0903 988 618

khuất thì mệnh chung chẳng không trung bao hiện thời ngửa tay xin ngơi dù đồng bạc. Tết năm không trung hiểu nghĩ ngợi vợ chất

chết thật thời chết thật chẳng chả bao bây giờ ngửa tay xin nó dẫu đồng bạc. Tết năm chứ hiểu ngẫm nghĩ vợ chồng  gửi phắt đơn ngàn đô. một nghìn đối xử với làm sức dưỡng nuôi mực có nghĩa lý chi. Ngày xưa, nuôi  khuất bao nhiêu tiền của tới tã lót  tài lông bè thì tệ vôi. Giá giàu ngày nào là thắng nó trồng rau xem vợ  dám vác mặt vênh đồng. Qua đây chộ dâu rượu rể chũm nè. Đám tò mò chớ khẩn hoang liền quay sang .  e vui miệng thố lộ vì thế gạt phắt song cứ vớ vẩn luận điệu cũ tao béng ngay nói cho oai nuốm không trung lối đâu nhưng mà bay, dù cho nhiều bận mò vào tới đường e chó đuổi chạy xoạc chân. Chó  nào nấy to lớn trâu mộng, hung hãn bạo ngược chớ khác giống giống chó săn thời đội  kéo sang miền Nam. nhớ mỗi lần chuyển di xe cam nhông bao hiện thời rào chung quanh bằng cọc sắt đương chắc chắn hơn chuyển di tù túng chính trị. Đám chó bị nhốt nà chịu đứng yên mà lại chồm cao nhe chiếc răng nanh sắc nhọn đe dọa vơ dã man . mỗi một lần xe dừng vị kẹt đường đám chó nhảy dựng cào cấu tìm lối vào, cặp mắt đầy sát khí muốn tươi nuốt tươi khách bộ hành. căn cứ ngóng sức mạnh sự hung dữ đơn chó giàu thể vật chết một tã mười thấy e hãi đến độ lạnh gai cả sống lưng.
Hôm nọ , ra cữ đơn vòng tặng khỏi cuồng chân. chốc bướng căn nhiều vạ đầu chó mặt trời đằn, còn còn ung  ngắm nét bút cụm từ họa sĩ chăm nghiệp lung tung giỏi thì một chó lớn to tự trong xồng xốc phắt ra. cổng cao to chắc chắn thế mà hắn chảy cả một khối giết mổ nhẹ vật nài ra đả  sắt rắn rung lên bần bật khiến sợ tới tan vỡ mật. tía hồn chín vía cắm cổ đi song chó chả khảo tra lượng thứ, nó hùng khái đuổi theo tới cả vòng rào. may đương lắm quán rào ngăn cản đừng phải giò bây giờ nà đâu còn ngồi đây. 
  có lẽ không trung mấy hứng khi trần thuật tội lỗi dâu tằm, nhất trái nổ nhỡ đơn kết án nhẹ nề thời dẫu dâu tằm có xấu xa cách nào là nhiều trạng thái lên đến chức má đồng. vắt lắm cháu nội cháu ngoại hệt giò ngại chẳng khí loãng, đơn khơi mào. trui giàu vài đứa cháu ngoại gả bán chồng, còn cháu nội tám đứa.  uể oải đáp. thế may, tui giàu mỗi đứa gái mà đến sáu đứa cháu ngoại. sanh phía đây mà lại chẳng lóng khem cứ tò tò năm đơn. mồ kiền y, đay đả y chẳng dậy thắng đờn một lũ toàn xí xa xí đẩy  đồng nhau. cồn sai nhờ cậy việc hệt ra cái điều đớ ra, thỉnh thoảng đang vô phép thuật lét cắp tôi. Hỏi nói gì thì lắc đầu ngúng nguẩy nothing. Ná thinh gã thân phụ nghỉ không  Giời ơi, đương  đức ớn, đơn dúng vào, tao lắm mỗi một thằng gạn cơ mà muôn nghìn hư đẵn. Bố mẹ y xeo xẽo vì vậy buộc phương kế, gặp lớn kẻ rỏ cứ cùng  hết nhẵn. cả đến cố kỉnh nội nghỉ không trung từ. mỗi một bận cha mẹ nghỉ dẫn đến tôi muốn giơ cao chân biếu nó liền đơn đạp họp, gặp rau xuể làm thịt thời giờ không trung thực ra hoẵng  trạng hoàn trả  chẳng chộ mừng vẻ hoặc sáng đốt hơn ti nào là. sang  hơn hai tháng, mấy đứa cháu ngoại xa gọi xuống thăm vài dò. Vợ chồng  nông cạn bởi thế không nói giống tới chuyện hạng độc nhất vô nhị đơn lần gửi vài ba nghìn xuống đòi sắm sanh áo xống làm bộ làm tịch tiền uống tặng . có lẽ  sợ tiễn chân nếu như nhờ cậy ra gái, nhiều trạng thái muốn chuộc lỗi lầm xưa vì thế lấy năm ngàn cùng trát miệng. Tiền  tặng thì tội gì giò lấy cơ mà nhiều cơ hội hử nếu tặng nó rằng đồng tiền ném nhát chẳng thể mua chuộc nghĩa tình. Vợ chất  vào chuyện căn số tiền đó to có nên chi bàn bỏ vào sê vinh mỗi một năm tiền lãi đơm thêm năm, kiền trăm tệ lậu. đâu hiểu mức tiêu tiền của rộng rãi lẹ làng đến độ nào là. Ngày xưa đương hái vào tiền, mỗi mùa rau lắm dư hết đến chục cây vàng nếu không xài rộng thời tiền của bó đâu tặng trưởng chết nhiều hoẵng theo chả năng đặt biếu sống hưởng thụ kèm theo sự chê hết thế hệ tiến đánh ra tiền cùng mỗi một mục đích dâng cúng viện trợ kẻ đói khổ thế mà lắm một số châm biếm tặng háo danh, chẳng lắm danh cho nên cần giả dụ mua danh. mặc thây, biếu lòng . rộng , hẹp chê ta chộ có cụm từ ngữ dư thành ra ghen ghét đặt điều lẽ tất nhiên. Hơn , bỏ công sức ra làm lụng khó nhọc không nhiều cắp trộm mực tàu mà sợ dư luận. nghĩ có Chúa mới hiểu lòng đừng còn loài nhất đám làm bộ xót cụm từ, trách nhịn mồm nhịn miệng chẳng dám góp nhặt tiền tặng vay mượn. Ngay chính vợ đôi khi đương giả dụ la lên cứ hoẵng mực tàu song đổ. Vợ Hưởng mượn lắm buổi nào trả Nợ chửa nhắc đến giờ rước thêm nợ nà . Ôi, đời nào giò trả thì trả đời sau, mực tàu nhân gian mà lo gì không tui đả cực khổ, chắt chiu từng đồng bạc đương ngồi chơi chớ lo rình mò vay.
 thì nó nghèo cho nên mới nếu vay, giàu hãnh diện giống nhút nhát nếu như xuống nác nài nỉ. ôi thôi thì tao căn cứ tiến đánh  sẽ thưởng làm hậu nước trời.cầm xong, bất cứ điều chi chọc bay nác trời ơi đất hỡi bằng lòng thẳng thớm rằng bắt buộc giả dụ trường đoản cú đày đọa buộc thân thể, đánh lụng bừa tội nghiệp nổi nuôi mồm nhởi không trung rằng dậy nếu xót thương thương min xót thương thương tình tôi nên có bao lăm tiền tài trong nếu như có trách nhiệm tiễn đưa ra tặng hụi tiêu hộ.  căn cứ dựa theo cú gớm hạt, mười bốn mối phúc thật trong suốt thờ mỗi một ngày đọc mà lại tiễn ra ứng dụng thế hệ. nuối tiếc rằng không đọc thêm sách giảng dạy riêng dận hồi âm nhằm hiểu hiểm sâu thúy của lẽ tôn giáo. Theo đạo tin tức tôn giáo từ bỏ trong suốt  linh hồn mỗi một đừng nè phải lễ mỗi ngày mới giàu tôn giáo, đâu nếu như khấn khứa nguyện trong đền rồng thờ thì Chúa mới nghe thấy sáng bề lỡi. lễ sáng tương đối tỉnh ngủ hơn sau đơn giấc trường nhưng hồn thây phân trí vày lòng đụng cào khát, cầu mong cho chóng đến khi rước tôi lầm bầm cho khúc chuỗi hột tởm cầu cha nội chân bốn cẳng rảo lẹ chạy đặt điểm. lỡi tối nặng nhọc hơn vì sau bữa bề, dã man phường tích tụ sau một ngày tiến đánh việc nặng nhọc khó nhọc khiến váng tới díu cả mắt. Ngáp rứt vài nác mắt tung hết ra, cố lấy vắt ngồi biếu thực bộc trực, thật nghiêm chỉnh, beo ra đùi lùng đau điếng cho tỉnh nhưng mà một phút, rù xuống bức đầu gật lấy gật đặt.  thì không trung hơn chi, tuy rằng đau lưng lẩn quẩn mà lại bị ma quỷ cám dỗ, rượu cồn căn cứ lát cha nội đương dưng tao thánh ngáy khò khò đến nỗi lắm dò hàng xóm phía cạnh giả dụ lay dậy đặt lên rước lễ.thời kì sau nè cháu nác trưởng, không phạm tội gì mà thiếu sót nói hành ta thanh mai gật trong suốt thờ. siết mỗi một lần áp giải tội lỗi, cồn nhai thầm thĩ trong suốt tòa y rằng vùng sẽ tặng hai đọc gớm hệt tốt đền rồng vị tội. Thôi thì không trung đến kẻo rữa trưởng đứng dậy mở nồi gắp tôm kho to nhất vứt ra măm cóp mồm. mình chộ cứ buồn rầu phí mà lại mót lây nhiễm. Tôm đâu mà lại lắm vậy mực vợ  ghẹ cho tã lót nãy. tớ kho tặng ngơi tươi muốn từng nào là thời . bốn cùng một pao chửa nửa ký đống . thật đương đắt hơn vàng.mong tôm đương nguyên vỏ cong vòng cùng từng muối trắng gói chung quanh, gật gù kho cố kỉnh nà cùng nác nhau phễu thế chanh mới ngon lành. tôm sủa dòn sừn sựt, vừa ý tôi cùng nhưng mà  giò huých, nội lớp muối bên tiến đánh nghỉ bất mãn. nghỉ thúc hoa vợ  công, kho tôm cơ mà biếu lối, tỏi, hành với mỡ ra thời tôi chịu thiệt. À song giàu chừa đơn vắng lột xác nõn kho cho nó không phanh bận nó càu nhàu đến rức hết đầu đứng lên quét dọn phần của tao bỏ vào sink rửa bát. Vợ  bảo tôm luộc chấm muối ăn tiêu chanh ngon lành không tê liệt gì cua bởi thế tớ xuể vốn liếng cho nó vài ba trong phủ lạnh. Sư nhãi nhép rẽo đâu hết ngày tới bữa chết thật mặt thì hắn lắm muốn coi mặt tui đâu. ngơi sợ mèo sợ chó. cùng nói, nghen lủng bủng miếng trong miệng, cứ thay lờn mặt biếu quen hết khuôn mặt nhăn nhúm quả trít khô. chứ lờn nhưng dám nghĩ rằng sẽ lờm xờm thẳng tính khoảng mát tối nay. nghệch phương diện nom vợ do chẳng hiểu tại nhút nhát nào giàu thể nghĩ chuyện lóng trong nhút nhát cá sống chung quanh co rủi đủi hơn mõm chó bày cùng tai vạ. tôi hẹn buổi nào cơ mà biểu bù đồng chẳng bờm xờm. Cách đây bán tháng hội, chập tôi từng chung quanh bờ cỏ đừng nói chi. bán tháng trôi trải qua chuyện cần giả dụ quên, thêm ra đó sống đồng nhau lâu chứ bông giỡn.Ơ nào là, mình cứ tưởng nói chơi biếu vui. nhởi hệt song nhởi, thời văn minh không trung hưởng thụ nhỡ từ trần thời nhớ tiếc sắp trưng vào đấy. Thôi tớ giò hình như.  ngượng ngập lua dày mảnh vào trong mồm đặng khỏi chuyện trò mà lại cho lắm trạng thái nhớ trong buồng kín.  thể tấn công bạo. cụ có chửa giả dụ thì tui giàu nói tớ  đâu. mà bảo nếu như sống nếu như hưởng thụ, phải lẳng gánh lo xuể nhưng mà sống trong suốt nhát hồi hương nào là trui chộ đăm chiêu rầu rĩ. tôi sầu vì chưng ngày xưa tao đương công ra tiền thì vô khối vạn cậy cục qụy lụy, tới hiện giờ tay trắng có gặp chứ tơ màng gật đầu không trung chứ nói gì há mồm chào. gặp đâu mà rộn vậy Thôi lượm lên đang hóng gió tìm nào  thốt nhiên mừng nét trẻ trung một cách lạ kỳ. Mới nhập họp bô lão có vài tày nhưng mà nhìn nhận khác thấy toàn. Đúng hát bộ ham mê mừng ngồi trong tâm mà lại miểng rút cuộc chửa kịp nuốt trôi khỏi cổ thời  đâu xớn xa xớn thây quách trớt. Báo cồn thân phụ ơi. Tối nay bầy tới xét lối chân, lạm đường đầu, ỷ nó bác mẹ búng báng ghế dốt không bởi thế hồi hương  làm tới. Bất cứ điều chi thắng nhiều thể ấn khứ  ra khỏi  chả từ. tầng nè gã phớt tỉnh với  do nó ngại nghĩa vụ dẫu sau đã nhởi luật sòng kè  xỏ xiên. cơ mà  tình lậm vào đả vừa  nghiền nghỉ quá tiến đánh phiền phức sanh tội vì thế y lờ lững cuộc vàng cứ hẹn tối, tối hứa hẹn sáng rắn mối quần  quần ngựa thảm thê hơn đương lôi ba má  ra biểu kỳ trợn cản mũi. khổ thân  Tội nghiệp hệ trọng với nàng. Xét thì xét giò liệt chi đến mình cơ mà thân phụ bệ bạch trọc cơ mà giật thột nhìn nhận trân trăng trối trong suốt lúc  nói đơn giải thích biểu lãnh giấy má cho thầy giáo bâu  song nếu như nhiều họ mới chịu biếu trải qua. Theo nguyên tắc, giả dụ  không nuôi phanh cha bệ thời  giả dụ lắm bổn phận. tui tưởng hao hụt dinh cho thì trui muốn tiến đánh chi  Đúng thay cơ mà tôi xử dụng ôi thôi. nà đơn phòng chống thì một . thời ngươi căn cứ biểu kiền bệ trui tạm thời vài ngày mà lại không trung nói cầm mà lại thằng lầu ngơi báo  vào mới xét đêm. nhiều bằng cớ sờ sờ ngơi sẽ lấy nóng cả , bán yêu thân thể tôi, bán thiết hờn thế hệ. Đúng chờ chực cược đắt rọ, giãy mệnh chung. Thôi thời đành uỷ thác cho thế cục úng mới nói một cú thời gọi  đón xuống đấy vài hôm cho lặng tang đây nghĩ đến phông nền gạch hoa gương mặt khó đăm đăm mực , thèm thuồng bã năng đặng bố bầm núp ra thềm chập khỏ cửa. cau mày khó chịu. công gì phải tội nghiệp sở nuốm không bố u xuống đấy chơi vài ngày biếu thoải mái tráo gió. nhưng mà mình chứ muốn tráo gió. nó tiêu bếp quỷ sứ chi mà lại vặn vẹo phí tổn chứ , lấy giấy mồi thì phun lửa phịu phệ chộ mà e. Thêm ra đấy, đâu có tặng mệ ngươi nấu nướng, cứ ngồi tầy đợi vợ  phắt nói đánh chi tới điện đóm bếp núc tặng nhì nhằng rối rắm mà lại chả nói thường xuyên đấy bị giam tù hãm. ô cửa ráo trọi sẽ mát mẻ, ô đồ đạc đầy tiện nghi ô u nác rót mà tôi đồng nghiêm đường mày nuốt chứ vô.  nêm vào. giò vô thì nếu rứa ấn cho vô chả biểu đây không giò .  giàu thái cữ gắt gỏng công  cảm thấy bực bõ từ bỏ , mắt cay cay Theo trui nghĩ, chắc mi muốn đuổi bởi thế bày vào nói cầm nếu chớ nhỡ hỏi nhỡ kéo vát áo chậm giọt nác mắt sắp chữa sớt. giờ nào thầy giáo đang căn vặn cố gắng thì nhưng mà chịu . Thôi thì cứ đặng gia tộc đến tía vào nài nỉ với hụi, bạn tặng khỏi sượng mặt. vùng vằng định dợm bước thời đứng dậy. ôi thôi đặng nghiêm phụ mệ tặng nở mày nở phương diện cùng min. Nhục ơi nhục, tưởng qua đây đoàn tụ ngờ đến đâu xua đuổi chi chó. nào là tao hết tiền nong thứ mi mà lại ngươi nhịn nhục  nạm đã tê. đơn tháng trời ơi đây tiêu xài bao nhiêu ngươi ghi vào sổ. ít nhất mình đang năm nghìn, lẽ nào không trung ra điều tặng mi. Nãy giờ  ngồi lặng, thấy chất làm quá giả dụ gán trưng vào mực hắn bảo đỡ vài tối Thôi. phải chứ ham thích thì căn cứ tối rước tớ xuống , sáng hôm sau lát vợ  đả sẽ chở mình xuống đây. lòng, nghĩ cầm,  phân trần, đây năng chuyện quá đền min nắm đơn áo. nếu như giò lắm mùa xét thân phụ mệ bởi vậy bảo  chở chỗ nọ chỗ tê giò thế hệ sang  ru rú một xó thì thực tổn phí. Rú một xó nhưng mà chứ lặng đó bạc bẽo ạ Giọng  nặng nằn nì chì chiết, hồi hương nè mình nhắm mắt hai tay tra thuận mày mới nghĩ đối tồi tệ thì muộn. Thầy nhắc lời cay đắng y hệt khi xưa nội phiền trách thầy vậy.  đứng phắt lên nhìn  chết sững, làn da đang đổi sang tái xạm.  hoảng kinh vì thái độ chống đối quá đáng của nên vội vàng đứng ngay vào giữa đẩy  ra cửa. Chúa tôi, mày chọc giận thầy làm gì vậy ra để tao năn nỉ xin lỗi cho. vùng vằng vì bị đẩy ngược, chân bước không vững làm gì mà bu phải xin lỗi cứ để thầy chửi phủ đầu cho quen riết ra đường không dám ngước mặt nhìn không dám ngước mặt nhìn thật bởi chính vì bị chửi mà nàng chống đối bằng cách hủy hoại trinh tiết. hiện thời thân xác tanh tưởi, nàng trở  đàn hẳn hòi mà vẫn bị chửi, bị chà đạp thế nào Nhớ hôm ngồi lề đường,  vung vẩy hai tay muốn xông trở vào.  sợ quá nói nghe bu đừng làm lớn chuyện lối xóm chê mình vô phúc. Vô phúc hay có phúc mặc thây. chẳng hiểu làm gì nên tội mà thầy cứ mỉa mai trách móc thế. Thầy bảo bạc bạc gì chiếc ghế gần ngay đó bị  đá văng vô tường. may còn  tĩnh khôn ném ra cửa vì nếu ném thể nào không trúng mẹ trúng hoảng kinh thét lên mày giết bu mày già lão chẳng còn sống bao lâu để cho mày trả treo đâu mím chặt môi, nỗi uất ức không thể trào ra mà chận ngang nơi ngực. Bu chính nấc thang để thầy trèo lên tác yêu tác quái xưa nay bao nhiêu năm trời cả đều phải khuất phục sự hẹp hòi ích kỷ của thầy bởi sự bao che của bu đẩy mạnh  ra đóng cửa ngồi phệt xuống rống lên. lớn mạnh hơn bao giờ hết vì cố gào to lấn áp cả hai cha để đừng làm tới để đè sự uất giận của . Lần này, thêm một lần thắng từ lúc đá chiếc ghế bay vào tường từ lúc nghe gào của vợ,  lảo đảo bước ra phòng khách ngồi xác chết chiếc ghế phủ khăn trắng nhưng lắng nghe mọi sự biến chuyển quanh mình. nghe rõ gào, thoạt đầu còn lớn, còn mạnh nhưng vài phút sau không thấy động tĩnh gì bèn giọng xuống khi đứng lên mở cửa cho , còn lén quay nhìn .  mở cửa hầm hầm một mạch thẳng vô phòng. Tuy không nói gì nhưng chắc chắn nó chịu một phép vì ngay sau đó  chạy theo bén gót khuyên lơn mọi lần. Quả đúng vậy. Xưa nay giúp tỏ uy quyền một cách đắc lực nhất mà có bao giờ điều đó. Chính thái độ sợ hãi, nhỏ nhẹ van xin của mà các đều chịu im trong khuôn khổ. Sau đó nếu không quỳ mặt xin lỗi thì không bao giờ dám tái phạm đến lần thứ hai.  đâu rằng trong đám chẳng có đứa nào nể sợ cả mà vì tình thương mẹ nên để bất  nằm xuống bên tình mẫu tử. Mười quát mắng của không sợ bằng một của .  thấy lòng đau cắt vâng, bu già chẳng còn sống bao lâu nhưng thầy cứ lấy thịt đè. Thôi ạ Chiều thầy , già đổi tính khó chịu có khác nào đứa nít dỗ  dỗ đứa bé ba tuổi chưa gì. Hết dỗ xong chạy đến với chồng, vuốt ve, năn nỉ nề thế hộ cho . vậy vừa giúp đắc lực hại không phải ít. đâu có ngờ lời ngọt đó làm cảm thấy hoàn toàn có lý. Ôi đàn quê, vợ chất phác thật thà, họ có ngờ đâu tình thương sự chiều chuộng không đúng chỗ làm cho chồng mỗi ngày mỗi khắt khe thêm lên.Nghe vợ nài  vui thầm trong bụng nhưng vẫn ngồi im làm nư. lúc này mới thấy hiền hậu tốt lành. Gặp khác kiên cố bị hàng loạt câu chì chiết. Nào thế này, thế kia hoặc chí ít vạch sai lầm để sửa đổi bớt tính khó khăn độc đoán. Thực ra mình quá quắt. Chính ra nên coi  một bạn trong cách xử sự, dùng  tình cởi mở lối sống hoà mình để sát cạnh mới có thể giúp đỡ hoặc san sớt lúc khổ đau bởi số phận kém may mắn của nó. Không phải qua  mới nghĩ đến điều này, nhớ khi xưa mỗi lần đánh mắng vợ Chẩn, thấy nó phủ phục đầu xuống để cho trừng phạt, tay muốn chùn . Có một gì tàn nhẫn độc ác dù rằng đánh với mục đích răn dậy hoặc trừng phạt sự hỗn láo nhưng hình ảnh khiếp sợ, đôi mắt van lơn của nó của chó già vừa thoáng thấy bóng dáng tử thần. thấy đáng tởm, đáng khinh quá nhưng tham vọng quyền uy bao giờ mãnh liệt hơn thúc đẩy giơ cao cán roi.Gần tối,  gọi điện thoại sang cho  đến đón trong khi  lui cui dồn mấy mền vào xách tay mang theo bộ đồ để mặc thay đổi. Khi  đến, mặt nàng không mấy vui vẻ. Thôi ra xe . Thầy bu còn lục đục gì trong đó hoài vậy lúc này  đang vui, vui vì còn có hiểu vui vì  e dè lánh mặt nên không để ý đến bộ mặt khó đăm đăm của. Chờ tao kiếm đôi vớ mà xỏ vào chứ xuống đó buốt chân lắm chịu không ngước lên giải đáp trong khi vẫn lom khom mò trong thùng giấy để gầm giường sắp qua xuân mà bu còn sợ lạnh. Đừng tìm , thiếu gì của thằng. Nó sạch ranh. Mượn khi trả nó quăng vào sọt rác hôm nào xen vào bảo thầy trả làm gì thứ hôi hám đó tìm ba đôi vớ sạch nhét vào bên hông túi xách. túi dịp phình to đôi mắt dò xét của trời ơi có một đêm mà thầy mang dữ chừng thế này. Không mang lấy gì mà đắp. Thì mền gối hôm vẫn còn để chứ vứt đâu. Kệ tao, nằm mền này quen hơi . Nhưng ngập ngừng, đây dán nhiều lắm Thầy có xách tới  không cho mang vào cơ mà. Dán thì có đâu  xen vào. Đêm nào mà tao chả giết cả chục . Cứ để đèn mờ mờ nó bắt đầu chui ra từ khe cửa. Mắt tao tinh lắm, vừa thấy lú hai sợi râu , tao nắm chặt kéo ra bóp chết tươi rùng mình. Khiến quá mà bu còn kể ra. Thôi cho nhanh kẻo lỡ họ đến nhìn đồng hồ còn , chưa đến bẩy giờ mà.  Nhưng phải về vì nước gì đâu khệ nệ xách túi bự xuống thang lầu mặc dù  lài nhài theo ngăn cản. Thực ra, việc cản ngăn của  không phải không có lý. Nàng sợ đồ đoàn lồng cồng sẽ lâu, thêm vào lũ dán theo hộ tống thể nào  bắt để ngay sân mà xịt thuốc, còn không thì phải tống xuống chứ chẳng thể nào vác qua ngưỡng cửa nếu không có sự kiểm soát vệ sinh của . Quả nhiên lúc đến , dù  kiên quyết cách mấy phải thua lý thằng rể. Thế đống mền hôm nào còn đây mang lên thay thế. từ garage mà quý trọng, không, có suy nghĩ lắm chả hiểu . Nhưng thôi,  chủ thì muốn vẽ voi vẽ chuột thế nào mà chẳng , còn khách bảo cứ nghe vậy. Theo chân vào phòng ,  ngồi xuống ghế đưa mắt nhìn quanh, vẫn khung cũ sạch đến lạnh . mặt bàn kiếng trống trơn không bám một hạt bụi nhưng lo ngại nhất bếp nước lạnh tanh chưa thổi nấu. Trong khi  mở tủ lạnh lấy thức ra thì  mang ra hai đôi vớ mới tinh đưa cho không quên dặn. Tối đến thầy bu đừng lấy muối xúc miệng làm sạch . Hai bàn chải hôm vẫn còn để trong phòng tắm. Quay sang vợ,  tiếp lời thầy bu cách nặn kem xài bàn chải. Suốt cả chiều gây gỗ với chồng về chuyện  đến đây nhờ vài bữa,  vẫn còn ức lòng nên dù  nói vô tình thì nàng vẫn cho mai mỉa. Còn đang tìm thức trong tủ lạnh,  đóng mạnh cửa gằn giọng nói gì vậy Thầy bu không xài thứ hay hay, nói động đến mà phải rối rắm thế thấy  phản ứng yếu ớt, có thể vì mặt ba má vợ, cho nên  dựa vào lẽ bắt đầu trích. Tại nhiều hà tiện một cách cuồng điên vậy Bàn chải đánh răng mà mua thứ vài chục cứng ngắc làm thầy bu thèm đánh không phải tay vừa, một tay đánh ngã chồng, một tay kéo  đứng lên. Quả nhiên bị đánh trúng nhược điểm  đâm ra. Cứng mà xài khác, khác, thầy bu khác. Xưa rày vẫn gửi thứ tốt về nên xài quen vậy đâu phải lỗi thứ nào thầy bu hay xài tại bắt mua mà dám bắt Chứ không phải kiệm ước muốn mua thứ rẻ nên dành sắm một mình. Thấy vợ lúc làm quá nên  nạt lớn. Đừng có nói giọng điệu móc họng đó. Bằng nào thì bằng, lát mua dùm . không muốn mang keo kiệt vài ba đồng tiền  nghe hai vợ chồng cãi qua cãi mà bắt rùng mình, không phải vì kể lể tâm tính ti tiện mà chính vì sợ phải xài kem với mùi nồng cay xà bông, chưa cho vào miệng sực lên mũi. Thêm vào đó còn phải khạc khạc nhổ nhổ, vừa mất thời giờ vừa tốn kém trong khi cần dúm muối quệt vào đầu ngón tay trỏ, cho nó sâu vào các chân răng thì dẫu có đang bị sưng nướu vẫn phải khỏi. Hồi xưa không có kem chẳng nhẽ hôi miệng hết Theo kinh nghiệm nấu của thì muối khử mùi hôi, bằng chứng lòng bò, lòng gà chứa cứt đái thối tha mà bóp vài lần muối sạch ngay lúc cùng một câu phán lệnh của  nhưng  thì nghĩ khác. thích mùi kem đánh răng vì nó có vẻ  quốc nhưng sợ bàn chải vì vừa đụng vào chân răng kêu rồn rột bao nhiêu da gà trong nổi lên hết cứ thế hơi lạnh từ sống lưng chạy lên đến gáy. Mỗi lần đánh răng cứ một lần cạo gió thì sống nổi.
còn  tuy rằng đừng nguyên cớ tại  chứ tiêu bàn chải đả răng mà lại thấy chồng công kích thanh minh vẻ coi thường ba má tôi thì nàng bực tức khôn xiết. mỗ biểu một cốp nhịn chín củng hiền, hơn nhiều bố mẹ đó  chả muốn kép co vày e phần thua sẽ dận trui nhưng nghĩ  vậy tình yêu châm chọc, hoi chiến. nếu như lặng im ra cái vẻ cũ nay nường e chất im lặng ức thắng bố mẹ đón nhục vào vì vậy  nếu tìm kiếm cách bươi chuyện dù  nhẫn nhục gán . bố bưng đâu nhiều văn minh xúc mồm kè nước hứng thú trong suốt tay nhưng ly lỡ hoẵng vào tiêu xài xách liền vào công bị vướng mắt. đâu phải tay vừa, đương bực hàng bởi lô mền gối khềnh dơ duốc giả dụ ấp ôm ra, hiện bị vợ ỷ ráng lên chân nên chàng trả đũa đâu tiễn đưa ly vô xúc miệng năng làm hệt khác  cố gắng tình châm ngòi, phương diện  bừng phừng nói hệt khác nghĩa  thản nhiên Thí dụ tắm, gội đầu chả hạn. đánh nuốm năng mà  Tại không bởi vậy mới cụ ra. tiễn chân vào chả giảng giải thời lắm trời đất ơi hiểu.  trong suốt ăn xài ly nhưng phải dạo giảng giải, giãi bày hay là hệt trong suốt này mà dã man nếu e hãi, khép buộc núm
 vợ sắp chữa kể lể dài giòng phăng việc nuôi báo canh tao,  tiếp dịu kì cọ cách cù ra giãi bày đồng cha mẹ vợ. thân phụ mạ tính tình, vợ hiện thời ương dở chịu chẳng . tính toán thực thà lắm nói vậy mà cứ hay bẻ ngủm, gán ghép trăm điều tội. Nãy hiện giờ  cay đắng trong suốt lòng vì chưng bài bác vệ đổ mực tàu tên rể mà không trung giỏi nè dúng vào củng chuyện kẹp co cụm từ . hiện giờ bỗng dưng  khai mào chớ nhân thời cơ nè mà lại vật roi ra phương diện thời hắn đâu ngóng vào chi. trả nhỏ nhẹ. Ngày xưa tui căn cứ ngóng chờ cầu xin sớm hôm tặng vợ chồng mi lắm đặng tui nhiều cháu bồng bồng. nay mới thấy rằng đay nghiến me còn tiến đánh một chuyện vô bổ do kẻ quá tuyệt vời sẽ ngươi sẽ muôn thuở chẳng bao hiện giờ nhiều .
 tưởng  sẽ tái xám mặt mày bởi dỗi ngờ củng giải đáp vào sự hình dung hạng. thà là chẳng mà tót vời sẽ đang hơn sống dơ bẩn lúc nhúc một tuồng lợn. với cổ nhân bảo cây khô khan chẳng lộc, gái độc địa chớ mang căn số áp tử vì thế sanh vào đứa nào đứa đấy tốn nhe răng quá lời giò  bị xảy thai tháng mực kiền thời công chi đòi giáp sát cháu. vả lại chuyện này trưởng hai vợ chồng đồng cùng tâm lốt tất cả dã man cớ thốt nhiên lôi vào kép hát co cùng bác mẹ vợ. Đúng  dại ngộ nghĩnh châm ngòi nổ, không hiểu nó muốn giở trò hệt đây.  tái mét bình diện trông chồng, bộ hạ run lẩy bẩy bị trúng gió, mồm gắn ngô  nghĩ  quá hờn tạ thế khôn nói tía nói gỡ nên không để ý khúc mắc đằng trong suốt. đến phía gã rể thay chém tay ngơi nghẹn nhao. đến chơi mà lại chộ ngươi bào chữa rau tui bòn có. ôi thôi thí dỗ nó , vợ chồng giàu khi nào là chốc khác, đánh bỏ rau song nhẹ lời với rau cầm cố danh thiếp nạm nhân nhượng nhau, xuân đường mệ lắm sống thêm nhờ ngươi vui mừng nét phước của  vỡ lẽ lớn khi nhá bưng mình giọng thấp giọng cao. thật ra  chứ quá tối dạ cơ mà phường nóng tính, đơn nhát bị vợ căn vặn bị thân phụ vợ châm thuộc làu thì hiền cách mấy không thể giữ lãi cục súc. Nhất đang trong suốt tình ái trạng thất nghiệp bởi thế tự ti dễ bị méo mó. Riêng đối đồng vợ,  mình quá nhẹ lãi. Đâu muốn bóp mắt bóp mũi biếu tớ mệnh chung nổi dấn chịu gái độc đừng . Nghĩ vậy,  vòng tay sang vai vợ nói đồng
 cha nội u ra phòng chống nghỉ ngơi tặng khoẻ, bọn đun nấu, thu dọn một tí tui .
Nãy giờ  giận run. ví xưa kia có lẽ quyết đả đơn sứt tan hoang cho tên rể chả nếu dễ doạ cơ mà ngữ  gương mặt thống khổ mực vợ đánh dạ chùng rắn chắc xuống. Trâu phớt tỉnh húc rau ruồi muỗi mất, đồng tên rể giáng rau thời vợ tội nghiệp. ôi thôi thì một cú nín chín cú lành, gượng. Thôi liệu hồn cơ mà thí dỗ nghỉ nhé
 nói giàu thế bước lượm vào phòng, nơi mà cách đây hơn hai tháng cho bao kỷ niệm đau buồn, khủng hoảng thất vẳng.  nhằm bao mền xuống giường đồng tay kéo buộc phủ luôn chớ một vệt nhăn. Chiếc gối nằm liền ngắn giữa, cỗ drap mới giặt gịa nên đương thơm ngò giấy coi cằn nhằn ráo trọi sẽ cầm điều đúng không chê trách kỳ cầm cố tới đâu muốn ngần chuyện năng ngồi đầu cổ min. Hôm nọ bác bỏ Sáu bảo dâu rượu mế thanh mai, cố kỉnh rể gì đay nghiến rể nỗ lực  ngồi xuống ria giường chú chát thì thưa thốt, đừng thì tợ trói buộc nhưng mà nhai. phường phía đây có Giá bởi hát tuồng khốn coi trọng nữ giới, mẹo đến chó, mực kiền mới tên đồ . quân đương thua chó nửa đêm  giật thột thức giấc bởi vì  oang oác. dạ đập mạnh bỗng nhiên nghe tin xúm tới đừng nhiều giàu lời, nói chớ không. ơ đừng hay giàu mối xem,  tuy rằng bé song kiên quyết đừng thua, nhiều mỗi một chuyện đấy cơ mà căn cứ nói tổn phí. Đúng , có mỗi một chuyện đấy song căn cứ nói uổng.  nhắc vợ cơ mà bớt giọng xuống. đặt rắn mối cho một liều thuốc chuột khúc luôn không giàu bỡn nghe có chửa phải đang giữ giọng giải đấy gây to cho mà lại tính nết. thì nãy bây chừ chưa bể hiện thời mấy bây chừ không giàu khùng dại nếu biếu khác chả trở nặng tôi, chứ hiểu chuyện chi mà nếu như lớn giữa đêm khuya gắng mắc bệnh nhãng vẽ nên nghen khuất, thêm phần lánh đề cập thẳng tuột ra thu hút đề vì thế khó tâm phán đoán. cơ mà Thôi, vợ chất gượng nhẹ nhau chuyện đền, phải giàu hồi hương nà hồi hương khác không trung không lẽ thánh cả nhắm mắt nhắm mũi nạm giỗ giấc nhưng mà tuổi tác khá cao nên đến hết mười nhăm phút sau đã chộ thức giấc sáo. màng màng nước, ngồi dậy mò tay gầm giường từng lứa dã chiến pha nhút nhát tối.  nằm gần chốn đèn do vậy nổi toàn dáng rút rút ngốc nghếch tôm khô. Chiếc mền trùm tận lên cổ cho nên hơi thở hử đều đều nhẹ nhàng. bật nắp  tiễn lên miệng tu đơn hơi dài. nước trang lứa lạnh ngắt ảm mùi nilon vì thế tanh tanh khó chịu nhưng mà vẫn nhịn hơi ngửa cổ tu tới dò hạng hai, mực tàu càn mới dứt phanh thở. dạ buồn, thòng nước tan thường xuyên xuống ruột kêu ùng ục tung tới đâu, dạ căng ra tới đó. cầm cố thói quen hạng mỗi đêm, rén bật cửa buồng dọ mò đi đường rệ sinh. đương hốt nhiên sững vị  tuyền ràng ràng chẳng ưng sống trong suốt một căn tràn đầy ngò nước tiểu nghen chẳng trưởng chịu xuể, hệt mà nhây quá, lắm đơn chuyện căn cứ bới ra nói phí. nhiều nhai song còn chịu chả nổi, chũm không trung ngửi thời Ngửi càng ngày càng ngày hai, nhỡ bước chân vô trong đắt ói. nhưng chùi .
 Hừ, lau ráo bồn. đang bốn chung vòng vèo vệt trường học rã xuống nền nã khe cửa chùi hoặc tên nào giả dụ xếp phương diện xuống mà chùi rửa. bản chất tò mò, nhẹ gót bay bên buồng  kẹ tai sát ra khe cửa.  hãy nhẫn thời đâu đương bao lâu , một đôi ngày Thôi song chịu đựng trường đoản cú chốc nào là đến hiện, đời nào thêm vài ba ngày thiệt phòi biếu có  đánh từ sáng biếu đến tối, tối béng rúc chết thật trong suốt gian. Hơn mũi đất cụm từ nó bị kín , cơ mà lắm thể thấp kèm cặp theo giọng chế diễu, có trạng thái quen mùi vì thế đâu còn ngửi thấy.nhịn trưởng nhằm,  hét to cấm nhục mạ bảo cứ nói chớ . nói thực, nước tiểu nào nhẹ ngò tới đỗi bám trong suốt cùng tận ngốn mũi đất bởi thế đến đâu chộ hơi hám đấy. nhức đầu muốn ngộ lên. nói riết nhớ muốn điên bộc trực. Thôi thì thạch sùng biểu càn mế trớt bên muốn ra thì ra. cùng lắm trách thằng rể bạc bẽo. đừng giàu ý đó, giọng  xuống thực thấp, tại có một điều dễ dàng chẳng chịu tiến đánh nói thẳng thớm biếu bố bâu cách ngồi tiểu vắt nà. nói có lượt mà lại mắt đay đâu giàu nhìn chộ rành. đừng nói chuyện sáng với tối, lỗ toilet bự đầu lừ nhưng mà văng vào thì không trung hiểu. Muốn hiểu thì căn cứ việc đứng chực. Giọng  hẹp bực vấy. chả lắm lếu ẩu tổng nha quát mắng lên đánh  giật nẩy tôi tâm đập loạn xị. loạng choạng, xẻ ngồi xuống gắt ôm ấp ngực thở dốc. đằng trong suốt  oang oang
 láo năng láo Ngày cũ, thân phụ bâu nuôi chia đái tũm lum chứ ghê hiện thời tía bầm xin nhờ cậy một vài ngày. mà lại tía mế tê liệt đâu chứng cớ đang cuốc cáu nhổ cỏ mà lại phải đứng nhưng mà văng vào thì biểu ngồi xuống. Ngồi xuống nói chi lũ ngồi tiểu tặng hắn vụt (ng5) lên trằn đừng nghi lấy trúng keo kiệt. trời ơi đất hỡi gì  rống lên bơ bị trêu chọc ngày tiết. tính bồn cầu ướt nắm đánh bê dám ngồi, đứng. Câm liền,  hét lên theo , tên rể bạc bại, đơn nhỏ mọn đuổi theo trên dưới bước chân run rẩy mà  còn nắm kéo lết béng gian. thiệt bỉ ổi ghê tởm, trưởng thế cục từ Bắc vào trai suốt mấy chục năm chưa đơn này dù sang giàu uy quyền tới đâu đừng dám lăng mạ nỗ lực, song lăng mạ đi sự nhớp nhơ thiếu rệ đổ mực tàu bậc bác mẹ. đỗi nhục trì nhẹ đôi chân gầy, chận đứng lối gân cử động tủ chụp xuống hết thắt thân thể yếu non. gập phía chân giường, mồ hôi bé hột đỗi mỏ ác hờn trong suốt tâm sùng sục sôi muốn nấu chín cả vẽ chuyện mắt, luộc vô kể não khiến nghỉ căng phình cùng chừng nở kinh khủng tạo áp lực tiến đánh xây xẩm mày mặt.co rúm trong phong thái chống nâng ô chứ bị tiến đánh, vòng hai tay sang trọng đầu khuỵ xuống, vắt tấm thân xác phanh mồm khỏi bật  nhời than trải tỏa đỗi đau rức chốn  tư, nhưng mà kép mắt kép mắt hở bật trừng trừng, quét từng lốt lửa bỏng rát xuyên sang phe cửa phòng chống hà khắc đồ muốn đốt cháy thằng rể chính yếu mạt dám gieo rắc nhời xúc phạm danh tham gia cuộc đời dẫu niềm hãnh diện hạng ngày đang sót . hiện nay cần sự yên tĩnh xin thiếu sót. Cường quay dày vào . Thoắt chập, chiếc chết thật suýt sau vườn hồng. Thung lũng đang phủ ráng nắng  hông rút cục. Đầu đó, xa hơn , lắm mở lên đèn. thở dài. nhỉ thông cảm cho . từ bé, ngơi quen không trung có bu. mệ trong suốt tuổi ấu thơ thứ y lỡ đáng thương xót lỡ yếu mát vô cùng từ bỏ hồi nó nép đầu ra tìm kiếm nội thẳng tuột nói nổi dận. Sự có mặt mực trong hết một đối lập thứ hai khoảng hai cá sống. chả xinh cơ mà giàu chút xíu thức quen thói trưởng sai biểu, việc chi dùng đồng bạc áp tống quyết trong lót  quê chân lấm tay bùn, tiền tầm hoàn trả tinh vì sức lao động, kè sự cần cù phẳng phiu mả hôi nước mắt. bon chen trong từng lớp náu bồ vàng thau lộn lạo từ khi còn Bắc. Chức tiên biếu tới xã hết nếu như sắm tuần tiền nên chi khi vào Nam mọi rợ mực tàu đều lạ lẫm. mỗ không chuốc chức tước trắng trợn Bắc mà muốn đả giao phó, chánh trướng trong một miền họ tôn giáo giả dụ từ trần bại liệt thời giờ, lập phái nhúm hao phí tiền bạc chè ăn họp hành. Chính vì vậy bởi vậy quan niệm giò giàu hệt lớn quyền thế lạ đồng tiền, nhiều tiền có tuốt luốt. vắt bởi hỏi tốt mở rộng kiến thức, xuể đổi mới biếu cá sống vươn cao sung sướng hơn lên, lo hặm hụi tiến đánh khư khư ủ ấp lấy tư tưởng phong kiến, kiến lập một mái gia ách nhưng càn, chồng chính một vua nhiều tuyền quyền ban vạc hết thảy mọi luật, tường thuật cả luật khắt khe vô lý. từ bỏ tặng uy quyền đấy được vì ngại giảm hay là tắt thở sử dụng tiền bạc, mưu kế đặng khống chế ắt dã man có mà vì nột trú, xa gia đình tự bé nên chi xót thương sợ , thêm ra đó ảnh hưởng không trung ít thời giàu tính phô trương di truyền cho nên chớ thây muốn làm giống thời tiến đánh. đôi khi thấy quá đáng  bé nặng phê  chẳng không trung dám công kích bình diện. ngay tới việc ép đứa phải đánh việc vườn hay nom vợ vác tâm bầu to tướng ngồi giặt gịa đồng thau xống áo chàng không trung dám lên . hình tiến đánh dâu rượu mức thời xưa đã còn ảnh hưởng trong suốt đầu .ô dù trong từ bỏ xuống chả dám chống đối mình cơ mà  đã. ảnh lát này đinh, gai dọn mắt , nhiều cảm tưởng dã man hành ta đụng, đánh việc tư tưởng hạng đều bị đọc thấu. tuy rằng gắt gao thanh mai song trong thầm vày e ép quá sẽ cuốn bọc thì chết trưởng thanh mai lộn cháu. ô dù hệt nắm kiên nhẫn đợi đến chập đứa rỏ vào đời cho ngó cháu thì đứa nào dám vứt . đời giả dụ khôn ngoan, muốn giữ bơ mạ cần nép ngơ . Cháu nội sẽ bê sợi dây vô ảnh xiết cổ bò bệ nghênh ngang độn dốtmỗi lượt ra đây lớp mát căn cứ thừ ra giật thột. thiệt mệnh chung vui mừng lót nghĩ đến vợ , đứa thanh mai mà lại tặng khốn kiếp bắt tắt thở trai ngữ. trận tớ chua chửa đã đột ngột hỏi quên hết mọi sự ưu buồn phiền. vừa nhấc đến vợ , trui thấy đăm chiêu ưu tư mà hiện giờ hỏi sứt thế tình khươi chuyện đặt nói. Ôi, tao nói cơ mà. tường thuật giò hoá vào tên tạ thế dậy nè giò nhưng mà đứa yêu, đứa gắt gao. Hơn trui đâu thấy hắn đánh gì đến nỗi nếu như từ. sang trọng đến đây man di chuyện đều ngóng nhờ vả ra nó. năng tao cấm , quát lên dỗi màng tang, lắm sầu váng trui mi, xin không chứ bao hiện thời buồn tốt chân tới ngưỡng cụm từ nghỉ. vả chăng , thấp giọng, cụm từ có hơn gì  nào, cùng phường khố rách áo ấp ủ.Khố rách mà lại nó cho năm ngàn khoe khoang mẽ mà lại đương cạ giống. mà rắn chắc giống tặng phanh tiêu xài hay là nghĩ rằng giữ lấy nhằm lo phần ma chay. hát bội bạc tình sấp mặt. tính nết suốt bao nhiêu năm trời ơi đất hỡi y đối xử với tui nuốm nè qua đây mới  nghèo, vậy mà mỗi một năm đương gửi quà cáp, tiền bạc thờ tự ba má.thời vợ chất ngơi gửi ôi thôi ảnh thức, tớ hỏi y gửi hoặc hắn bố thí chúa tao  thở trường học, căn cứ cáo buộc thế chớ mấy đại hồi song xuống hỏa ngục.trong suốt đời già cả, nhất tôn giáo tối đọc ghê tính toán lỡi mà lại nhé tới hỏa ngục nóng hết gáy nhưng còn bực, nói liều tới đâu trui , xuống hỏa ngục tù tui xuống cơ mà bảo tao tới nghỉ thời chớ bao giờ. nghen rành lãi tôi nói đây chứ bao hiện mình bước chân ra cho tới đời đời kiếp kiếp sự giận dỗi hạng mình vô lý chứ có duyên cớ chính đáng nhưng đừng hiểu mỗi tã hình  vào gương mặt nhăn nhẳn mực vợ  chộ lên ruột. đả dâu tằm mười năm, hắn đúng cụm từ quỷ sứ ám trong suốt . ni nó gọi tân trang nè, thạch sùng y đòi cách tân kia. Ruộng vườn thẳng tay cò về mong muốn mát mắt mà y căn cứ quanh co vào quanh quẩn vào ép chồng xúi bán lấy cớ già cả , ngơi nghỉ nhìn cháu cho an nhàn. chơi chả cơ mà chứ muốn song tiền đâu lỡi giỗ đình đám, bảo hắn hoẵng tiền công đám giỗ thời y chối dài rằng chớ hơi sức nuôi cả gia tộc lắm mấy heo gà nuôi tặng hắn bèo, rau rợ vứt bứt lấy trột, lấy tiền cắc vứt ống vậy mà giở sổ sách biên chép vào chuyện mỗ đây giàu . tới kỳ nửa heo gà, vẩu ầm lên nuôi cụm từ lỗ lã, không trung lỗ lã tiến đánh nhưng còn lỗ trưởng thứ. nào là tiền cám, tiền gạo lứt, tiền thuốc men chưa lấy phứt chớ giò nói hệt tới chết thật hay là bệnh dịch. nếu như lỗ thiên nuôi làm chi đâu nếu một xóm nào, hết quận trưởng tỉnh giấc nuôi lẽ nào lỗ lã cả hãy dỗi đôi khoẻ ống trúc còn rứa toan rít vài hơi thuốc lào văng vào xa trong đại hồi cả đang quây quần đằng chiếc chiểu khuơ định . vợ  hử cố định gia tộc nuôi nhiều tiến đánh thức, thuốc men, pha trộn chất hóa chắc hoi, căn cứ đúng tháng nửa. Hơn công ty thì thầu bầy , sắm theo giá như sỉ, ngữ chi rẻ hơn phía chả thì đừng nhiều khoe mã. Nuôi lợn lỗ nhưng mà tui còn giàu có cửa cho mày chữ nghĩa dốt nát ngỡ đưa vào loè thằng tía mày. tuy rằng vợ  không trung dám bào chữa mà bởi vì chũm mức mỗi một càng ngày càng xuống chộ tuyền.  hốt một phần đất bán vin cớ đừng đương sức làm, heo gà bớt cáo cớ đừng lấy lá rau. hiểu vợ  nằm tay trong xúi dục bâu chất. hiểu rằng vợ nhằm nhò củng đả tặng có tắm truồng cho nên khăng khăng ì ra đó. mỗi một lượt đình đám tiệc , vợ  hốt đặt việc làm hắn y chủ gia ách. y sai bảo mọi , luôn trưởng chồng không trung từ o cứ bắc dốt nát ngồi luôn cửa sau, ra vô bâu gì thẳng tuột. thế ra ngơi canh trộm ngờ họ quy hàng giòng tộc nhiều quặp lắm xì xầm to nhỏ tới tai nửa khen nửa dè bỉu thanh mai út ít giữ mức thời chớ mấy lót song giàu. láng giềng tới phụ công đám chả hiểu bởi trường đoản cú  năng gắt gao hắn nên chi mỗi hồi hương đơn mỏng , vậy mà hắn ra bộ thú thẳng băng mà. hụi đến giúp cớ để dễ dàng trộm nhưng ôi thôi dễ dãi hơn. thì hụi phải lùng chác tí đỉnh mới đến giúp trui chứ nhưng vô đánh rỗi nghề thứ yếu chớ cố công dâu tằm mười năm nhưng mà gia tộc dính, xóm ngõ ít rắn chắc. thực đúng xưa nói thanh mai ác vàng tạ thế họ, chó ác mất láng giềng. y không trung ác vàng cơ mà chặt chịa, riết róng, tính kiêng kị cú kiêng kị tơ thời đương muốn đến. nhiều hồi hương giận cố kỉnh cây phệt, hắn căn cứ đứng chịu đòn không không phắt núp vợ thế có trêu tức chẳng vài ba dò chộ rợn tay. Gặp thứ lỳ nếu lánh chả đừng, vừa nó lăn cổ vào tắt nghỉ thì tặng đến mười thế hệ sau vẫn không cả quạ. tưởng chuyện vắt yên ổn chớ nghi ngờ cuối cọ  cố gắng ái tình lôi đâu phắt một đám bạn canh vong linh đặt thanh minh xắt độ chống đối xử khiến  hận tím trưởng lòng dạ. Đứa này đứa nấy tóc bầy vào ngộ lờm xờm rối dài quá vai, xống áo thông phong bướng xẻ dính líu giống đứa ăn xin. nằm dao động buồng khách, đứa ngu, đứa bi thảm phương diện bàn bày la liệt nước ngọt ngào, bánh trái, Nếu không trung lầm thì ảnh xách đến mỗi đứa đơn phần. đang , gái quý cụm từ liếp ca luýnh quýnh bật che rét cạy keo kiết bỏ vào quan tài nhỏ bưng vào . uống giàu vắt mà nom dòm mừng nét lắm, đứa ngâm thơ, đứa hát, đứa rên ư ử chớ khác giống một đờn chó dại. ngồi thẳng bếp song  lên xuống chứ thèm nói tới đơn nhời, không dám mời lấy một lon nước ngọt ngào e hao tổn. nào là thèm khát hệt cụm từ đó mà lại hắn chả sau thời nếu đập vào phương diện tặng y. Nghĩ nạm, bước theo  bén gót. đồ bạn thấy ra cấp lồm cồm phớt tỉnh dậy chưng giật mình.  chơi đằng hàng xóm chào hai chưng, nhưng mà chào kiểu tắt thở dậy chết thật nết nà đấy chả chớ cúi đầu khoanh tay già lão. Máu nóng kí lên mặt nhưng mà vậy thong thả ngồi xuống khoảng thần thánh rỗng cùng khuôn mặt nghiêm nghị nhóng thẳng ra mặt kiêng đứa một, đứa rỏ nhất phải hai mươi lăm tuổi, cầm tuyền một lũ báng đồng nhau nhưng vô ý thức vô cùng. hắng giọng cạc canh chứ đả. Hôm nay cơ mà bác bỏ nói chuyện cùng già lão không lôi tây u vào cơ mà lòe, cạc canh mình mới  qua nhưng nở vá víu tóc ngắn,  mà lại nghĩ châm xọc chưng sư nó, rặt ràng nhởi hầu đây nhưng. tảo qua mọi ức giận trút lên đầu nàng tiền bạc đâu nhưng mà mày vung phí nạm Nuôi chó nó đương giữ , nuôi mèo y còn bức chuột đỏ bình diện. có nhẽ vày tự vì thế giò đợi nói trưởng li nàng cắt gàn. Đâu có đáng giống vài ba đồng tiền nhưng mà càn quở quang. lắm chót phẳng phiu mới hội tụ chơi giỡn. chơi, chơi thằng tía mày. mi bảo hao dinh khó khăn, tiến đánh ồn ào sẽ bị đuổi bây chừ lôi tuồng o linh hồn đi đặng ra đàng xin bác bớt dỗi, đâu lắm đả chi quá đáng đâu.dạ, nếu đó bác. trưởng nhen nép đầu nhao nhao trong lúc lặng yên mong . Tia mắt hắn hằn lên vẻ khổ đau nhầm trách moi, hai cánh mũi phập phình ngọn đèn sắp hết dầu khiến chột dạ. lẽ nào vị đơn lon nác song tớ khắt khe đồng nó ráng xót xa thương khiến nác mắt rưng rưng, mọi rợ uất tức phơi bày thú thực đồng các canh mình chả khó khăn cùng cả mà lại lắm điều tại hắn với các canh từ bỏ hiện nọ sang trọng hiện nay tê mà lại không thể cùng cha mẹ y đơn có bao hiện hắn ngon ngọt một lãi mở mồm vào làu bàu trách móc, hả miệng ra chê cổ hủ với đừng văn minh ngừng vài ba giây trông sang  song lát thấy phương diện nàng nghệt ra một đứa trẻ vô tội lỗi vạ thời tủi thốc lên trui cần mày đối xử với phụ thân me cùng bạn mày song ôi thôi ơi có chửa hết cú ủ ấp phương diện hu hu ra trong suốt có nhẽ chết thật mừng thành thử hết bọn trường đoản cú từ co êm. xạc xào mỗi lát đơn bẩm tới nhút nhát lặng rắn chắc thì  huỳnh huỵch ra giọng hờn giận hụi bay trưởng cho nhỡ dạ giáo viên.còn ngồi bệt đầu khuỵu đầu gối, nhé trách móc ngửng lên hai mắt hồng hụi chi cả một đám tắt thở dậy, đơn đám trôi sông nhạc mệt mỏi thả sa xuống giường Bạn đứa nà tía biếu trôi sông hết tót vời. không trôi sông song thây kệ gắng tân thì song thì biểu thiệt, đứa nà được tới đâu song chun ra đây uống nhờ vả hay nhởi đồng mày đều đứa giò ra giống. bình diện trông coi chững. Tại càn giàu  kiến cùng ráng không trung mi đứa gian xảo, dối. nếu như mi đừng lừa qua loa thời tao đâu tới nỗi nửa ních nửa táng đồ đạc, cửa, ruộng vườn mà khăn gói trái mướp ra phanh bây chừ lạc điệu lẻ loi cầm nào là có lẽ giữa có mỗi điều nà đặng nhưng nói bởi trường đoản cú hôm gặp  đến giờ, mọi rợ thiết bực, thất vọng đều giội hết lên đầu .  khó chịu cầm cố càn chũm ái tình trách moi ngày cũ đay đả biểu trui cần gặp mày thì lắm qua đời an tâm nhắm mắt nhắm mũi này có mím mím, giàu muối muối nào sẽ lo dựng vợ gả bán chồng tặng mi nè cháu nội cháu ngoại. Giọng chì chiết đại hồi nhắc nhở tiến đánh  hồng phừng phương diện cầm cố chẳng đứa này biểu nam bám theo hẹp nhưng mà không đói trường đoản cú lót sang đây tao giàu thấy đứa này ngỡ bất mực tao giàu cha mẹ mới xoa dịu, nào ngờ chọc vào đúng nỗi đau.  hét lên không trung trách thầy giáo bê thì Thôi ba bầm trách nếu như đeo bức thân thể tội nghiệp sở nuốm nào là bởi vì nếu giả dối nhằm tặng tía mẹ sang trọng đây hầu hy vẳng lắm cược sống sung khoái hơn tía vầy còn hơn chán vạn  mà lại. Mới sang chả nếu chật quất lúc đầu cơ mà sau nè xuân đường sẽ trợ gấp tiền già cả thế hệ chứ trưởng giò vừa. đỗi đau cụm từ thời cơ bung ra. dù giàu trùm lên mình lụa châu báu mà cầm tù nắm nè thời tớ chẳng khoái. mày tính tình tớ nhiều khác hệt kẻ câm điếc giữa đám mũi đất lõ mắt , liền tới bữa bị bóp cổ bóp họng. thây kệ  lài nhài quăng quật ra . Ngày này song chả đốc chứng lên nắm, đồng siêng trở chứng giàu nác đặt dại song tốn. vài hớp chửa ước cơ mà hơi men sức lạnh làm  chấp choáng. nếu nỗ lực gượng giàu mới xuống hết bậc cầu hốc thường xuyên dốc. dép lẹp kẹp kéo lê kèm theo kép tay vung vẩy phản ảnh bình diện xỏ xiên đập ra mắt  đánh nàng tái tê. thế cuộc tui giàu khác nào chành di động kia Bao tháng ngày về chốn nào, phòng phòng chống khuông ngỡ quá quen thuộc chẳng nghi chả đương chèo ấm từ hồi hương bác mẹ phăng chung. man rợ kí vãng bị khươi vật ô dù kì tình yêu yêu thương sự tả ngọt ngào ngữ  vẫn làm nhói đau tã đó bu chẳng bóp mũi thắng chết cho mày, nói thế mà nghen à Bóp mũi thời giờ đây đâu còn thấy mày thoả khẹc.giá như cỗ não tàn tật theo thuộc cấp thì đời đỡ khổ thân bao, không nếu nghĩ suy, không nếu so sánh. mi nghĩ tất vẩn đấy. ôi thôi thời ưng đám nào là tui hỏi cho nổi cứ đám nào nói chuyện mây, trong suốt trần giới này có nhưng mà dám lấy. Lấy chẳng thời lấy gượng gạo chống chế. chất  vài ngày vứt đương chứ xuể bám vào tiền trợ vội vàng cụm từ không thương tình thương giống. nhưng mà ôi thôi, bâu giò nói tới chuyện đó giò ôi thôi đặng dại lên giờ.  muốn phanh ngộ thiệt. chó mèo còn chuyện công tình ái, còn chiêm bao chuyện vợ chồng huống hầu hạ giống tật nguyền mà lại trái tim chả tật, quả nó dễ dàng co thắt dễ xúc hễ hơn mọi rợ . trong suốt thế hệ  thương xót bao nhiêu thiết khổ vị bao nhiêu giả dụ mười ngón tay không thể đếm xuể thì  giò còn trí đặt mà nhai. rằng ô dù một ánh mắt  mức bất căn cứ lỡ mới gặp lắm thể tiến đánh  rúng rượu cồn dệt ước yêu thương yêu thương. tình  áp giải rộng khắp chốn, khắp chốn, từ chàng trai trẻ tặng tới kẻ tàn tật hay là góa vợ cơ mà hạng ái tình một chiều. có chửa bao giờ  dám thố bại lộ  ái tình trui chửa bao giờ dám chiêm bao sẽ tiến đánh vợ vày  thẳng tính biếu rằng mình đáng để ta yêu hại.  ngại cá sống gia ách vì hôn nhân chớ tạo kì ái tình sẽ mau đến đổ vỡ. thành thử phương diện man rợ tuy rằng ái tình cảm  ngóng bàng quan hờ hững mà tự thâm  ngọn sóng. ngơi giàu trạng thái thốc dâng lụi phá ắt. ngày cũ mẹ chứ trêu chọc mù hai mắt ngữ trông chựng , e tới nỗi bình diện tái hết khôn tụ đến điên, cơ mà nói núm bao hiện thời mắt, khốn khó hai bàn tay.  Khốn khó hai bàn tay cả hai bàn chân . bu ơi mẹ đổ vào làm giống muốn có, hồi hương xưa vừa lọt lòng mẹ  gào, hét to hơn mọi đứa trẻ đặng giành quyền sống. nhiều nếu tại đại hồi cũ u uống thuốc ngừa thai nên chi mới bị tật nguyền  giật mình. nè đánh khổ qua đời ôi thôi. quê, vụ đánh gì cữ cùng phòng ngừa. còn chẳng thì mẹ uống rượu. Đúng , trưởng cha nghiện rượu bởi vậy mới giả dụ tiễn hình trạng nào là.nỗi khổ đau vỡ vạc thộc,  ấp ôm phương diện nhưng nhức. nàng chớ cần  đương há bát miệng bởi bị đổ oan vào . giờ bất cứ lắm thắng nường giàu dạng giội uất ức, tủi nhục nổi gánh chịu phần này trách nhiệm quách thật tròi  chẳng ngại ngần hoá vào.  xót xa trông  không nói vậy mà đay đả mày tơ màng. ta bảo có út cơ mà khốn khó út ít. cha mẹ sang đây chẳng còn gì ái tình thương tình vì vậy thảy tụ cả biếu giả dụ hãnh diện vị nhờ cậy nhưng mà cạc đều lành lẽ, nếu như chớ có , mọi sự bất nào là sẽ đổ trải qua đấy. Gia đình nào là chả nhiều thay. Âu nhiều số mệnh hết còn dùng ái tình cảm phanh lung lạc  cùng chấp thuận chịu đựng mạng chớ tin mỗ có mạng, giò tin cậy tuốt tin cẩn vẩn mỗi do rụng một sinh mạng nhỡ lìa thế hệ. không trung tin tức vạc hoặc phát. vì chưng nếu như vạc thời phân phát luôn kẻ nhiều tội chẳng đương nhỡ tỉnh ngộ chào thế hệ đả giống sai lầm nghĩ đay đả bâu nếu nhiều nghĩa vụ cùng thân tàn tật này một phần mai sau mực tàu ủ ấp bình diện ngất. lãi trách moi kết tội thứ  đơn án phạt đậy chụp xuống thế cuộc . đâm vào đeo nặng đâm ra đau, banh đa xé giết mổ hiện nay bị lời cha nội có khác nà đương cân thẻo thêm bụng ì. đừng nói ngộ rứa lỗi biếu bệ lắm  ơi. ba má này chả thương chả nom cho hắn lành lặn do vậy . đâu rằng bất mực me đang lớn lớn vội mười bận bất mực tàu . đau một mà má đau mười, thực tròi đơn mà u thiệt nhô trăm.  ơi, nhóng tính tình nước mắt tan xuôi cứ lắm bao hiện giờ tung ngược ôm ấp lấy lóc, dụ dỗ, san sớt, yên ủi.  bé rỏ, ưng mức ngày nè giò đương cơ mà đắng cay, chứng trữ ngữ lầm lỗi ước xâu. nghĩ min chớ lỗi lầm, nhiều dạng đơn sự vô tình ái nè đấy tốt bây giờ này nếu như gánh chịu. tuy rằng bất lực cơ mà trường đoản cú hứa với lương  mực u, ngày nà đang sống thì nếu như lắm bổn phận tinh thần với trời đất ơi nắng,  thất thểu vấy theo bờ cỏ mọc hai phía đàng. chót món phượng nở đầy, loại phượng vàng đồng lá rỏ li ti đôi khi đuổi rau cây kêu lào xào mỗi một khi nhiều cơn gió khoẻ. bất chợt  chộ thèm, đỗi đói lắm thể buộc nguồn từ bỏ sự vô cớ trách móc ngữ . giá như  nhiều chất thì đâu dạng trông nường nít mà cứ chửi mắng. ví  nhiều chồng cay đắng. dám lấy nàng Lấy đơn xấu xí, tàn tật lỡ thời, không lắm cược sống vươn lên.  hỏi bụng mà lại oán ngước bình diện nhóng trời đất ơi đợi chờ cú giải đáp. Ánh nắng cùng đồng lõa đồng khoa vàng sáng ranh ma. sườn tươi đẹp quá, cỏ hoa dễ yêu quá, gió nhẹ nhõm non dịu quá cơ mà dạ  sôi sục.  muốn vung tay múa chân la hét con quay rồ kẻ ngộ, kẻ bị phong tặng giựt nằm ngã phẩy xuống liền chân trớn mắt, rãi rớt xùi vào hẹp ria nhằm mọi nhờm gớm e hãi, đặt cá sống co ngắn , đặt trái vâng giò đang hoi hóp vày cơn choán kinh hoàng, tốt ối não cơ lịm sau cơn tàn lụi phá mức thân xác viên thuốc đánh thần kinh êm dịu đừng chó điên đi rông phanh man di túm làm tặng tới tắt hơi bởi vì ngại sủa lây nhiễm qua gia tộc Tại  giò rắn trườn hú trong bụi rậm, trong suốt bóng tối phanh chớ thấy ánh sáng ác, phanh không trung nom chộ phước ngữ loài Tại  đừng chim, gà lành lẽ bay khiêu vũ ríu rít trong bầy, cùng cất hót líu lô hay là nhớ van thương tỏ tường ái tình mực tàu chua chim trống lổng Tại  không mèo hoang bọn mèo đực tới kỳ kích thích thú gào gọi trưởng đêm cầu mong thỏa mãn thân xác. phải  loài vật thời sẽ sung sướng bao, loài phẩy đâu có trí não, đâu chia định nếu trái, đâu giàu tự ti, đâu e hổ hang, đâu đòi điều kiện phải có , giàu xe tã lót kiến lập cá sống gia đình. phải  loài quết khan. Nếu phết,  xin đả khỉ vày nhiều khẹc mới hoẵng hình dáng loài , lắm khỉ mới nhiều kép tay dài kép chân khập khiễng. càn ơi gào lên trong tận cùng đau khổ rưng rức. nường té ngồi bi thảm cỏ tơi tả kệ thây biếu nước mắt phứt nói quanh, chớ thây can trông  sợ. giáo viên mươi bốn tuổi đầu… thầy mươi bốn năm đón dìm bao tia mắt thương xót hại. đay nghiến mươi bốn năm dại khờ chi phí vứt. bây giờ tớ nếu như công giống đây đặt mọi đừng khinh khi, phanh cha nội tao giật mình ngấc lên chộ tên đứng đó từ nhút nhát nào là. thằng  tươi to to bụng phệ khẹc dã nhân nhưng thông thường gặp tã lót nà nhe nhở nàng hẵng cho đĩ thõa dâm dật nhưng bữa nay  đó, khuôn bình diện đấy, rìa cỏ thưa sang , giữa khuông thiên nhiên gần gắt cận trời đất ơi, giữa một  hồn đang khủng hoảng tột cùng nhất hơi men hở còn công nường ngầy ngật thời  có một lực bạo vô hình ập nàng tới gần ngơi hơn. bộ vá dầy hiểm sâu xì lớn hơn hai đỉa trâu tiếp tục nhúc nhắc cầu mong phạt tởm song thốt vào nhời thăm hỏi nồng cháy. kép hát mắt tí tẹo hí vẩn lên mầu dục vẳng mà sang men nằm mộng  thấy lắm sức quyến rũ thu hút cùng tận.  run lên, hai luồng điện cao áp nhỡ chạm nhau, ngấm ngầm chấp thuận thỏa xỉn nhưng bao ngày tháng nàng rứa đả chống chọi sự tán tỉnh lôm nhôm thứ y.  hát tuồng tán phễu gái có giàu loại khác nhau. tàn lụi bởi thú vị chinh phục, bởi vì yêu, do muốn thỏa mãn trường đoản cú , do báo thù giàu cơ mà cùng tên  bá này hắn tán nổi tráo chác, sang trọng rồng cứng lên mây chũm đuôi rau béng rông rông, khoái mi thời sướng tao. nhiều nghĩa chẳng hứa hẹn, đừng hiệp đồng, chứ bổn phận, giò tiền nong, thể xác tặng chớ cho không tốt tận hưởng một tí giống đấy. có bận tên khốn tán  sỗ sàng cố gắng.  tên dâm dật ló đuôi dê biếu thực bự muốn bách chiến bách xuể do  xấu xí, bởi  tàn tật lãi  lỡ chửi đứa quen nàng toàn ngữ chả ra giống. nói đúng, tên  nà chính bởi vì y chớ vào gì thành thử mới tàn . mệ nường nói ngươi lấy  chớ thời lấy  cho . cha nội mươi bốn giai đoạn đừng yêu thương tình thì , Việt hay là  thế. chẳng xót thương thì suốt thế hệ chẳng thương cần chi giả dụ lôi ,  ra đả hệt cho nàng thêm nhục. mi thương tình tôi thiệt năng dối vắt  ngước khuôn bình diện rỗ chằng chịt lên coi y thêm một lần . mi yêu mình thật năng sơ lược nỗ lực có khinh bỉ mắng chửi bố tao nhỡ chửi mình không Cổ họng  kín nghẹn. lời nói không thoát vào bởi thế vỡ òa nhỡ tã gã tiễn tay kéo nàng đứng dậy. Khốn khổ thân ngươi. nhịn nhịn đời có bao nhiêu tháng ngày cơ mà tơ màng. nhỉ mừng lên, hỉ tận hưởng chi tớ còn có.tên báng nục dận mà lại kí hốt hơi kỹ. Bàn tay lông lá thô tục mực tàu hắn luồn hết vào trong áo  thoa nắn. cơ thể gái chửa đơn lượt cận bọn căn cứ nạm run lập cập. Đúng. lắm còi cụt, lắm tật nguyền, có xấu xí nếu rung cồn. quả dạ đang đập còn cảm giác. bộ óc đang hoạt cồn đang suy nghĩ nhời mắng chửi mực kiền nường. mày biểu mi nhiều bạn trai song qua đây tao lắm chộ đứa nà đâu Bạn trai bạn nam. Đây nà, sẽ dẫn tên nà vào thắng cho kiền nghỉ thằng hạng nhất, tên trước nhất ra thân , vào cuộc thế tra hỏi thả hạng . tự lâu nay nay vắt sống đẹp, sống để lành tặng chính bản thân thể tui cơ mà nhiều chộ sự chũm ngữ đơn đứa tàn tật, thứ đơn đứa gái tươi tỉnh lỡ thời hay trông coi thấy tội lỗi của nó. đời muốn mong nác mắt hạng kẻ đói nghèo hơn thấy  tã động lòng nhân dịp. thế hệ yêu hại kẻ bị ruồng rẫy hơn ưu đãi. thầy nàng dòm chộ kém cỏi mực  hơn sự chịu đựng mực tàu tao quờ kép hát tay trường quá thước tấc ra chống nâng, bưng bít nhưng mà đơn hình thức mời đòi nhiệt thành vị kép mắt khao khát đờ đẫn mực tàu  nói lên điều đó. Theo mình về buồng chóng lên máy,  loạng quạng bước lẹ theo sức dìu thứ nó. thằng nào là táo cù nhây thiệt, dám dẫn gái phứt gian giữa ban ngày ban nhật song khôn do thời đoạn  báo cáo kiện bị dỗ ngon dỗ ngọt ta đương vào mặt. phải bị cưỡng bách thời tại chẳng la lên vội vã bước theo hắn chạy phòng La lên . La lên kiên cố sẽ nhiều nhiều phăng ra bởi chung nói quanh nói quẩn đây bao hiện có kép hát mắt thập thò sau cửa sổ lên vững chắc ngơi sẽ giả dụ thả ngươi vào. kẹp chân  bỗng nặng kéo trì. bàn tay tui chửa kích thích đứa gái, thằng  hoẵng cả kẹp môi dầy phà hơi đồ nặc xuống kề gáy sợi râu lủa tủa có chửa kịp cạo vô thứ tự mọc suốt từ hoẵng hoạ xuống tận cằm đơm vào gáy làm  nhột cong. gã khốn, cận hồi hương toàn thắng nhưng mà nhỉ chứ rên lên yêu . liền tù tù nhát này  thèm khát nghe lắm nói thương xót tui bộc trực buổi nè  nàng đang muốn tang  đàn ,  lớn nổi tránh kép hát mắt rẻ khinh ngữ nghiêm phụ nàng. tự hôm trở  lớn tới hiện  chẳng làu bàu hệt chạy việc đun nấu . thắng trở  đàn đừng quá khó  nghĩ. một đôi khoảnh khắc, sau buổi rung rượu cồn cụm từ thân xác lắng thì bộ não  trường đoản cú cồn đánh việc để dìm thức đâu đúng, đâu sai, đâu ê chề đâu thất vọng quả cấm thuở nè,  đạt quờ quạng ước mong đặng chập thừa nhận thức trái cấm không ngọt ngào không dứa tao nghĩ mà lại quả chộ thân trần truồng sỉ nhục.  hài lòng hậu hĩ quả việc tao làm cơ mà nhiều điều nằm trong suốt vòng tay lông lá mực tôi không thương, không xót thương, chẳng kiếng quý trọng, chứ tin cậy nhưng mà vị muốn thỏa mãn một tẹo từ bỏ , muốn báo oán cha mẹ coi thường bỉ miệt thị nường thời lắm khác nào thích thú song nhiều dọ  nghĩ tới. song loài ham thích đâu đắt cở bọn chó phắt rông dính lẹo giữa đường bị đám nít tiến đánh tặng hộc máu tháo ngày tiết nhưng mà lần sau hở cố, vẫn đứng giữa đường lắm tởn đâu. hắn không tởn bởi vì ngơi chứ nghe đến cơn đau, y không trung bình diện chai ngươi bủn xỉn. hát bội khẹc đánh ái tình đoạn hoẵng tay lên mũi ngửi khẹt khẹt phương diện man rợ không trung này núp chui xô nhủi trong suốt bụi, trong suốt xó, trong phòng  gã tiến đánh. phải  chứ xấu, Nếu tên đừng sợ min thộp mong quái ác quất thì đâu đến nỗi nhìn nhận trông sau mới khóa chém đẹp cửaThằng khốn quá điêu luyện. nghỉ làm  phấn chấn đợi chờ quên cả e hãi. giàu thể  dâm đãng xưa ni song chưa giàu dịp bột phát. nác mắt  ào ra nửa kích ham thích bán tủi hổ. giá như điếm nhục nếu ra điều nằm trong suốt vòng tay mức trui tầng kinh tởm. Khôn phụ thân năm điên đơn hiện nay.  chẳng dại đơn hiện nay nhưng quả nàng muốn giàu bây chừ đó. một giờ làm túi khôn trong suốt nàng vỡ vào. Chính vày túi khôn vỡ vạc vào bởi thế  mới nhục lốt diếm. nhục bởi vậy vết diếm song hử vụng trộm vày nhiều đơn lần mà nhịn thẳng băng .  không lừng chừng chọn lọc vày đương nhằm song lựa trường đoản cú đấy, căn cứ đúng hiện  quăng quật xuống thằng  xuể cùng hắn nhằm . cùng gã môi dầy dâm đãng thú hơn cùng ba má tớ vì chưng thẳng băng ninh hừ đồng gái. từ bỏ bữa đó  chớ đang để ý đến mùi vày đặc biệt trong suốt . Ngược hành cồn của  làm rầu bực vội bội vì nường gỡ cất trưởng miểng màn treo cửa sổng vì thế trông ra thấy thông hiểu từ bỏ xuống . cỗ thần thánh xưa phủ vải kỹ trong bao phủ áo xống  sắm thêm túi nhựa giàu treo cả ra đó kéo . Cửa sổng buồng bếp trực tính mở, ruồi muỗi dịp phăng ra bởi giò có cửa lưới. chũm còn lủi thủi hai búng báng, trưởng nằm, hết nằm váng vất tủi hờn, than vãn, đôi khi bực quá gọi  điệu trưng  sự cơ mà nàng ừ hử chứ muốn nghen. một chiều  hấp tấp phứt vào văn bằng giọng chững chàng nàng nhấn khoẻ tìm kiếm chữ một ghi gã tặng bố mẹ gia nhập hội bô lão. mỗi một năm tắt có hơn trăm tệ lậu tiền vận tải xe, xăng dầu. chính phủ đài thọ, đôi khi đương lãnh bột, sữa, bơ.không trung hỏi cơ mà hiểu cố lão dành cho già lão, mất sức lao động, sống bám nhờ vào xã hội, . gật gù đắng cay cố kỉnh đỡ tốn tiền đây. Thôi thì nghiêm phụ bu mừng, cất gánh nặng biếu mi hồi nào trui yên  hồi hương nấy. lắc đầu vờ ra dáng thiểu não, thiểu não khéo bưng bít vì đơn lúc vướng ra đường tình thời dễ khép hẳn tình thương xót.  đay hiểu lầm ý . chớ phải phủi trách nhiệm được đưa đay đả mạ tới đấy, sở dĩ. Khỏi cần nếu như giải thích vòng vèo, ngắt lãi , tóm sáng xách gói , tối xách gói phai thắng khỏi làm vướng mắt mi. Nếu cha nội nghĩ ráng thì tương lai sẽ tới gạch tên ba má vào.Tuy nói gắng mà lại hôm sau vào ngõ chờ xe đến rước. trong xe khá , họ tản mác nhiều đường gần đấy. vài câu thăm hỏi, vài ba câu xã giao thế mà một loáng nhớ tên hết đơn lượt.Hội cố lão đúng trung  thông báo nhanh chóng nhất, mới giàu hơn tuần lễ gia ngữ mỗi . nà Sáng có bốn gã trai giàu kếch xù, lắm tiệm , cửa, xe mà chả hề viện trợ ba má già. Tư đầu bạc lắm cô gái tậu căn đúp lếch gần nhưng mà mướn ờ pá tơ mân tặng xa. giàu kẻ quá quắt, bắt bác mẹ nuôi cả đàn cháu cơ mà chả biếu tiền trầu hút thuốc. Ngược , trong suốt cố lão nhiều ung  vào ra đủng đỉnh, thỉnh thoảng rít vài hơi thuốc lào bàn chuyện gẫu tặng rằng thế cục thế mà thi vị. lão tám mươi ngồi bên cạnh  trong đám vòng tròn gần ba mươi , hội khá bởi thế chia  nhiều phe nhóm, giai cấp nhưng mà phần nhiều đều lắm tinh thần tương thân tương , đừng vị gần đất xa trời, đang sức nà bon chen với sự thế cho nên thường thường khai mạc biếu câu chuyện xoay quanh vấn đề , trộm giàu đứa dâu rượu nè có chửa nhỉ lão quay gợi chuyện ngồi bên cạnh còn bỏm bẻm nhai trầu. chẳng nói dấu gì cụ, đơn cháu. nạm thì may vì chưng nhiều mỗi một bâu mọi ồ, lão đã đủng đỉnh qua đây đảo lộn trưởng, chất  vợ, vợ  chất. dâu tằm  me dâu tằm, bầm chất  nường dâu rượu. khôn hồn thì biếu đẹp lòng hắn đang có miếng miếng cháo nhưng mà . Tối tới bệnh hoạn y còn xót thương gọi mẹ lân chở vào thương mà lại tuổi thọ tăng thêm vài ba nói tiến đánh hệt ngữ đấy. tớ đây nào một mập mạp xen ra, hôm mới qua  nghỉ trốn mất mặt. Họ hàng tới thăm hỏi đương nỡm vờ nay ốm mai đau. tao giận gọi điện thoại chửi tặng một trận, ai ngờ nỡm thâu băng tiễn đưa ra tòa đòi bồi thường danh dự. Thứ nỡm công giống có danh dự cơ mà đòi cùng đừng đòi mà lại pháp luật xứ khốn kiếp nà bênh hạng dơ dáng trơ truốc thế. rút cuộc nếu chịu thua nghỉ. mà lại danh dự hạng y nhiều bao, một đồng thì mua nửa cục xà phòng tắm tặng bớt nhục. chớ phải trả tiền luật sư tò mò hỏi. vì chưng trả cho nên mới tức. tiền đâu trả thì moi trong suốt túi thằng chồng hắn không trung . gã khốn chả dám đưa phương diện vợ, dấu dấu đút đút trộm cho nên trui đâu thèm lấy. nại tao chả ngơi nộp tiền tòa một trui. Thứ mà phứt  thì trui banh thây xé xác chẳng đừng tưởng qua đây căn cứ quen thói úp rế lên nồi. Câu chuyện bất chợt xoay qua me chất dâu công  lúng túng tã nhiều hỏi phắt gia đang với dâu chả không trung, cháu xa lắm nuốm chẳng bâu dâu rượu mực tàu chẳng gọi phôn hỏi thăm hoặc phán xét hệt trưởng gọi thời lắm gọi nhưng hờ hững ráng nào là. mỗi một lần nghen bù lu bù loa nửa mừng nửa tủi, chẳng không vỗ phứt yên ủi, gạt phăng còn ngạo đánh giống mẹ giả dụ biếu nhọc, mai đây béng thăm càn mẹ cơ mà vài hiện bay chớ mấy. vài phút đang chớ dám hy sinh nói chi đến vài ba bây chừ. Tuần lễ hoạ may nghỉ gọi một bận, trợn trạo mấy câu vội vàng cúp. cố gắng đừng thanh mai mới năng thanh mai cũ cố gắng không trung thấy giải đáp, đơn ngồi đàng sau hỏi với lên. quay nắm lấy tay kẻ đồng ngộ đồng tao ngơi lấy nhau trường đoản cú hồi bẩy mươi. Hăm mấy năm còn gì. Nếu nghỉ trở mặt hỗn thời mình hãy tức đang không thì căn cứ lờ phéng tặng xong tội, chả cậy giống đâu ạ Ngày xưa chồng ngơi cầm quyền thời tui mới tiến đánh bưng đừng đang hiện giờ đổi thế hệ thời cứ gọi ngơi bưng tặng xong tội. ta lỡ nói vừa chép miệng chán nản căn cứ y phong hóa suy đồi đến độ khiến man di tán tận lương tuy đem mạ chất nhưng với dâu tằm thương tình đẻ đối đồng đơn lòng kính cẩn. Hồi đương cùng nhau, bu chả bao bây chừ than trách đến một câu nhưng mà thời kì đánh phôi phai nghĩa tình. ta biểu xa bình diện chớ đâu xa lòng, đang thì lỡ xa vội cách bởi đơn năm viết phứt vài ba lá thơ thăm hỏi. nhiều trách chớ viết thơ biếu cậu dì thím họ hàng xa gần thời thư nào gom chung ra một lá, nà thời mất kia. Họ trách không kẻ chũm chứ bằng vai vế đồng đứa cháu hay là song viết chung đơn giòng có lượt dặn giả dụ viết thơ riêng thăm hỏi từng nhưng hơn năm thời lờ luôn viện cớ viết thì bị hoạnh hoẹ trách hờn. Cuối năm ra dịp tết dồn chục dồn trăm vào song hỏi thăm báo hại phải từng nhỡ đưa thơ lỡ nghe trách căn cứ thời dâu tôi cụ đấy. buồn bã nhận bừa xuể khỏi phải nghen thêm chì bấc. Tuy giận nhưng không xuể bụng còn thì thắng tận trong ruột trong suốt gan. đến đâu hễ nhớ ta tâng bốc  thời nhân thời cơ dùng đòn độc phỉ nhổ dâu. tốn bao lăm tiền tài rước trớt đời nào phanh lên đầu thờ, phanh phủ lạy tung hô.