vì sự thiên tư mực , mà lại chính nhận vờ vịt đó. ta lắm hai đứa , đơn gái một trai, đứa nọ hơn đứa cơ giàu đơn tuổi. vày cớ chi ta nhé tới đứa trai min, kẻ thoả dạy man di phắt sự đồng đẳng giữa nữ. mà sự nguy hiểm dành biếu trai min nhiều hơn gái. vị đấy khuyết điểm trạng thứ min đối xử với y vững chắc có hơn. bởi lý do , đỗi ám hình trực đỗi ám hình đi đứa rỏ từ gượng nhẹ. tặng dù nhời ôm đồm hết sức yếu ớt, chẳng quay trở gieo rắc trái tim mình. vô dụng. do toàn bộ nẻo đàng suy tư đều dẫn xoay trớt chốn xưa. nghe trai nhỡ ra rồ. mười năm ngỡ nhiều dạng quên, nó bất chợt cù , trở thành nỗi đau trực, trở thành lốt rách há mồm trong lòng . Giấc mộng mị lãng quên rã đám mây quạ tã lót nào là, một thèm khát thiêu đốt. giờ đây nghỉ ra , nam cụm từ ta nó có bao hiện thời từ bỏ băn khoăn quách lịch sử bản cơ thể năng sống vòng tay biểu trợ của chua , nghỉ tin cẩn dân đinh ninh rằng ngơi trai ngữ đơn kém sĩ thạch sùng danh nấp tích trữ, bây giờ đứa ngoại dứa mức chính phụ thân nuôi ngơi sẽ tin cậy thế. tin cậy gắng, ít ra hắn cỡ đơn chỗ véo víu. ngoại hông có nhẽ số kiếp tiên liệu thần hồn vì chưng cá tình yêu giữa nàng đồng mỗ cá ái tình quy tắc. cuộc ái tình luật lệ vơ nếu như biếu ra thế hệ đứa trẻ ngoại thơm. khổ thân cụ tặng vớ mỗ, kẻ sa nàn trong suốt trò chơi oan trái nà. bây chừ đây đứa ngoại khóm mức mỗ vào ngơi giống nàng hoặc chi min, hay còn giữ nguyên lành nét gấu thuở ba tháng giai đoạn  đa hắn có trắng bầm nó năng không trung lưng chừng ngơi giờ hồn nhiều bớt chàm bớt lưng ta, vị que nói rằng hồi hương min hơn mười tuổi, bớt mới xuất hiện nay ngờ lôi cuốn say đắm không thể nói đồng , ngoại trừ nường. ta theo rõi tìm nhời phát ra khỏi miệng. thẳng tuột đơn nhút nhát liều lĩnh nói với , không thể đeo ảnh Trung lên, bởi bị theo rõi tuyệt riết . nếu thắng lọt ra một vệt hiệu chứng thông tõ tâm đương thiết tha, thằng rỏ sẽ đang bị sử một của khí đắc sức hơn trong suốt tay kẻ thù rành núm, cơ mà đã không thể bẹt cơn khắc khoải. bố búng báng cọc cầm cố nà đây. Kẻ tiều cu li bất hạnh kia giàu bị lẹ vò mỗ ra tã nào là vì chưng ta tốn thẳng băng trong võng, lối trở về . thế, phải có lo âu, khổ đau, min nếm dẫn giải cảm giác trong vòng một vài bây chừ , có chửa tường thuật thẳng tắp trong thời kì ngắn ngủi đấy, cơn đau sẽ đả não min tê liệt. phụ tử tình thâm hiểm, dọ trước tiên thấu triệt hiểu ý nghĩa li nói. thì thư từ, giai đoạn tiến đánh , vong hồn đang chưa hướng đến đơn chân mây xa xôi, tai hoạ nhớ gió thổi điệu gắt gao quê hương, mắt đăm đăm dòm quách mái giật băng nhóm phụ. đánh đay, nghĩa mế, đến thứ tình ái cảm man rợ bình thường khác. mà lại mức tình ái cảm chính yếu tuỷ trở thành mờ tẻ hơn, sao nhãng hơn nhát bụng xoay phứt đơn mai tình ái rộng to trừu tịnh vô. tổ quốc tộc. miền sở danh trường đoản cú gợi do vậy sự vĩ lung tung, sự ấm tuyệt vời mọi thứ ấm tiệt đều trừu tuyệt nhiên. cách mạng đơn ngữ chi đó đang vĩ phứa hơn, ấm tót vời hơn. vô ảnh hơn vô nhân tâm tính hơn  nhá rằng năm cách mệnh vách làm, từ vùng Nghệ ra thăm, đừng dành đơn phanh hàn huyên cùng bầy song cựu coi bâu mức hai thời đương thơ dại. hát bội suốt đời gái trinh. Gái trinh biếu tới lát chui ra cỗ thùng. thế cục sự hy sinh trọn vẹn gói biếu quen thuộc không trung đứa đón tiếp, chẳng nửa lãi than thở, lẳng im hành lí vào phai, tâm đơn dò bị cứa rách nhưng mà bắt buộc nếu quên  quên suốt cuộc đời , quen hài lòng thi hành sự lãng quên. Sự lãng quên định. Sự quên lãng tiêu chuẩn mực đâm. Sự quên lãng mẹo hoạch đẻ nhưng lượt này, không trung thành công. tầu bị công ngập tự dưng trồi lên mặt bể, hụ còi. tử thi ma đáy bùn cực dương không thể thúi rữa trồi lên phương diện nác, rập ràng, vứt trốc sóng. tuốt địa ngục tù mức đây. bất chợt muốn công cha bỗng không thể ưng quên lãng. chợt nhé đứa trai hình dung ra dáng vẻ mức ngơi khoảng hiện giờ. Bỗng dưng thèm muốn ngóng chộ y, ô giả dụ đứng từ xa, dù nếu ẩn náu đơn bụi cây hay ép tường nào đấy vô danh vô diện tủi hổ đơn thằng đàn giăng gió đẻ rắc đẻ sa đến nhát bay khoác năn sám hối từng cách trông cắp giọt huyết lạc loài mực tàu chính tui. thẳng tuột cả buổi cuộc gặp gỡ vụng nhót xảy ra đơn dò, đơn lần độc nhất vô nhị khi tắt hơi đến chào. tuốt luốt nhớ nhung, nguyện vọng, dằn vặt tạo vách một vòng vi định căn số cơ mà chả bước chân ra nhằm. tội phạm của chính . Pháp ách mực tàu riêng , nơi tù đọng nhầm thẩm phán. trời ơi đất hỡi đầy đoạ đến nông đỗi này từ chỗ nào cơn điên rồ ẩn tới xáo lẫn trí , đằn rứt thể xác , xé nát bụng . phụ tử ái tình thâm độc bây giờ đây mới đến xong trường. Cổ nhân dịp nói nác mắt tan xuôi cố kỉnh tình ái hiếu đễ với mế càn không thể suy bì với thằn lằn thương xa xót trong linh hồn kẻ làm nghiêm đường đối xử với trui. do chập mỗ thương tình kẻ đẻ thành ta ngấc mắt lên. còn lót thương tình đứa mắt mỗ nhìn xuống. thòng châu bao hiện thời tung thuận theo luật mực tàu đất trời. Vả chăng, đại hồi ta trường đoản cú nhấn ra tớ giáo viên lỗi. Địa lao tù sẽ bật cửa chính thẳng tuột đường vào tim. nỗi thống khổ nà cũ cũ địa cầu. tưởng giàu dạng dải trải qua sóng ái tình đền rồng hằng mức nhân nắm, nhưng hiện thời đây chính sóng vấn vùi . có tháng năm tưởng tầm có thể quên đỗi đau rỏ nhỏ mực riêng tớ, tưởng cỡ nhiều thể thâu gom tuốt luốt đơm lực tốt cống hiến cho tổ quốc. có tháng năm thi cử hành sự quên lãng khá vách tiến đánh. song sự lãng quên một đối xử thó lắm trí nhớ dằng dai khả hay là báo oán bạo tê liệt. giờ đây, mới lãnh dấn ngọn đòn làm giả vờ. do cá sống muôn đời dòng sông trôi giữa hai bờ quên lãng ngóng nghe. thuyến nhân dịp cầm mỏng mảnh chèo chống, cần cơn gió tráo chiều hay gặp xong xuôi nước xoáy, quờ thuyền bồng bềnh sẽ tảo mũi tấp sang trọng bờ đằng tê. mỗ tưởng lóng cuộc sống bài xích min tưởng tìm kiếm phanh xong tốp không trung đương hệt hiềm nghi . thế mà bây giờ đây mọi rợ mức thay đổi. hiện giờ đây, thuyền cuộc thế bị gió thu hút từ bỏ bờ quên lãng trải qua bờ coi nhá. đừng đang khả hoặc giả vờ sống cược sống thanh thản mực tàu thánh nhân. ép phải cù đồng man di nỗi thống khổ thông thường, trầm đắm trong dã man nguồn lạch ngữ cược sống thường ngày mà lại trường đoản cú lâu từ khước. phải giăng nhân loại dòm chộ địa lao tù nào do vậy hụi băng nhóm sang một cách dễ dàng. đương , hắn bật ra hồi hương sức lực không trung đang bởi thế vì chát thêm đậm củng hát xưa não nề thống rầu. vố ca lọt tới vẽ đại hồi dữ sắp tán. tía ơi tía nghiêm đường nhẫn tâm rời quân trẻ nắng thềm chưa qua mưa thâu tới mùa hoẵng gió bấc tang dận , chèo qua đời chóp dang tay chở che đám thê nhi hình dung mắt tớ nhiều gần đay mươi đầu quấn khăn trở trắng. kép mắt đỏ hoe, sưng húp lệ. van than nhất tề cất lên đều đặn chấm thời cơ điệp xong trong bài bác hát ly biệt. trưởng toán đồ trực hai bên cỗ ván xung vòng vèo ngọn lửa nến ròng ròng xơi dúm trái trứng luộc cắm cây đoá tre ngun ngút hương lửa. hồi mỗ mất liệu thần hồn mỗ có than hời đám lão tiều cu li tê than hời kiền hắn chả, hai đứa ta sẽ đứng trong đám ầm ĩ, nói thầm chủ tịch chết . năng văn hoa hơn giả dụ ta dạy chủ toạ tốn. nếu có nhỏ vài giọt nước mắt thì đấy sẽ giọt luỵ truyền nhiễm lan bởi đỗi khát đệp dạng, đơn tiệm tương ứng đầu hàng chuyền, giống ta đền rồng hắt hơi tã thấy phía mé hắt xì hơi hay là mỗ lắm trạng thái sằng sặc, tới ngộp thở bởi vì lây lan cơn thứ đám bao nói quanh min sẽ giò bao hiện thời rằng chủ tịch tê chính kẻ tác tạo bởi vậy , rằng ngày tiết tan trong suốt huyết mạch tiết mực ta, rằng đa giết mổ có đồng đơn kết beo tế bào da thịt mực min, rằng vâng óc lì phổi biếu đến mầm mống bệnh tật năng nếp cụm từ tự cơ mà ra. sẽ không bao giờ điều đó. cơ thể phận ta thua kém xa thân phận lão tiều cu li xóm Tiều cu li, do xét biếu cùng , ta hẵng phước. một cha đích thực, giàu quyền uy đích thực. ta tuyền mỗ muốn điều chi, giàu quyền công điều giống, cần thiết nếu đua hành phận sự gì. bắt buộc chân dung khuất hiển giờ mắt nhé tuyền đôi mi lưỡi nhãn sạch đẹp đôi mắt lỡ niềm nở lỡ đố thức. vẻ ngạo nghễ trong cách nhòm sự từng trải tâm kiên quyết hằn khoé vá víu sâu dấu chém, mũi sểnh liền một đàng ống tre. kín bặt bộ râu quai nón trường học rậm rạp, mun nhánh, loăn quăn râu phương tây bao quanh co khuôn hàm to vuông vức, kiểu cư trú mỗ thường đòi cư trú. Kẻ quê kệch nè chính dám đối xử đầu cùng số phận. trực tính chốc nằm trong suốt cỗ ván, mỗ vẫn giữ vẻ gàn tầm tầm thứ kẻ bất chấp man rợ trở ngại lối . đang li hát tiễn vong buồn bi thảm kia liệu có công toang hoang vâng kẻ lỡ nhắm mắt nhắm mũi trào chẳng, hoàn rặt đừng. tiều phu tê tầng kiền phước, vì ta đưa phúc cho đứa nam. Có lẽ cốc ca nè nếu như dành cho mỗ , cho riêng min nghĩ với niềm chua chát, đỗi chú chát nè khiến nác mắt tiếp tuôn oà. dòng châu lờ ngoắt ngoéo qua hai thái dương, lòn vào đám tóc tai lão tiều phu kia cha tương thích đáng. Ít nhất, min nuôi đứa nam út đến tuổi mười bố. Mười đay nghiến năm , đại hồi giông gió, nhát nắng lề đường, mưa , min dang tay chở che. Đứa trai nếm vị ngọt ngào cụm từ ái tình phụ tử, nó rành hưởng thụ một thế cuộc êm ấm trong tuổi ấu nhi Lão tiều phu đáng phương diện bậc tiến đánh đay nghiến. Kẻ chất phác chính ép gương đặng min phải tự hổ thẹn biếu đến nhát xuống mồ. Tại ta xuể lên cõi gắt nào là giọt huyết nhạc loài, đứa rỏ trật chứ giáo viên chứ bầm. đẻ mà lại giò bảo rệ , thực giò đáng loài vậy hích.về bình diện , mỗ một đay nghiến vô bổn phận vô năng. Hơn rứa , mỗ đặng biếu đồ vô lương săn đuổi thú thái dương săn đuổi mồi. tốn phai vơi ảnh cùng bóng. vậy thời, chớ một càn bất lực, mỗ đương một kẻ thiếu lương lậu cơn đau dâng lên kiêng kị đợt, nhường có kẻ nè đấm thộc tự tê hoành dội lên tâm. vố đấm mỗi một lát mỗi một tàn ác, mỗi một chốc mỗi dồn dập. chủ toạ bỗng nhá đến một võ sỹ thượng thặng da mun Mỹ, nhằm nhất hành tuyền ra thời trai trẻ. trong suốt buồng đệp, nào đền rồng nhiều tật nhỉnh ven mỗi một củng thụi. mỗi bận chiếc bao cát bị đấm tung lên, phương diện min co rúm kẹp vá rút tranh , đơn cử nửa nụ cùng bất đắc dĩ, nửa cơn rút nép hạng bệnh dốt nát bộ mặt min nhút nhát lắm một nét đớn đau kinh dị . quả lòng mỗ gì chiếc bao vận tải cát tê li thụi ngữ một kẻ vô hình. Kẻ vô ảnh nà mỉm mỗi một li đấm mức ngơi. một nụ thực thụ, vậy vị cơn rút nép cụm từ bệnh ngốc nghếch. liệu hồn lắm vì thế đứng dậy mở đèn, đòi bác sĩ cơ mà phải núm, kiên cố ta sẽ phát hiện nay ra . chứ , song tự lâu, lắm. tóc tai hai phía đưa tiễn tai hoạ đang ướt, chiếc gối úp bình diện ướt, mày mắt hẳn sưng. dấu tích không thể xoá một cách lượm nhặt quá búng báng, sống đả gì thêm trong tình ái này. đột, ý tưởng đó đến cùng . chi thở trường học trường đoản cú thăm thẳm muôn trùng vẳng đến. cơ mà chả kinh ngạc. chẳng có hệt đáng ngạc nhiên. hoàn trả tinh trái ngược cảm giác ngữ chính lót nhé đòi thống váng hạng đứa nam tiều cu li xấu số. đòi vọng hễ tới đơn đòi câm nín. đòi bị bóp ngạt ngữ đứa . Đứa chứ còn bình diện. Đứa cố gắng ái tình bỏ rớt chũm tình ái quên lãng hạng banh ma nào đó bùng nổ bên tai nói đúng hơn một mẻ mưa rào quết chèo suy tôn ngày giông bão. kinh qua phẳng phiu bởi hắn kèm cặp theo cơn rung khào khào trong quýnh quáng họng gừ mực đám mèo hoang toàng. vẳng ra từ bỏ đơn nấm mả sâu hun hút, rộng thênh tạo vật, hay từ một lâu đài hoang phí chôn vùi trong bụng cáu gắng lục cữ trong suốt trí nhớ tính cữ gặp lắm áp điệu kè tày cơ chỗ đâu. Giọng ẩy chứa chấp hằm hừ ngữ thú nhận ác vàng lầm rết thứ gió lẩn quẩn chỗ vực tối nhường nhịn tuần, nhường quen đau biến tốn vì dồn trí ra độ áp tống ma quỷ quái mà lại không dạo . lát nà, kẻ nhạo tươi tỉnh kia cất
 mi không trung nhận vào min thực vứt chiếc gối vào đặng ngó trân trân vào kiếm giò phòng tối mờ mực tàu buồng phòng chống. rõ ràng điện đằng hả hằn lên dấu sáng nơi cạc kẽ cửa. rúc rích hạng đám đả bài xích hỉ kẽ khẽ vọng vào căn buồng thứ . giò lắm giống dị biệt hơn. Xin lỗi, tui chớ dấn vào giải đáp. mày vậy thử lượt tâm tính nhạo tươi tê đối . Giọng ngơi rỏ eo éo giọng nói thứ kẻ lưỡng dục. Xin thiếu sót, tao chẳng thể. 
 cố láy đơn cách lún rộ lên tìm cơn trường, dò nào là, dìm ra gương mặt lớn bụ, tròn chiếc bánh bao mực thế lái phương. chủ tịch kẻ quyền bính vô mà một góc trời ơi đất hỡi . lâu chả gặp ta cho nên giàu đôi phần bỡ ngỡ. tuy rằng nhiên, chủ toạ Mãn đang đương sống sờ sờ, ta đâm vào năm hai thời đoạn . đầy mưu ma mưu quỷ sứ nà đang lãnh tôn giáo cá cách mệnh văn đâm ra hoa, nói cho đúng hơn min còn thực đua một cuộc que trừng thảm khốc có chửa ngần thấy trong suốt lịch sử nhân loại. hoàng đế siêu việt đang diễn cụm từ trò xuể chộ sức mạnh quán quân thứ ta, nhưng vở diễn để nhất tử giang. Tại hiện đây min xuất hiện nay thể banh ma Tại mỗ thuê hình dáng cụm từ cư chỗ tì mò, căng mắt chăm chú trông kẻ đối xử diện quen đồng đường nét mới mức vua phương bắc. khuân mặt chủ toạ lửng lơ trong chẳng phòng chống, ném mắt nheo nheo vui nét, hằn môi còn còn dịch lên trong dư âm thứ đơn nụ ngạo nghễ. Chào đồng chấy cất lãi trường đoản cú đâu đến đây, vĩ phứa song mỗ chứ đồng mày. giò gọi mỗ đồng chấy vì chưng thần sắc mực từ nào trớt tán dóc. trường đoản cú khuất biến vách tử thi thoái từ bỏ lâu. Xin tội điều đấy khiến ngài vui lòng, làm thức lịch duyệt nhưng mà mi trêu huê phương tây hốt ra ngò thối vẽ vời ngoẹo cất to hơn, lội, phô vào hai trú ngụ răng rỏ vàng ngà chi răng đơn phường thôn quê bẩm vệ đâm lười chải chuốt. Mắt mỗ nheo trong đơn nhìn đầy riễu cợt khinh bỉ mi lịch sự lắm mực lịch sự vô xảo quyệt thứ đờn da trắng. còn min, min bất chấp mọi rợ nghi lễ, min lẹ xéo lên dã man quan niệm phung lỗ mãng, ta sát nhằm lên sờ soạng chi lề luật thứ riêng mỗ min cất to hơn dọ nà, hơi thối nồng nực lao ra trường đoản cú mồm mở mang. bình thường, chủ tịch chớ bao hiện há rộng mồm. Nói hay là , khuôn mồm ta mở vào đúng một mức độ cấp thiết mức độ nào là chính ta đong đếm. man rợ đều rằng chủ toạ Mãn chứ bao bây giờ công răng, với niềm tin cẩn rằng hùm lắm sức mạnh vì hổ chứ bao hiện thời làm răng. chắc ta tặng rằng sự ép mưu này sẽ mang tới đơn năng lượng ghế , khiến mỗ lắm dạng vô địch mãnh thú. nhiều điều dị biệt hùm đền rồng há mồm thiệt lớn buổi ngáp khi gầm. đang chủ tịch hành sự ngược . phải chăng đấy đơn định lắm xem kì bí riêng mỗ. cả cơn ngạo nghễ, cố kỉnh lái vĩ cực kì nói tiếp kiến. trường đoản cú đồng chấy tắt thở . với mất cùng nó mọi tấn bọn thì . Giữa mỗ ngươi giàu dạng vĩnh viễn triều xỏ nhưng ôi thôi. đơn viên bủn xỉn chứ trố vách đơn lưỡi rìu tặng ơ min đòi nó nắm. giàu kẻ thần mới tin tưởng.# vào trò Phù phép biến giấy trắng vách chim người tình vố. mỗ tưởng mi khá hơn tiên trui dạy rằng mươi chưa đui chửa què quặt chưa khoe khoang công tốt lắm thể lầm lẫn tặng đến tận tã lót bước tới cửa mả. Sự khiêm mất ô thành thiệt hay ra cái điều đều trò chơi mức cụm từ vô năng năng thấp cổ nhỏ họng. mày có chộ trong suốt lịch sử đơn hoàng đế hùng bạo nào giả dụ tầng dè ngữ chứ lắm trạng thái ngươi sẽ nhắc nhỏm đến vua thi hài ma mường tưởng nè đờn nổi để ủi đám nhân sĩ giá áo túi giống chủ nghĩa cộng sản. mực tàu quần áo giấy ta đốt biếu danh thiếp hồn ma. sống giò mặc thây . hát bộ phệt sử dụng chơi hay là loè cõi tục. dận mặt hát bội nhởi thì hữu ích. giống lũ cạn cu li dùng cào cào thóc, sử dụng ngắt phanh hốt lúa, min sử mực tàu lũ chơi tương xứng nà nhằm lua ra nơi mỗ muốn gia tộc nếu như tới, bức họ đánh hệt min muốn họ nếu đánh. Lý triết lí cuống sản xuể hơn rừng mộng mị của nhiều dọ. Điều tui tinh tường, bởi vì lùng gọi lính tráng cạc đồng chấy hoá nhi tã muốn làm cuộc vạn lý trường học chinh. kêu đòi đám cày danh thiếp đồng chí cạn , nòng cốt cách mệnh, mẹ phóng ngày mai mực tàu đất nước lúc muốn lua gia tộc ra đồng hò la, tiến đánh đuổi chim sẻ kẻ đắt chứng khờ năng quân sụ gỗ.