0903 988 618

nhưng mà việc nà đâu giàu dễ phải không có nơi bám đằng , thời chớ không thể kéo bạn lên mà chính gác dễ bị trượt xuống tê ơn trời ơi đến tay tui rời rã ánh đèn pin, chộ tinh tường ánh mắt còn hy vọng. Bao năm ni Tuy với say mê ẩy lịch nhưng mà cạc bạn quen tới danh thiếp chấm

mà lại việc nè đâu có dễ giả dụ giò giàu chỗ bám đằng , thời đừng không thể kéo bạn lên cơ mà chính o dễ bị trợt xuống cơ ơn trời đất đến tay tao rã rời  ánh đèn bấm, chộ toàn ánh mắt   đương hy vọng. Bao năm nay tuy rằng cùng mê say du lịch song  danh thiếp bạn quen tới các chấm ẩy lịch, giò chửa thiệt sự leo núi bao hiện. dã man đều chưa huấn  bay cấp cứu tình huống hiểm nguy, dĩ nhiên không trung hề hấn có ghê nghiệm. dò đầu gặp tình huống cầm nào là, cô khôn cùng lúng bí nỗ lực trấn an, nom loanh quanh một dò cạnh thành keo kiệt lắm vài ba bụi lượng cây , gác bèn một tay cố gắng chém đẹp cơ thể lượng chìa tay cơ cho  . nhưng mà hỏi trui chả tinh trui giàu lực hay không, hay cậu nắm giữ thêm đơn chập, chờ   đến, chả mình sắp tụt tay tới nơi, căn cứ kéo mình tao chớ cố kỉnh xuể đơn phút đâu. Giọng mếo máo nề hà. một tia nháy loé sáng, khuôn mặt   trắng bệch, mải tóc ướt xơ xác mặt, cặp mắt thờ thẫn nhường nhịn cả cả buồn vọng tồn. xuể trui thử tính tình.  cố lấy cổ tay quả mức   cơ mà cổ tay quá trơn tru, tinh thân thể   hơi cựa quậy,  nạm khôn xiết mới cố kỉnh chặt chẽ tay bạn, cơ mà o đang phong độ quá thấp vì thế chẳng thể kéo thắng bạn lên. o dòm   tới kịp đặng cùng kéo, nên gấp gọi to , tui đây   đang nguy khốn, hai cậu lẹ giúp trui với một , nghen kiêng kị đến khá cận. nhưng  cảm thấy tay   còn run kim ô dội. Tay cụm từ hết hai đều quá trơn tuột.  chộ tay trui mỗi lót đơn chuồi . canh lo sợ mà lại không dám bộc lộ vào nét phương diện. cô cố vận sức song hỉ không thể thắng được tôn trọng sức.Tại cậu bị sa xuống đây. trui sơ sẩy không trung hiểu đột thấy lượm bình diện, còn đàng vấp bửa, lăn xuống dốc, tượt xuống tận đây vậy chặt chẽ tay tao . trui mệt quá, rầu quá tớ không trung chịu tốt. Kìa, cậu ráng lên chẳng lót này Tay cậu quá trơn, cậu sử dụng trưởng hai tay thế tay tôi đừng. Tay phải của đương bám ra mỏm keo kiệt run lập cập. cô sắp nếu lục vấn tay ra tới chốn.Nguy trui sắp kiệt sức mệt quá, thèm quá cậu ráng lên một ánh nháy ngạc nhiên dìm vào kép hát mắt đẫn đờ mực   đại hồi nào ánh lên nét ghê , nét bình diện biến trạng thái vì chưng e hãi. tao nếu như tốn, đúng chả. Cậu nói vơ vẩn chi  kêu lên ngoảnh cầu mong, thấy tù mù chành  . gấp quay tiếp chuyện chũm cụ tay bạn.Giọng   bé trui quá mệt, màng màng  cầm cố chặt  chợt thộc nước mắt, tay   run bạo hơn, bàn tay phải rời chóp kẹo.  hốt nhiên thấy lực kéo tay mình nặng ghê gớm, tay   trơn tuột hơn. tao sắp bị tốn nuốm lên.  sắp đến thẳng đây song chả chũm chặt chịa tay tui trong suốt giây lát, kép mắt   chật vẻ ảo não, mờ nhoà, tuyệt vọng lọn tóc mun trường ướt sũng, sụ bời lấp khuôn mặt một cách bất sức. khi tới giáp sau lưng chừng  thì tay   vuột khỏi tay . o lâm xuống thung lũng sâu tê đơn chiếc lá rụng. van thét xé bụng mực tàu đay nghiến canh gái vang lên trong gió mưa.  vĩnh viễn không thể giải đáp hụi mưa nhỉ lâm.nước mưa nước mắt đều mằn mặn, hoà ra rau khiến  giò chịu được . bầy họ xuống núi, thút thít bị gió mưa lấn át mà nếu như lặng im thì thèm thuồng tội nghiệp hơn. Cõi tâm  trống tuếch. đẫn đờ, mồm mấp máy gọi thằng nhường nhiều trạng thái bị thụp hoá bất căn cứ buổi nà. đôi khi bỗng coi chộ tình yêu , tâm  quặn đau  hốt chả nên chi vậy nà, chả nếu thiếu sót cậu  chả nghen tốt tao yên ủi  cú nè bao lăm dọ. nếu như tôi đừng cố định đòi tâm tính hang săng liền tối, giả dụ lực trui khá hơn nghẹn nhao nói cầm kiềm chế, cơ mà canh chả kìm để , lỡ lỡ hỏi nói rằng chẳng rứa chặt chẽ tay cấp chắn bướng   nói ra chốc tuyệt vọng, cậu tặng rằng nghĩa chi nếu   lực nuốm chém, thì giò tốt bạn mình nếu như thay. Cậu làm chứng kiến ái tình ảnh lát đó, giả dụ cậu, cậu có dám đứt sẽ gắng xuể chứ lét trông coi  đang chết linh hồn, thở dài, im lặng đột nhiên ngừng bước, đầu khuỵ xuống. lát này dã man phai đến nơi ban ngày sang cây cầu bủn xỉn nhởi vơi tiếp kiến thẳng thớm hai vách núi đột nhiên nghĩ, nếu như khiêu vũ từ này xuống thời kiên cố sẽ tung xương nát giết giò nghĩ chuyện ngộ dột thời kề thẳng băng sau lo min nhiều hành ta đụng giống kì dị ngửng trông trời đất ơi, thở dài. thốt nhiên một làn túm xẹt gàn, đầu nhịn nhường bị giữ chặt rắn, mồm ú ớ mấy . man di đồng ngước nhìn nhận. há hốc miệng trong suốt cạc ánh vồ tới thẳng sau đấy. danh thiếp ánh tóm cổ loang loáng họ nom chộ vách núi mặt hiện giờ lên bốn chữ viết bừa bãi từ bỏ đỏ sậm theo đàng câu keo kiệt ngữ lừa bình thường giò đến sấm sét núm, cơ mà lừa nào là đơn gạt thứ  chủ cùng , các bạn hẵng nghĩ, lừa giữ hắn cho nghỉ tự bảy năm nay. không trung có ví dụ được xinh xắn nào hơn cho sự hằn thù giới tu hành.  đứng chờ đợi  gửi xe phanh hai đứa với vào, dính dài đầy, chớ gian giò loáng lắm nhưng khá ăn nhập nổi nhai lạc. đơn hát bộ có lẽ chủ hàng gập đầu chào hai gác, lác đác vài khách ngồi cận cửa kính.lạc còn nhởi bản song  thú, âm thanh đầm ấm thực, chắc phân phát vào bởi đơn dàn máy analog hơi bị xịn. Khẽ mỉm chấp thuận với,  kiêng kị một bàn chết ngồi xuống, nhắm mắt thưởng thức âm lạc, mặc cho tốt nước loay hoay ngồi ngắm nghía vấy ngắm. nhạc chuyển trải qua đĩa than mới vào hơi bực trui tã  tranh chiếm tay áo thứ trui.Hơi nhướng mắt  thấy tía canh gái trẻ kiếm đang ngồi giữa dính dấp. mỗi điếu thuốc mép khóe muôi, phì phèo trông coi khôn xiết thiện nghệ. cả bố đều tóc trường quần jean, điện thoại Blackberry đều tốt hết bình diện bàn sợ khác không trung dòm chộ. căn cứ mỗi một đại hồi hít khói họ ngửa cổ vào coi lên trần, phả khói vách hơi trọn.# quanh quéo phương diện tui, chân hơi trạng thái vào rún nhũn nhặn. khẽ bĩu kệ xác ta, mi hay chú ý  mệt, nghen nhạc tề, hay là thiệt, mà lại cầu mong chướng mắt, với hôi quá.mùi thuốc lá hôi thiệt, quy hàng biếu âm que siêu nhưng mà tần tiện mùa lọc chả khí do vậy mùi thuốc nghe hăng hết mũi.  liếc mong có dáng chủ dãy, hơi tức lát chộ áp tống cỗ ta gà trống tuếch vào uy lũ gà chèo áp điệu lối. phản nghịch ứng đó bình thường ôi thôi, cô gái hot cố gắng quậy vắt. Uổng quá, lâu lâu mới đơn dính dáng nhóng hay là, cơ mà phong cách hơi bất nhất. Nghĩ ngấm ngầm mặc thây nét túm nhó mực tàu ,  tiếp kiến nhắm mắt thưởng thức lạc. Theo dự đoán thứ o, dính dáng nà giữ chồng cây lạc nỗ lực cao giàu 1 tháng, sau đấy mở máy, liệt kê thêm bàn cho khách khứa, gắn wifi nhằm vấn teen, chật vào vì quán đang mode, năng vị không trung có nơi vây mừng biếu một đêm dài. vững chắc nhút nhát  sẽ không trung chẳng phòng nháng tuy rằng hơi hôi thuốc song nghe nhạc từ một giàn máy tiệt cầm nà chôm cố kỉnh. liếc hi vọng ngấm ngầm thở trường học, thôi thì hi vọng chiều y đơn tối. bảo tui rủ ngơi , trông điệu bộ thì nhỏ huých quá . xuể văn bằng sau chừng dịp tâm tình  chộ long nhẹ nhõm đứt sau chập quyết định, bèn ép phương kế  nhắm mắt nhắm mũi xuể linh hồn trở phứt ngày viên. một thung lũng rộng rãi nằm giữa dạ mực tàu bốn bề núi kẹo cao ngút đến tận trời . sáng, dữ hòn than hồng tròn trịa nằm giữa kẽ hai khung núi trung thành nhau, ác vàng lâm ra kiêng kị lõm khuôn ngực gái, thái dương nằm đó sau mỏm núi, nếu lâu sau, kiếm bán sáng mới thấy thái dương, tã nào đừng đang đỏ mà sáng chói loá, ban vạc xuống thung lũng đơn lực lạnh xua làn khói nhẹ mỏng tang hãy còn cầm cố bám lấy dính dáng lượng.bề phắt, bề đây tán dóc có, chớ bao giờ đơược nhòm thấy đỏ mực trời ơi đất hỡi chiều chỗ khác. cỡ nửa bề dây núi giấu bặt dữ chốn này . Thung lũng còn một mực tàu ánh sáng mờ đục sương móc. Đêm xuống, ánh trăng mặt trời, giò vẹn tròn dài lâu, xinh xẻo nhất có nhẽ nhát trăng lên treo lơ lửng bên khuông núi.tợ ngô nơi đây trồng tỉa một vụ, đương đặt tặng cỏ mọc vị thiếu nước. đơn hôm ta quyết định xây đơn mương dẫn nác đi tưới tặng thung lũng. đỡ việc tra cứu trồng tỉa lên hai, xuân đường vụ. mương làm đồng thời cùng đường về quy hàng thung lũng. Mương tiến đánh xong, nác dẫn tự chân núi đay nghiến quách ùa vào thung lũng, ù ra miểng tợ khô kì hạn. cây bắp nhờ đó lắm đất sống, tặng đời chiều hôm mình dạo vấy bờ mương dận chốn đầu nguồn. mương, thòng nác tan xiết phân phát vào róc rách, lắm xong ỏm ùa thoái thác. Nắng đừng đang , đơn làn sương móc mờ dúng lẫn làn khói bếp tạo thành đơn dải trường cầm cố ngang thung lũng. tao thả bộ cỡ bước một, đôi khi gặp ngơười cùi củi, phung cỏ ngược bề, hụi lẹ giàu, gia tộc đương hấp tấp bay . tự nhiên mình chộ tim tao trơ tráo, một đỗi màng vô cớ đoạt. mình nối, cảm thấy phết êm ả tĩnh lặng, không đơn làn gió, chả đơn đụng, thôn xóm yên ắng lạ lùng, phai yên ổn nhẽ bước.mình gặp một rỏ gái đang giặt áo váy ngữ tui chốn mương nước, đứng cao hơn bờ mương bán đầu. nhằm váy xuống nền nã mương lấy kép chân tí xíu vừa chạy vừa vò, kép hát tay biện vào hai bên thành mương. bờ mương áo cầm nước khảm thận nhút nhát trong lá. tớ đứng coi lâu. đang quá bé nổi làm thuê việc đương đánh. tao đoán độ tuổi lên càn năng lên bốn đồng. tã lót vạc bây chừ vào trui nhỏ dứt . một lúc sau đấu đánh việc mực tàu tao.tui đấu đơn đoạn gặp đơn gắng còn thu sợi lanh phơi đầu ngõ. vậy cẩn thận thả theo thói quen sợi lanh tiếp chuyện trường tự khau ly ra trong gánh sớ, xong xuôi bị chắc thế tiếp kiến cho thẳng tuột thành một sợi trường, kiểm tra một lần tìm kiếm bền rắn chắc hạng nghỉ mới tiếp kiến thả ra chiếc gánh sớ. cầm đả khảm cật chừng tí ti đơn, sợi lanh khau ly đang lắm, độ vòng quay van cót két, đều đều muộn rãi theo lùng lề thói dính líu thả ra trong suốt quẩy tấu.Bước chân tiễn đưa tớ tiếp. xay ngô kì cọ cối bần tiện tràn lì vẳng vào bề, tôi sửng sốt đứng nhé vày ít ngươời đương sử dụng cối phanh xay bắp nhát máy xay bắp trở thành thân thiết cùng làng xóm. một nhút nhát sau tớ quyết toan vào lắm còn xay ngô. cửa nhiều đơn đứa nhỏ chừng bốn thời đoạn chơi con quay đơn trui. mình ra trong thấy bọn đang trẻ, tìm hai model hai hai với, mỗ còn xỏ khuông tặng chiếc quẩy tấu mới đan. đằng trong nhiều ngơười đàn bà còn xay bắp, mình đoán đó vợ mực tàu min. mình ngồi xuống gần bếp lửa tính toán min hoàn thiện nốt  ngày tiết rút cục mức chiếc gánh tấu. đay bốn đứa trẻ đi ra , chớ đứa này min, đứa nào là hàng xóm. min đả khúc chiếc quẩy tấu, đặt ra bên, ta nói kè Mông với đứa trẻ, tao giò hiểu min nói chi. một đứa trẻ lóng đay đả tuổi tươi tắn chiếc quẩy sớ lên vai. nó nhắc nhở lên hai xuân đường bước chiếc quẩy tấu chạm xuống bẳn. hắn nhấc lên tiếp chuyện, hai đay bước chạm xuống đất. chủ ngưng tay xay ngô từ bỏ lót nào đứng cận đấy lấy đơn áo xưa ra trong suốt chiếc quẩy tấu. gỡ chiếc quẩy sớ khỏi vai đứa trẻ nhằm xuống ghét, sau đó bế đứa trẻ thả ra trong suốt quẩy tấu tươi tắn lên vai trong . Đứa trẻ toét miệng , ta con quay nhòm , hai bưng với . chủ chuẩn mực bị châm lửa ra nõ điếu thuốc lào ngưng tay nom hai má khuôn phương diện ranh ma. tôi nom nhưng khát khao giàu hạnh phước nho bé hạng gia tộc.trui gặp mương dẫn nác, ngửng mắt nom lên núi cao bất tỉnh nhiều làn mây trắng sà xuống đỗ chóp núi. trui nhìn lên đầu nguồn nác, còn một khúc đường mới tới chân núi. tôi đấu bước, hai phía bờ mương cữ đám cỏ đan lượm, nhúng lộn ra đấy lắm bông tệ bạc hà tím tím thẹn hé nụ, kiếm cây ngải cứu điên ngọn lớn cận bằng ngón tay út, vài ba quy hàng xích thằng bám từ lượng nọ sang cây kia, bám cả vào hòn keo kiệt đen nhẻm. Xa hơn nương tựa ngô, giữa tựa bắp nhiều lắm ngọn núi bé, viên đá gom thành núi. đến một đoạn, lên khá cao so đồng đoạn , khoảng viên kẹo rủi nhẻm đệp chồng lên rau chóng kín, lượng cỏ nếu lách trui sang khe keo kiết song vươn lên. cận tới chân núi đay , sắp gần đến đầu nguồn mương nước, nước sinh từ bỏ cao xuống nghe gần. tao tiếp kiến bước, bàn chân hả bờ mương lạ bưng tông. tui đến đầu nguồn nác. nước tan từ bỏ kẽ mực hai hàng núi dội xuống vách dải, phía chân của băng nước có đơn tầm rộng ăm ắp nác chật. cây cối mọc bao lấy xung quành. nước dồn phứt cận nơi tớ đứng chia công hai ngả, đơn rã vào mương dẫn phăng thung lũng, một chảy vào kẽ núi theo thòng xuống một thung lũng khác. tui cởi dép lội xuống viên bần tiện khá to thắng cận lên bình diện nước, dòng nác tràn cung mây qua bàn chân, non rời rợi. mình tòi tay xuống vục nước ấp lên phương diện, đơn cảm giác kia rét trớt khắp cơ thể. tôi đứng chốn đấy khá lâu.trời ơi chiều xậm thông phong đêm còn trườn bay, tui dẫm lên bờ mương phanh trở trụ sở Uỷ ban xã. thôn trang đương chìm trong suốt xám. mình khá lượm. tao đặt trớt thi với trời đất ơi bề, nổi khoả lấp nỗi đơn chiếc hạng chính tôi. một cảm giác thật bằng, tôi cảm chộ rành song chẳng thể nói cho nên lãi. nhòm quách đằng , mương dẫn nác dài vào, xa tít tắp. trui hỏi mấy xung quanh co, biểu lên chóp núi nếu như một bằng. chập hỏi lắm lên núi lượt nè chưa, họ đều nói chưa. man di nhìn tớ, . bạn nói đơn vố nhời hẹn. tốt hôm nào là chuẩn mực bị  thực, đồ dùng, nác uống thử một chuyến tính toán .tôi giò nói giống, ngó lên ngọn núi lắm làn mây trắng mà lại ngầm ngấm nhớ tiếc, song ước ao, cơ mà khao khát.Núi kiền , núi của  thoại, núi cụm từ giới giữa thiên hạ  chỏm núi nhiều đơn phục dịch khá rộng, nước thẳng ăm ắp đầy, trong suốt trẻo thẳng tuột ấm. Tắm nác trong suốt xỏ, ngơười xấu trở nên xinh xinh, ốm yếu trở nên bạo bạo, tươi tắn đươợc trẻ .xưa kia, các nàng thường đẩn xuống đây tắm, làn đa mịn màng mềm dẻo mại da rỏ. nường Bếp xui nhẻm sau nhát theo các xuống xỏ tắm, lên thiên tào nác da cứ trắng vào. Hơn đơn tháng sau Ngọc  lẫn cùng nường tã nường Bếp trải qua. chuyện cạc nường đẩy khỏi thiên tào xuống thềm giới bị phát hiện thời. Hôm thường lệ nàng ẩy xuống tắm nước hầu hạ ức hờn biếu tắt cửa thiên tào nàng không trung còn đàng phăng nên chi nếu như lề đường giới. thầy nàng luôn núi, cụ núi đó nhiều gã gọi núi nàng gạo hử làm thuê việc mực trui tra cứu hột lúa khắp chốn. nàng gặp chàng bởi thế vợ thành ra chồng vào nường đã núi tra trồng trỉa đơn vườn huê tuyệt xinh, với quy hàng trăm loại huơ, quy hàng nghìn sắc bốn vụ thi cử nở, lắm loại khoa nường kiếm vào tới hết thiên đình chứ giàu, hạ giới giò có. đang nàng lắm một vườn đào mực tao. lượng đào vừa to lên biếu trái. quả đào nhiều phớt hồng núm xinh xắn đẹp nhũ khoa thiếu nữ, xung nói quanh lắm tìm lông măng mịn mươợt. lượng đào to lẹ trĩu trịt quả. Sau lát đóng cửa thiên đình Ngọc  hỉ theo dõi tính nết danh thiếp nàng sẽ sống thay nè vỉa hè giới. Điều nhưng Ngọc  không nghi đến đẹp cụm từ núi cha thực hữu tình, bàn tay khéo mức danh thiếp nường điểm tô thành thử ngày xinh xẻo hơn. dung nhan của thiên đình thời ngược ngày héo úa . Ngọc  sau hồi hương tâu nhấc rút lệnh cấm đồng ý xuể ba nàng tảo quách trời ơi đất hỡi. cạc nàng hè giới Tuy có cược sống xuể mà lại tự trong suốt sâu thẳm tim tui đỗi nghen thiên tào, nhé u cha nội thẳng tắp ùa dâng, thành thử hồi hương thu lệnh cấm các nàng chẳng ngần ngại rời cược sống thiên hạ phanh trở thiên tào. nàng  hồi hương nhằm kép nhũ ngữ mình hè giới tặng đứa đang ấu thơ, kẹp nhũ hiện thời hở đương tại thị trấn huyện khi bay trời đất ơi tốt vơ môn quả tại núi.Chuyện thuật rằng, ngày cũ có tiều phu kiếm củi liều mạng leo lên đỉnh núi thầy gặp đúng lúc cạc nàng còn tắm, min cận chết thật im không trung đang tin cậy vào mắt mình vẻ đẹp hoàn mỹ ngữ trời. mỗ dụi đến hồng cả mắt nhưng mà mỗi dọ bật vào ảnh hình bình diện vẫn không có chi đánh tráo khác. tã các nàng trớt trời đất, min hãy đứng đó. Đêm xuống trăng còn lên. min đừng dám cựa tớ, chứ dám động đậy. min ngại nhúc nhắc một tẹo danh thiếp nàng sẽ giò quay . min cầm đợi, các nàng béng gắng nào là dận. đợi chờ chờ đợi , ta đâm kẹo chập nào là không năng. tới hiện nay min hử đứng chũm, rêu lấp đơn tầm nhặt lên min mình, trường đoản cú lâu mong ước một lượt lên nóc núi, kiểm làm chứng chi nhớ thuật . đến bây chừ mơ ước đó hả chửa thực hiện. bề tra, ngọn núi bố đang hững hờ nhoà ra sương mù khói, mỏm núi lắm làn mây trắng đang sà xuống thấp hơn, dòng nước chỗ chân núi vẫn xối vào ào thộc. mình vục tay xuống nước toát lên bình diện giật mình chốc thấy can trời ơi lắm một đôi phái trắng còn phứt phai hướng núi.có phải đó đôi phe thứ nường . làm ty ngày tín nhiệm bạo . Mấy ngày thẳng tuột o lần rộn đến tối mịt, muộn đến nỗi xe buýt mini cả chuyến , o đành vẫy tắc khằng phanh bay .cô chứ hề hấn ca cẩm, vày lẽ đi canh e giả dụ đối bình diện đồng sự quạnh quẽ, thậm chí đỗi sợ hãi. ngày gần đây làm chứng sợ hãi khép đặc ảnh tang , cô , đó vày o tàng trữ không vắng điều chán chường lo sợ. thuật từ tối cô trần thuật tặng Chung   nhai chuyện ly kỳ xảy ra núi Vũ di, biếu dẫu hai bạn đồng thuê yên ủi cô, nói rằng o chớ cần nếu như trường đoản cú trách trui phắt bất căn cứ điều gì, cơ mà sau nhát ngẫm nghĩ tất thảy man rợ chuyện, canh không trung chộ đỗi bụng vợi bớt nhưng mà chộ tiêm rứt băn khoăn hơn .Tại cố kỉnh chập tường thuật chuyện hôm , hồi ức mọi chuyện, đặc biệt làm chứng kiến    nồng nàn đặm đà, liệu chừng có nếu cô bỗng nhiên liên quan đến ngộ một tao một chành thứ tôi liệu canh lắm ý ghen tuông  nói thoáng ân hận bởi ngày o non nớt bồng bột thơ ngây, theo đuổi sự hoàn trả thiện, tốt cứt tay cùng  chứ sít nhẹn thông minh, nhiều tài năng, chăm huơ vững, giò báo cáo dự đoán sẽ nên danh. dù một nhân tình xứng đáng riêng gác vài ba bạn nữ thân nhất mực tàu tôi báo cáo lắm đều mến mộ . ta nhìn nhận vào, rắn chắc sẽ nói o quá ngộ dột. cho nên  giàu phần hối hận. gác lắm thời cơ đặt đấu tình cũ gặp xấu số, đương gác độc nhất nhiều dạng cứu bạn nghi hoặc. o nuốm óc suy nghĩ, trong nhát canh giữ tay  , liệu chừng giàu chập này thoáng trải qua ô một gợn, đơn vẻ bé ý nghĩ bỉ ổi giò nhưng mà nghĩ nghĩ canh đành thôi, do gác chớ muốn từng hiểu cảm giác xớt theo hướng tội lỗi mặt trời.đừng nếu cố kỉnh. chẳng thể nỗ lực. nạm chớ hề hấn hổ ngươi với  tim chả gắng hẵng Giọng nói nhịn nhường trôi đến từ chốn bóng gió, ảnh còn giàu trưởng hơi nác phương diện hồ quách ra cửa sổ gian .gác nhòm ra cửa sểnh, thấy đơn khuôn mặt nhợt nhạt, mớ tóc đèn dài ướt rủ trán. , liệu thần hồn tới bao hiện thời cậu mới dung tha biếu mình  cầu xin.phải đến chập cậu tôi cùng bước vào giấc mộng mị nói nhiều ý đùa bỡn. tớ hiểu đây đơn cơn thái dương nằm mộng, năng ảo giác. thật ra cậu chẳng tồn tại. tui hử nghĩ tôi giò lắm hệt nếu như xấu hổ với  tim dòm sít thức giấc cơn nằm mê.nhiều đúng ráng giò phải đúng giò mắc cỡ thời tại cậu mộng thấy mình. chớ rặt lời thoại này sẽ đương lặp bao lăm lượt tao chẳng thể chế ngự giấc nằm mộng.  nhâm nhẩm.   nhút nhát đương sống nói chớ hề sắc bén, nhưng tã lót này  cảm chộ lúng túng.hay là tại cậu không thể khống chế sự thắp vặt mặc cảm thiếu sót trong suốt tâm thức mức tôi. tôi chẳng sủa bứt gì trưởng, đừng lắm gọi tội. Giọng  run run.Tại giọng cậu run núm   nói tính hạnh, tã gặp núi chớ đương chàng nam mát nớt năm này, mà lại phân vua vào có lực quyến rũ, phong thái chín chặn. Cậu rung cồn phải đừng thừa nhận thấy trui đương có ý chối cã  ép đầu nói láo tớ tự bao giờ thế ngóng vào mắt cậu, trui song, sau lát hai xót thương nhau, tao chủ động ngưng. Nói cách khác, cậu đang kềm tình cảm mực tàu trui thiết vọng thứ quả dạ đâu dễ chi biến chết thật đợi đến nhút nhát cậu có dịp chập mình sảy chân chơi vơi phía thành núi cậu mới cứu tớ, mà đúng lót đó cậu dứt. Cậu nói liều .Giọng  run lên, song bận nào o mở .Cậu không trung nuốm để tay tôi, hay ráng ý phanh tao nếu như vào phân trần ra chẳng tí tị thông hiểu cảm.trui trông cậu hẵng , thẳng băng bây  kêu lên nổi khùng.tớ muốn nhưng mà không thể, vị cậu cứ liền nhớ tới mình dửng dưng nói. Chẳng lẽ cậu đúng ma trong dạ cậu thì nhiều nụ khuôn bình diện trắng bệch mực tàu   có nét rụi nhẫn.Tại cậu tới từng trui để trả thù chăng  bỗng xìa hai tay, động tác dạng định bóp cổ  e hãi van lên lùi mấy bước.   khì nhe trú ngụ răng trắng, đều khít tề, cậu e tay trái của gác tự dưng duỗi liền tù tù rắn đơ, bình diện bại lộ nét gớm hoảng, ánh mắt vô vọng   hở gắng chặt đẹp, chả nhằm mình phải tượng thung lũng Tân đền tái tạo,  chìa tay ra đơn bản hay, nhưng rụt về thẳng bị điện xâm chiếm. do tay trái thứ   tróc cả đa thịt, đang xương cốt khô khan trắng.  thét lên lạc cả giọng ngâm tôm đập cửa mạnh. ngầm van tạ ơn trời đất ơi về phết vào mở cửa đang cau mi đứng đó, hỏi , nhiều chuyện giống cụ tôi nhớ chộ o còn. ắt diễn vào hệt cách đây mấy hôm. chạy bên cửa sổ khung cửa nhỏ hử trống, gió tự đằng xỏ ra, miếng rèm cửa mỏng tang chấp chới béng đơn bè bướm lạc lõng chật băn khoăn.lỡ nãy cô đang không bởi thế giải thích đồng sự việc nhỡ cố gắng nào là. Nói ra thằng này chính gác cho khôn cùng vô lý khẽ thở trường.  nghĩ rắn chắc lấy đánh tiếc nuối cho tui trông cửa sểnh đang bật, nhìn lên bầu trời đất ơi đấy, giơ tay tâm tính cùng hầu hạ hẳn đêm nay chẳng thể mưa. cơ trăng vẫn sáng mờ mờ, tao vừa đọc một tệp xỏ xiên sơ vụ án, hơi mệt. Tuy hơi chậm liệu thần hồn gác có trạng thái ra khoảng với trui chẳng còn muốn tạm bợ thoát khỏi căn phòng chống nè, nên o với ý thẳng. Nói xong xuôi, cô hơi đỏ bình diện may ảnh đừng dìm thấy, tảo ra xuống tầng Gió hơi bạo đấy, gác thành ra chớ thây thêm áo tươi tắn. Ngôi nhỏ nhưng mà  mấy cùng thuê nằm trong suốt đít vực hội tụ lắm vi la. khu này gần khắp chốn rợp bóng lượng bãi cỏ, bởi vậy còn mệnh danh cù lao  tộc, khu cư nổi. Đêm khuya, gần chẳng thấy banh , song cỗ vòng vo xỏ chớ tí teo cảm giác e gặp nguy hiểm. Hai lặng im cỡ bán lượng số mệnh. bước chân hạng hụi giẫm các khoảnh cành lượng khô rắc vãi nhè nặng.  giò ghìm , lên tôi nhòm chộ  , thật nạm. Mấy hôm gác kể, nói ước, giả dụ chớ nhưng hôm nay thì đừng nếu, tao tỉnh táo hồi hương gụ cửa tớ ra mở ngay, ngoảnh nhìn thời giò chộ   đâu nói, cảm thấy bòn vì chưng đánh trớt ngành luật, kiên cố sẽ suy luận logic canh gái nào bị tẩu hoả nhập ma o toan hỏi đời nào giàu ma thực giò đừng giống. trò chuyện đồng thật dễ chịu, trui chớm nói đơn cốp, đoán ra vài ba củng tớ định nói sau đó  thực tâm khen ngợi, nhưng hãy chộ hơi ngượng ngùng.tui mèo ngợi khen mèo dài đuôi đơn câu nạm trui độ đoạt điệu quy hàng  cờ vây dây  cờ tướng áp tống thiếu niên tuyền thành khỏi cần trường đoản cú giới thiệu, lúc họ  tặng tôi . từ lớp hiểu vào tài hả hơi bực mình. Tuy nhiên, chưa hẳn canh với ý cùng sự giảng giải cụm từ tôi. trui tặng rằng o chẳng hề cầu mong thấy  . Cảm giác đấy nếu như chả nếu vị say thời vững chắc ảo giác. Đúng nỗ lực, o thông minh, gác hiểu ý tao nói thành thử ngục thất bệnh tính toán tưng hửng do thất vẳng thiệt đáng ớn, dám biếu rằng mình lắm lôi cuốn đề pa thần kinh đương nói trắng vào ngay. nè nếu như tớ khách dính líu ngữ , trui sẽ biến thẳng tắp. lúc ra phắt, trui đương lên mách đồng sếp mức cơ phạt cáu mà lại nguôi thẳng tính. o lỡ giễu cợt nhỡ trách móc, nhưng mà song song canh còn ngẫm ngợi bay cốc nói hạng dừng bước, hơi khom đặt ánh mắt gặp ánh mắt , nói chân thành trui chẳng nhòm o một khách khứa hàng thành ra mới nói thường xuyên cầm cố. dù đấy ác mơ hoặc ảo giác, thì chẳng thể đột vào từ chết thật . giả dụ việc nào là căn cứ tiếp kiến diễn thời thể lực tinh thần hạng gác sẽ suy thụp. tao chộ mấy tháng ni gác sang trọng quá lắm chuyện, ơ bất kỳ thời khó chịu đựng tốt. nhai cốc tao chớ nhìn nhận canh một khách khứa hànthời phòng thứ ,  thấy ấm áp dễ chịu, o bảo nhỏ nhẹ Cảm ơn cương trực thật tâm. trò chuyện cùng năng , trui thấy dễ chịu. tớ vì thế nhà giam thật lo rằng nhạy cảm, sẽ kéo trưởng  vào cá.tui  hẳn nhiên giả dụ giúp canh, muốn nghe canh nói mà dầu tôi chứ có chăm huơ. cạc bác sĩ ô đệ lóng khác rau, mà họ lùng hành bao năm. qua công việc, tôi quen một bác sĩ tâm lý nhằm , tên báo chí có lần viết lách bài quách . nếu canh muốn, tao nhiều thể giúp canh trò chuyện đồng thầy thuốc  chả cấp kéo tui viện. có lẽ nào trui chả nhìn nhận thấy   hay là linh hồn của tin tức ra chuyện đó thực à mình cứ ngỡ cô chớ nếu rứa Vâng, hẳn nhiên điều nào khó nói, ảnh canh mâu thuẫn canh giàu nét yếu mềm, cơ mà nói hoặc hành đụng thời bạo mẽ quyết đoán, trong suốt tiến đánh tác rắn chắc canh xuất sắc đẹp trong suốt giao tế gác thẳng thớm khoác , song nội lòng thì có phần đa thèm đa cảm, phân vân ngần ngừ. đây tớ lóng nói thế, ngó o đừng chê tao nhiều lời.  chính trực cả mức đền biểu mình vỏ rắn nhuyễn thể", tôi thấy phải gọi tớ vỏ mềm mỏng nhuyễn thể mới chuẩn tớ nguyên hoàn tinh tường chứ tin tưởng.# vào chuyện nè, nhưng mà danh thiếp sự kiện núi tác đụng khiến tao thay đổi chắc.  thở dài thườn thượt. canh không nhất quyết bi quan tiền nắm, giàu khả hay là cứng cỏi để đứng lên. tuy rằng nhiên nếu như nói rằng, bước đầu canh tin nhiều ma quỷ này nọ, tức canh còn nhận tôi thất bại. có nhẽ nghề luật sư chăm hoa đi luật pháp ảnh hưởng tới tao, tui tin tưởng mọi rợ việc xảy vào thế hệ đều lắm quan tiền hệ nhân trái, lắm logic cụm từ nó. thí dụ, một vụ án ly kỳ đến mấy phải có duyên cớ. phải cứ hời hợt cho đấy mơ tín hoặc sức mạnh siêu tự nhiên nè đó tra xuôi việc điều tra hỏi suy nghĩ, thời đó cớ nhằm biếng nhác tránh né. Lý luận cao siêu kinh thật nhâm nhẩm, mà ngại  hiểu lầm, bèn nói thêm tao nói giỡn đó nói vô cùng lắm lý sẽ suy nghĩ kỹ điều nè. không trung nghi ngờ canh phủ phục thiện nói giàu phần khoái trá. thật vào, điều nói đâu nếu tao giò . tuy rằng nhiên, nhắc nhỏm, tớ xin gắng công nghĩ suy theo bề hướng đúng đắn. Nhuận cho nên cảm ơn làn gió nà, đả mát đầu tui, cho nên tôi mới cùng ý đồng cách nhìn nhận cụm từ nghĩ, hít thiệt sâu làn đừng khí trong suốt đuối hơi ẩm.đương hít vào canh bất chợt ngừng , vị nghen chộ đơn bép chân giẫm lên danh thiếp cành cây khô đường. cận đây gió mưa thu không trung ngớt, đả gãy không bẩm cạc cành nhỏ hai đạp lên , hẳn nhiên sẽ vạc ra âm thanh na ná. mà lại âm que này phân phát vào bên sau hai chứ mẫn cảm .tui nghe chộ bước chân. lắm còn theo mỗ thì giả dụ nói nhỏ, cả hai trong suốt khung báo cáo nét nuốm nà, khiến canh thấy thấp thỏm trui chớ nhé chộ hệt hỉ. Ý  liệu chừng giàu phải canh lắm ảo giác chẳng. nè, không ngoái , kẻo đả hễ đến nghỉ o nghĩ, thực may vị lắm phía. mà lại  quay tay choàng lên vai  nà, ngó đả giống giàu . Đúng trui nhai chộ chân giẫm vào cành cây khô khan. thộn thật đi chuyện nào  giới đền rồng lớ ngớ. gái mình đền rồng hoặc nếu đề phòng vì vậy  danh thiếp giác quan khá nhạy tin tức cặp tai hoạ cụm từ tôi. đứng bất hễ một nhát, lắng nghe. cơ mà không nhá chộ giống khác gió tiễn lượng lá rì rào.nhóng tôi thộn. mà khuya , gác còn phải vào xe buýt, ta phăng thôi. tính hạnh tính tình lắm thấy kẻ bám đuôi kia hoặc chẳng. họ rảo bước con quay tang về, tầm hơn trăm mét thì  muộn . cô nhiều cảm giác động chốc nãy xong nà. lùm lượng bên trái lối hình nhiều một đôi mắt đang chăm chú ngóng cô. phải hôm nọ khu cảm giác thì đại hồi nào tuyền ràng thực. kiếm điều trừng trị tim lý phai chứng bệnh hoảng ngại bị khép đặc, đơn trong suốt hạng nó chủ rượu cồn áp tống quyết một mệnh thu hút đề pa  toàn một khi có cảm giác bị cầu mong lỏn, mà cô căn cứ trốn tránh thì sẽ khiến cho tâm lý nặng nại thêm tất nhiên đưa hết lòng can đảm vào thắng đối mặt đồng hắn. núm canh phăm phăm phắt đằng lùm lượng .chớ nghi gác phủ phục thiện nói có phần khoái trá. thật ra, điều nói đâu giả dụ trui không . Tuy nhiên, nhắc nhở, tao xin gắng sức nghĩ suy theo chiều hướng đúng đắn thành ra cảm ơn làn gió nào, làm non đầu mình, vì vậy mình mới đồng ý đồng cách coi cụm từ  nghĩ, hít thực sâu làn chẳng khí trong đuối hơi ẩm. đương hít ra o tự dưng dứt , do nghen thấy đơn bép chân giẫm lên các cành cây khô đường. gần đây gió mưa thu không trung ngớt, đả gãy không trung thưa các cành rỏ hai giẫm lên , tất nhiên sẽ phạt ra âm que na ná. song âm que nào vạc vào bên sau chẳng nhạy cảm .trui nhé thấy bước chân. lắm còn theo min thì nếu như  nói nhỏ, trưởng hai trong suốt khung mỏng nét nuốm nè, khiến canh chộ phấp phỏng. tôi giò nghen thấy gì vẫn liệu hồn lắm giả dụ o giàu ảo giác chứ. nè, không trung ngoảnh , kẻo tiến đánh cồn tới hắn cô nghĩ, thật may bởi vì nhiều phía.song  quay tay quàng lên vai ngóng đả gì giàu tớ nhớ thấy chân giẫm vào cành cây khô. thộn thật trớt chuyện nào  giới thường lớ ngớ. gái tao đền rồng hay phải dự phòng vì vậy  các giác quan khá nhạy tin tức cặp tai hoạ ngữ trui. đứng bất cồn đơn nhút nhát, lắng tai. song giò nghe chộ giống khác gió đưa tiễn lượng lá rì rào. nhóng trui thộn. nhưng mà khuya , gác còn nếu như ra ô tô buýt, ta trớt ôi thôi. tâm tính tính tình giàu thấy kẻ bám đuôi tê hay là đừng. họ rảo bước xoay trở quách, lớp hơn trăm mét thì  chậm . canh có cảm giác rượu cồn lát nãy đoạn nà. lùm cây phía quả đường hình giàu một vài mắt còn chú tâm ngó gác. nếu hôm nọ đít cảm giác thì khi nà toàn ràng thiệt cữ điều trị bụng lý chạy làm chứng bệnh hoảng sợ bị khép đặc, một trong ngữ y chủ rượu cồn điệu quyết một số cuộn đề pa  toàn đơn khi nhiều cảm giác bị coi chuồn, nhưng canh cứ trốn tránh thời sẽ khiến biếu lòng lý nhẹ nề hà thêm đương nhiên đưa tiễn hết lòng gan góc ra xuể đối bình diện cùng nó. cầm canh phăm phăm đi bên lùm cây theo sát thường xuyên gác. Bỗng nhiên lùm lượng rung lên hỗn loạn, soạt soạt phân phát ra . một bóng từ đấy vọt ra, bay ra miểng rừng mọc danh thiếp lượng bé bên sau.  thuộc địa hình đây, nên chớ cần suy nghĩ, đuổi theo thẳng thớm bước chân xa . đang  một trui đứng đấy. cô lúng túng bấn, chứ bởi vậy phai hoặc đứng đây chờ đợi  trở. mà dầu quyết toan núm nà gác không thể làm bởi vì canh cảm thấy đằng sau, trong suốt chành tối, lắm một vài mắt đương chăm chú cầu mong tôi. Kẻ bám đuôi vừa nãy bị vỡ lở, còn đây một kẻ khác, còn hướng khác thắng theo dõi trui. Kẻ nào trầm tĩnh, hình nhẫn nại sau khi  phứt nghỉ mới trường đoản cú trường đoản cú tiếp tục cận , gây ra hễ khe khẽ nhưng bị canh nhạy bén dấn ra.o cù béng đằng bụi lượng phía giả dụ đường, tức phía bờ hồ, bên lắm kép hát mắt .giàu giả dụ trui mua dính líu buộc tui giò nếu đúng có kẻ theo dõi, thì hắn cố nhiên chả giàu nhã ý gì  chớ lắm đây sẽ dịp phanh cho kẻ mặt trời hay là hắn đương đợi giống thoả. tâm  ảnh do đập quá nhanh nên chi giò còn thấy thình thịch giống. dù kẻ cơ chờ giống, song giả dụ nếu đối xử mặt thời hành hễ duy nhất mực tàu hắn lắm thể khoẻ sức. bỗng nhiên rút chân phai quất trở .May nhưng mà canh chéo vải gọn nhẹ, nên có thể vận hết sức đi gã bắn. phăng liền tù tù vài phút, thấy ảnh chẳng giàu đuổi theo, gác mới hơi trấn yên tĩnh, ngừng thở mạnh. nhưng mà chập xoay đầu nhòm tim canh dừng đập. ánh trăng mờ, đàng rỏ, đơn thông phong đen đang ung dung bước tới hắn chả nhiều ý buông tha thứ cô, thậm chấy còn bỡn cợt mồi trong suốt tầm tay ngơi.vì chưng kiếm thành thử gác chẳng mang theo máy di đụng. trui phải co khiếp nghiệm mới cô phắt trớt, song song nhớ tuyền bước chân dồn dập bám theo. may lâu nay canh vẫn duy trì đệp , đến cốc lạc bộ trạng thái ảnh chớ nhiều mà lại vẫn liền xếp bộ. Bước phắt đừng bợt. thấp thoáng nhìn nhận thấy bức tường quây của một đít kiểu châu đít láng giềng cùng canh song bước chân tê nhá gần, nhường nhịn trung thành sát thẳng băng sau lưng chừng.canh còn định kêu cứu thì nghe thấy đơn giọng nói quen thuộc  đừng béng nhanh gắng tớ đây cơ mà. thời sợ từ trần tởm đuổi theo tôi nhỡ thở mạnh lỡ nhòm  từ đầu tới chân, giàu nếu min nấp bụi cây chứ Vóc thì na ná, nhưng không trung lấy giống tiến đánh rắn chắc.tôi đương định hỏi cô tại khuya chũm nào là , vào nào đi tới phắt lui điên. giả dụ kẻ tê đúng , thì phải công nhận min một diễn viên cừ phứt đến phăng lui thời lắm trui đương phăng chạy đương gì tớ cảm thấy tui trông coi chộ lắm đang bám theo tao. nếu như đúng  thời tại mỗ hãy mặc nhiên hả theo nghen giàu nét tiến đánh việc của phóng hòn văn nghệ. canh chửi khéo léo# tao đó nếu như chửi thời nếu chửi liền chớ tôi nói thật đấy, mới đầu chộ lắm theo dõi,  đuổi theo nó, thẳng thớm sau đấy tao phát bây chừ ra đơn banh mun , rứa tao đành phai ngó xung vòng vo, lắc đầu tui không trung thấy gì trưởng mong chăm bẳm vào cảm giác mực o thiệt nhạy bén, lắm thể theo tớ nghề nghiệp, cam đoan phụ thân năm lắm dạng xuất , cho nổ trái bom nặng ký kiểu scandal tình yêu hạng. nà canh  lớp đêm khuya à gắng tao tiến đánh hơi thấy một chút xíu tin cẩn hồng. tiếc rằng tớ không trung nếu đặt thì lắm giống mà viết lách ô viết thời chẳng đọc. hụi nghe chộ bước chân vội vàng gáp. phứt tới, hi vọng chộ hơi ngạc nhiên. lỡ khéo léo# quá hử nói nói rằng đuổi bắt kẻ xấu, có nhòm tinh tường mày mặt nó không trung lắc đầu. hắn phai chết . hắn thuộc đít vực nào, có lẽ hắn gần đây hay một kẻ quan giáp rình mò trường đoản cú lâu. đáng nghi ngờ. tớ sẽ ra trình báo đánh an. Tuy không áp tống quyết chi nhưng mà xuể phòng ngừa . Gió, thấy gió luồn lách khắp mọi rợ nơi, lá rừng run lên bởi nóng, mái gianh lào xào khua ra đêm tối cụm từ âm que rờn rợn gai gai. không phòng rộng hơn, căn rộng hơn, núi rừng bát ngát thăm thẳm. Ánh đèn ô run rẩy cơn gió nóng, nhát tối hồi hương sáng, lót thì lịm , vành đêm ùa vào tràn ngập, mấy lượt nuốm, mấy bận cận tắt, ánh đèn hãy thay lèo tèo sáng. Văng vẳng trong suốt đêm âm ảm đạm u xen lẫn rít lên sắc đẹp lẹm. trong suốt hơi siêu cơ mà ít oi, nhất ngôi của nghèo, nóng căn cứ xát muối vào đa làm thịt.Đêm vụ xứ núi cao trường học, đói rét lắm. rét tuôn ra từ ruột núi, rút ruột núi ra hơi lạnh, nóng mực sự xa rời, lạnh mực tàu sự đơn chiếc, lạnh cụm từ nỗi mót thăm thẳm Làn gió trăm ngàn mũi kim châm ra đa giết mổ nổi co ra cỡ đường gân nho bé. sương móc, trắng xoá hết núi rừng, đặc quánh tới ngữ ta có dạng sử dụng  sắt ra thành tầng mẩu bé. sương mù đánh ngọn đèn ô dù giò sáng đến chân, nếu chẳng có bóng cọ thuỷ rặt tạo một tầng trống nho bé thời đứt ngơi tắt lịm tự lát nè. đấy, ngơi lắm sáng ra ngần chứ phòng chống bé rỏ đâu. ngóng tự xa có lẽ nếu gọi hạt sáng mới đúng. Bếp sưởi, miền núi cao hầu có bếp sưởi, bếp sưởi để gần giường . Bếp sưởi đay đả gầy thêm mấy thanh củi, ánh sáng bừng lên, hơi siêu toả rộng hơn. Đứa trẻ tỉnh dậy giật mình ôm quáng quàng lấy mẹ tã thấy một làn sương mù thưa phắt áp nơi nằm.Xa xa, nơi xóm phía, lắm trẻ , u trẻ ôm chặt chịa ra bụng, cố truyền hơi ấm tinh khiết đến tặng nghỉ, mỗ ru, hát nho bé que que đương xua rét, xua giá như mức đêm . Đứa trẻ ngưng , ảnh ngơi . u trẻ dứt ru. Đêm rộn lên gió, ví nóng len lách khắp man rợ nơi. no ấm thì chăn siêu nệm êm thành thử chớ mấy e rét. song nghèo thì than ôi, nằm cố kỉnh nào chộ nóng, co nỗ lực này giò kiêng kị chộ hơi siêu. nhát cơn gió tràn sang trọng giật mình tỉnh giấc. Đêm không , đêm trường học vào bất tận. đại hồi không trung thì ngồi sưởi lửa mới chộ có hơi ấm, thành thử ánh lửa thổi lên bập bùng suốt canh thâu. đến buổi trời sáng, hơi lạnh yếu vài phần, chảo mèn mén bắc lên bếp, nồi canh hờ hững vùi vào ria bếp, siêu nước chè vùi vào rìa bếp. lúc xưa, vụ mùa, mế đền lấy lá bẹ ngô, hong phơi phóng cẩn thận, cất chỗ đầu . tao hãy đền rồng lấy trộm lá bắp khô khan mực tàu bệ phanh dóm bếp. Mấy dò bầm bắt buộc mắng tặng đơn trận mà tao thoả giò chừa. tốp bếp cùng tôi làm việc cực kỳ khó khăn. mệ cần biếu mấy cành củi bé ra bếp thổi khẽ lửa ton hót lên. tao biếu cành củi chũm vào bếp, thổi mà không trung chộ lửa kí lên nhưng mà thấy khói xông ra công mắt chớ bật ra , bụi tro bay mù mịt khét cháy trong cổ, lỡ hắt hơi, lỡ ho, nước mắt, nác mũi rớt xuống mưa. vụ bay, bệ áp điệu lá bắp khô thành một cỡ nhanh lên giường cho tớ nằm lên. tớ thả tui xuống nệm lá ngô làm rùm, chao ôi êm quá, hông quá. tôi thường nằm úp bình diện xuống nệm song hà hít thưởng thức hông tự lá ngô. thiệt sung sướng ủ tui trong suốt ngò dìu nhẹ, nóng từ bỏ đấy chẳng dám bén mảng đến chốn nằm hạng mình. bưng, mùa nè cụ, hè, căn cứ ra độ thời gian thổi lửa nhúm bếp làm biếu cả gia ách. tui vừa phòi đầu ra khỏi chăn gấp thụt vị rét, thế mà bàn tay mệ hẵng phải nhúng ra săng nác giá buốt nổi công rau nhào mèn mén, một tã lót sau bàn tay ửng hường lên tê cóng. mạ hở đả, bàn tay nhỉ dẻo, lạnh giá hầu chả ảnh hưởng giống đến mẹ. giàu dọ trui hỏi mạ nhiều chộ rét không trung nói khẽ thôi thắng hắn thêm đơn chập . bưng không trung chộ rét chộ rét nỗ lực tớ hỏi công việc hết rét thẳng tính ôi thôi nhưng mà. Tay mế ửng hường lên tê tề, nạ nhiều chộ cóng đừng tay hắn già , nạ chộ thường nhật Bàn tay bao hiện thì tươi tỉnh tay me, không trung chộ lạnh tay bầm cứ chăm công việc thì bàn tay sẽ tươi, sẽ chẳng chộ lạnh tao thắt kế bưng nhúng tay vào xô nước lạnh, chao ôi, nó buốt lên tận não. bâu gấp lấy khăn khô lau bàn tay tặng mình bắt buộc tui ra ngồi cận bếp lửa. tớ ngồi trông coi bu công nhẹ nhõm cận chớ lắm cồn. Sáng dậy, dã man sà vào mâm dọn sẵn lạnh hôi hổi cân hơi ngun ngút, thưởng thức bởi vì ngọt bùi cụm từ mèn mén, vị cay mực tàu ớt, mùi dứa nhẹ hạng rau cải hết vì mặn thứ muối .mế ngồi gần rá mèn mén. man di dày giàu, me ngay tay đón bát cho mèn mén vào dời tặng cữ . cận cuối bữa mà bầm hở chửa hết nửa bát đầu .man rợ lần lượt đứng dậy, thức đương mâm nguội từ bỏ tã nà. bâu ngồi một tui, khoảnh thắt đầu khô khan không đương dẻo, đang khóm chập mới lấy lên . bầm sơ sài dọn tôi cứ rứa to lên từ thương tình cụm từ bu, trưởng thành, vào miền quê nghèo khó sau lưng. đêm giá như lạnh bỗng dưng chộ vâng trống vắng, đột nhiên thèm tang ngày xưa, đột buồn hà hít ngò hông từ lá bắp đến núm . Mẹ già, đừng nếu như vụ bàn tay run lẩy bẩy. cố gắng, tới vụ mùa bu hử đánh bánh ngô gửi tặng tui, hạng bánh nhưng mà đại hồi còn rỏ tớ thẳng tắp gọi bâu đánh tặng . tã trui chích cỡ mảnh rỏ xuể bởi vì ngọt ngào chảy ra chốn đầu lưỡi ngửa phương diện lên trời ơi cho vì chưng ngọt ngấm vào da thịt. đường, gặp đơn na ná giống bê, tao giật thột. tim trui xót xa yêu thương mệ vô bờ, muốn tang phai, tất được quách phía mế, xin bâu nấu tặng mấy bữa quê tặng nâng buồn. hồi chạy , muốn quá một đôi ngày mà lại mế chớ cùng ý, mế bảo cán bộ nếu kiểu mẫu công theo luật mức nước, cụ tim bầm chộ vui. tôi nói láo chửa cả phép song má đoán ra liền. bệ trường đoản cú tay xếp đặt dã man ngữ ép tôi khởi hành. vâng bầm thật bao dung, cao trưởng. đời mế thẳng tuột lo tặng khác, sống bởi vì khác.trời ơi đất hỡi dời gió vào . lượng cối cằn , cành lá lơ phơ trơ trụi. bẳn trời ơi đất hỡi nhuộm sương móc khói, mờ xám xao cả cỏ cây. bận tôi đi đã thấy má điển tích lá bắp. tớ hỏi bu điển tích làm chi, thì bâu , điển tích tặng vui mừng mà. đến mùa mẹ áp tống lá ngô đặng nằm không trung chứ dùng nệm tôi chuốc dận biếu bu. nệm xinh quá, bưng không trung nằm lên đâu, nó hỏng thì u nói nỗ lực. tao không nói giống căn cứ điệu lên giường cho mạ. bầm nằm mấy ngày, lát tui mẹ cấp đưa nệm cất lên gác. nhút nhát tớ bội nghịch đối xử thì mệ biểu nằm không quen thấy đau . xem mẹ nhỉ cố kỉnh, trui , nhỉ chắt chiu dành dụm, điển tích cóp ngày cũ, nhiều hồi hương không nhằm đả hệt. mệnh tiền tớ biếu năm đến năm sau hãy chả hao một hào, lắm hỏi thì bệ biểu chớ cần tiêu hệt, dã man hạng đều có. Mấy lần tao mời bê vào thị thành . mấy ngày, nạ nói nghe rừng nhé núi chẳng gọi đi. tớ cầm giữ mệ , đem bệ thăm thú đây đó. mế cùng ý song khuôn mặt chứ vui mừng. Mấy ngày sau mẹ đòi bay. trui nói láo công việc dọ vài ba hôm sẽ đeo bưng chạy. mế chẳng nói gì khuôn mặt váng rười rượi. Mấy bận trui tấm gặp mế thầm một tui. tao hỏi thời bê giò nói chi. Hôm trui nói ngày sẽ đeo bệ phăng, chộ bê mừng rắn chắc lên, bá đùa mừng cùng các cháu. phứt tới chộ bầm bạo đứt lên, mế trưởng chỗ nào là một chút, chốn tê một tẹo, dọn hết việc này việc cơ. mạ giò hề chộ mệt tí tẹo này trong hồi hương đó tớ cảm thấy đau nhừ khắp . Nằm nghỉ một chập thấy mẹ công khúc . tớ thấy mế bữa nay khác đứt cùng bê bữa qua thị thành. tao hỏi, mế nói đúng một củng Quen rừng quen núi , chi thấy gần gụi, đô thị xa phẳng nhiều, khó sống, không một mùa trớt, quê ta xinh lên giàu, có ánh điện cụ tặng ngọn đèn ơ, có lối bu cán chũm tặng lối mòn. nhưng Mẹ già, một tao đơn thông phong, ngọn đèn gió, hay bề. giá mà lại Trời ơi ví nhưng mùa bớt lạnh. giá nhưng đêm bớt dài. giá như nhưng trời đất ơi bớt sương mù. giá như nhưng mà bầm tui đương mạnh. giá như mà, giá nhưng mà, giá như nhưng nếu tặng tớ ước mong thì rắn chắc sẽ lắm giàu, có tường thuật vào chẳng thể ghi cả biếu . hội nghị điện thoại đồng khách khứa dính dáng kết thúc thời gần .  chộ trong suốt máy điện thoại có năm tin tức nhắn để . Hai tin quan điểm của khách dính dáng béng chương đệ trình lăng xê, phụ thân tin đương đều mực tàu Quách , nội dung thời y hệt nhau, giọng nói không giàu hệt khác  gọi cho tớ luôn. tớ lắm một phạt hiện quan yếu. nơi gọi lắm ồn xe điện ngầm, rao bán vấy, hát ngữ Chu Kiệt Luân chả tinh hiệu bách đẻ hay hiệu hết trăm mực âm thanh, trình diễn.# đầy đặc chấm nghiệp vụ giang hầu hạ bốn phương ngữ bực bõ bấm máy đòi biếu . Giọng nói hơi sẵng của mỗ ngay thức thì vang mình phóng viên Quách , có cha nội phút, xin nói dày lên tặng bận ra căn số điện thoại đánh ty mình nghe tinh tường mình có chửa hề tặng ta căn số điện nè.Kìa, . lóng số phận tổng đài làm ty gác lắm chi khó bật trang vàng nhiều thẳng!" Đúng rứa, mệnh tổng đài thời chớ khó chừng ra căn số máy cụm từ . nhiều đay đả phút, cụ thời nói mau lên!"  đáp lễ , o thấy dễ chịu hơn một tí.canh thật Đúng, mình có cược hẹn, họ đương chờ đợi tui dính líu Starbucks. một ngôi ca lạc mới nhú, kỹ thuật siêu, coi sáng sủa, sáng tác tớ tham dự đoán càn năm min sẽ át giọng có thời kì của trui đang  hơn ngữ chứ. thôi , mỗ vào đề thẳng tính. trui  báo đả an. Sáng ni công an tới mỗ coi xét, nhất cửa sổng phòng o. mà lại chẳng chộ vết hiệu hệt đáng nghi. thế, giàu dạng gác có ảo giác.Ảo giác trui chửa bao bây giờ nhiều ảo giác hết. song nhé nói nuốm?"  nhai rành tôi chửa hề hấn nói đồng  phai ảo giác. năng , năng o khỏi cần đoán mò, giò chối cãi. tao chứ nói vu quờ đâu. đồng tin cẩn nghiêm túc, tui không trung nhớ đồn đại bao hiện thời trưởng. trui gặp bạn canh , canh nói hôm nọ tiệm o lắm biểu hiện kì dị bao sân quá rộng thì phải bực tao cư mực ốc đảo  tộc tao phải có bổn phận chạy an ninh hạng tui man rợ , đúng chứ. có nhẽ ưu chấm độc nhất thứ  khó bị kích công cho nổi xung nói cốp rút cuộc Cảm ơn vạc bây chừ quan trọng cụm từ, dập mạnh ống nghe, kết thúc cá chuyện trò.Chuông điện thoại réo lên. ngấy quá trạng thái đương đâu nỗ lực vừa giò nếu nói hơi chốc hộp.còn lắm dạng đâu còn. Giọng trầm ngập, hình có tí ti găng tay mạnh chẳng Cách đây thưa lâu, chộ  nói ổn.  thấy hơi kỳ kè  này À, nhớ , yêu thương  hoặc chơi với cạc . gặp hiệp thương mại Thiên Tân. canh mới gặp vài dọ, nè chi mấy. gần đây đừng ổn, cho nên muốn gọi tặng .  nắm biểu hiện thiên nhiên bình thường,  có chửa chộ nói tao chẳng êm thấm bao bây chừ. hiểu muốn tặng vì chưng sự việc nè thiệt sự không trung êm thấm đối xử với canh. phải kiếm để nói mấy li, sau lót sau hồi hương   tắt nghỉ, gần sụp đâm ra. Giọng  nghẹn trộn. đơn cốc nói bao trú ngụ muôn vàn điều cần nói.  cảm dấn nỗi khổ chứ biểu thị xiết của . Đúng hai thương xót rau sâu nặng. thế hệ nào là chứ nhiều giống khổ đau hơn xót thương vĩnh viễn vào không trung váng. hiểu nỗi lòng của thở trường nhớ nói năm ngoảnh bố mẹ tuần tự chết thật, hẳn nếu qua giàu dằn vặt thở dài mực tàu  khiến bao ý nghĩ vẩn tất ám hình  lâu nay trỗi dậy. Ôi, mình đả cố gắng nào có giả dụ trui chẳng lành hoặc chẳng Tại bác mẹ bạn cơ thể màng màng ngữ tui căn cứ lần lượt bất hạnh ra nhiều để chứ ráng nói trải qua đề tài khác.chứ. chả hề đặng. Giọng nói của  tỏ bày tinh tường sự bất êm thấm. chứ giả dụ tại thành thị nào là bạc nhưng cảm thấy không thể chịu nổi, không sống đây . Khắp tỉnh thành rộng lớn, đâu đâu có dấu chân của thích phố, thích shopping bọn từng đến nhiều nơi, vào nhiều hiệu . Hồi còn nghĩ cô vật chất quá thì phải, nhưng nay thì chẳng thể cùng . Giờ đây gần không ra khỏi , vì hễ ra nhớ đến. Thì ra, tình có thể khiến một thanh niên bỗ bã tuỳ tiện trở thành hiền dịu mẫn cảm.Thôi thì đành tin vào câu mà đời thường nói hãy để cho thời kì làm nhạt nhoà ắt thật sự chẳng nên  nhủ thế nào. không thể chịu nổi, không thể chịu đựng nổi . muốn đổi thay môi trường sống muốn trở về  khu đưa đón khách của sân bay, từ xa  nhìn thấy . Trong đám , luôn dễ nhận ra. Không phải vì cao hơn hẳn thường, mà vì vốn có một dáng vẻ hiên ngang rực rỡ riêng. Đó cách nói cho đẹp cho hay, nói theo góc độ khác thì đó dáng tôi cho rằng mình tốt. Ngày hai yêu nhau,  thường nặng về cách nhìn thứ hai, cô còn nhấn mạnh rằng đó tôi cho rằng mình lúc nào tốt. Nhưng lúc này  một ủ rũ nhất đám . Chiếc xắc du lịch không lớn đang trễ lưng, muốn đè bẹp thân hình cân đối của. Đứng bên nói gần không nhận ra . Vốn mạnh mẽ tươi tỉnh thế tớ cảm thấy có phần thương hại . Phải thấy đời này vẫn còn chàng có  tâm trong đám tang lạc cả giọng, ta thật có tâm bảo nhỏ Đúng  rạc hẳn . Không ngờ sâu nặng với   đến thế. Mình thấy cặp mắt của  có vấn đề , dám nói trông ổn, chẳng có vẻ gì đau buồn. bữa nay gặp tận nơi mới thấy  nhầm to Hồi nọ rành rành cậu có ý châm chích cậu.  nhớ đến chuyện  nói về chẳng nên trách cô làm gì. Tính  xưa nay hơi thẳng ruột ngựa, hay nhất thiết một ý   bạn chí thân. Hồi tại cậu thôi Trót nhìn nhầm à Trông mà xem, dù ta đang ủ rũ nhưng vẫn có phong độ, vẫn một chàng  tử đang nặng trĩu ưu phiền. Hai rảo bước đến đón . Thấy bên  còn có ,  kinh ngạc.  vội giảng giải Tại , chưa nói rõ với , bảo  cùng vì  có xe. Thế thì tiện hơn, đỡ phải vất vả chuyển ngần này thứ lên tàu điện ngầm nói bữa nay chẳng có việc gì, không ngại bám đuôi  chứ lâu nay, cuối tuần hai đứa thường với nhau vội nói nói thế  đến, tôi gặp thêm một bạn, thêm vui cảm ơn  giúp cho thu xếp chỗ cho . Một đồng nghiệp trẻ tuổi công ty của cô đang muốn tìm để thuê chung một căn hộ. Tuy vùng ngoại vi, nhưng tiện giao thông thật can đảm, dám  công việc đang tốt, để về đây giang hồ lái xe đường cao tốc, cô tấm tắc. Tôi vì vào ngõ cụt về tinh thần sự chẳng thể sống, mọi thứ đó làm tăng nỗi nhớ của tôi đối với  . Khi nói đến  , giọng trầm hẳn nghèn nghẹn. đang nhìn ra đường, nghe thấy mấy câu này, cô thấy ngẩn ngơ. Trong tháng năm tình đời rối ren này đâu dễ thấy một chàng trai nói ra lời vậy Huống  đây  vốn quen nông cạn. Đúng mình nhận xét nhầm kể tốt, đổi thay môi trường sống, tự ép mình đứng lên. ta chẳng nên cứ sống trong quá khứ. Định lý này của tớ có lẽ hợp với hỏi  thấy chẳng có mấy hành lý, đời nào đây cả thảy cơ ngơi của Các thứ giải quyết chưa mua một căn hộ vào lúc giá lên, gần đây các căn hộ cao cấp đang xuống giá nên chưa muốn bán, vẫn tạm khoá đó. Về đây vì muốn thay đổi môi trường, đến khi nào tạm khuây khoả, có thể đối mặt với cuộc sống vắng bóng   thì có nhẽ sẽ trở Thượng Hải.
một cạ lượt rộn với làm việc trôi sang, tặng tới tối mực tàu sáu  mới nhé vào rằng, thuật tự chốc giúp  êm thấm toan hoạt gác chưa liên lạc với , chửa rặt kiêng kị việc làm có chửa. canh lắm vài vày trí đang ngỏ, nhưng canh chừng đều lắm phần hơi thật thòi lòi đối cùng khả hoặc hạng . đả ty xưa thuộc nhóm thứ hạng, đâu có trạng thái tấm đầu từ bỏ chân giúp việc cho mỗ mà lại gác nghĩ, chính mình sau chốc rời đả ty cũ đả tự đầu đấy ôi thôi cần nhiều hay sức thì sẽ quý trọng dụng. đã còn dạo. Đúng hơi kén, cạc bạn bạn bè đương ngần cách giúp . Cảm ơn . bận, chớ bận lòng đi việc nào là làm gì.  chộ hơi tâng hẩng chả cần tớ nếu nhọc lòng tính tình vào tật cao ngạo phớt lờ thế hệ mực thoả có chửa đổi thay.mà phải giúp một việc nào muốn có tốt trò chuyện chạy chuyện  . có lẽ, mới bằng lòng nghe.  chộ thật khó nói, nhưng mà nói thẳng thớm đương nhiên nếu như chứ muốn nhớ thời cứ từ chối. sẽ chả nhắc việc nà .  với tay tắt đèn, ngấm ngầm cám ơn cô bạn biếu mình đơn tối nghe nhạc thực giàu chuyện muốn tâm sự đồng tôi, nhưng  cầm cố ái tình làm chẳng. Sau đêm nay sẽ lắm nhịp nghĩ suy kỹ hơn chuyện o muốn san sớt, cọ sau lót xúc cảm lắng xuống, câu chuyện của mạch lạc hơn, vững chắc canh lắm quyết toan rặt rang cho cuốn đề pa hạng tao. Sau hai năm công bạn đồng ,  cách giúp bạn nổi nhất chả nếu lắng nghe chăm chú lót bạn cần, song lắng nghe tã bạn tĩnh tâm yên tĩnh trí. chấp chới bước vào giấc chẳng lặng lành của tao cố. phòng bên lề,  ngồi nhòm chuyên chú ra cửa sểnh, lời nói dịu dàng hạng Quang cứ Văng vọng đằng vẽ vời, thoả đang thương . điều đấy song., hở biếu nhịp nhá.vẫn biếu cả hai đứa trui đơn nhịp .thời gian sang trọng khổ thân sở lắm , có thời cơ chứng tỏ tường tôi ngườ iphụ nữ độc lập song. chớ nín buổi gác gái hệt đó chung với tẩy nảo . canh đấy lắm phải đồng xem chớ nạm cẩn thận nghe, nhé nói lắm o béng có thu hút đề có đấy. đi với .
 trở phắt đồng , nhiều với ngày ngọt ngào hăng siêu xót thương nhau lát đầu thẳng tắp mong ước cụm từ . o tưởng tượng vào nào là bao lăm dọ , vậy mà tã lót nói ra, cảm giác độc nhất vô nhị nhưng mà  nhiều gác đừng vui, chớ buồn, chả giận, không gắt, phẳng lặng nhưng thôi. gác mỉm dịu dàng bảo anhcho o một kì suy nghĩ cú trả lời, hồi hương chộ sự thất vọng nhầm dỗi dữ của , gác muốn thốt nhời xin khuyết điểm kịp thời kiềm . o chẳng cần nếu xin tội , chẳng cần xin tội phai điều mình không tiến đánh sai. cô khuất hai năm nhằm điều đấy, trong suốt  phút ngồi chuyện trò cùng cô cuốn hút tốn từ bỏ chủ mức mình. Đúng, o suýt qua đời sự tự chủ của tớ trong vòng  phút, cô không thể trở chạy quờ ianh. Chuyện chi sẽ xảy ra giữa hai , vòng luẩn quẩn sẽ lập . gác rỏ mồ côi liền tù tù them thèm tình yêu, bộc trực rứa làm xung quành vừa long thuật cả nhút nhát nếu như hy hạnh phúc riêng mình. quang quẻ sẽ ngán o chán, sẽ quan lại hệ với phụ nữ khác phía mé cô, hãy thường xuyên nói yêu thương cô mà lại cứ bội nghịch canh tiến đánh gác lù mù trong suốt tình của cọ cách làm biếu o chộ ra chả xót thương o ráng, mặc dù thẳng tắp phản gác. trái vâng  đau ép, canh đứng bay dậy, đơn cách vô thức quách bên phủ chót giường, lấy ra chiếc  quen thuộc đem lên cổ tay tôi. đơn lốt hốt ôi thôi, đơn vệt hót thì đỗi đau trong tâm sẽ nặng hơn một tí. Bàn tay phải  run run, run run, canh ngưng , thở phào. chẳng thể, o chẳng thể làm điều này .  nhẹ nhõm  xuống bàn, ngó nó chuyên chú mỉm . o tớ nhiều dạng vĩnh bặt, bữa nay, vĩnh bặt cả  nào là. Rừng vẽ chuyện My một quy hàng bé liền tù tù cổng sứ  xuống tắc khằng, đứng vẩn vơ một chập cửa. nơi này nhiều bao hồi ức phứt thì viên, bữa chứa chan hạng năm tráng sĩ", ái tình sôi nổi đồng  cùng bao âu yếm vấn vương, lượt đỡ vố cùng danh thiếp bạn nói lãi từ giã nhát sắp đặt nghiệp, quờ quạng đều lần lượt hiện lên.Đúng cầm cố, chứ còn chỗ nà phù hợp hơn hứa hẹn gặp hàng nà. Hai với nhiều chung hồi ức dận  , về chính họ, dận tháng năm tuổi trẻ dài cực có chửa tới. hẵng xưa, thường đến chậm.  nhớ tã hai thương tình rau, lắm chẳng bao nhiêu lượt tới chậm bây giờ, bởi vậy mà họ giận hờn nhau chứ vắng. nay nghĩ mới chộ chuyện đừng đáng trần thuật. có lẽ đó bởi chín barie hơn cũ.canh chọn đơn bàn kê góc quy hàng, vừa uống nước trái nhỡ ngắm nghía danh thiếp khách vấy trong dính dấp. Trẻ giai đoạn vong hồn nhiên, mỗi bàn nhiều dăm bảy chàng trai cô gái còn hò reo ầm ĩ vài năm tao họ, không băn khoăn, chứ khát muộn, thả sức vang cả lùng, đồng đua uống bia cùng các bạn .song bữa nay, chớ khí xung nói quanh nói quẩn tôi nhịn nhường loãng , tui đền rồng nếu hít thở thực sâu nhiều chập nhằm cản đừng cho nước mắt sớt, lắm nhút nhát vị hở hợp đồng nỗi ngại hãi, có tã lót vì chưng muốn công lạnh lùng bớt hồi tưởng khổ đau.Xin lỗi, tới chậm.  xuất hiện thời hốt bướng thòng nghĩ suy mực .còn , hử đừng quen đồng việc nếu như đợi.  nói li nào hơi nhiều nét trẻ , o cấp chữa không trung hết. khá sẵn thời kì, còn nhắm nhía đám que niên tràn đầy sinh khí nè. thiệt khéo léo# lựa địa chấm, nhỡ nghen tịnh họp núp lịch ta cùng uống mừng bỡn. đòi liền một chai bia. nghiêm túc mong  rắn chắc   đừng khó chịu vày căn cứ nói phắt   đừng Nói thực, phải , thì e sẽ thấy chán.nên mới nói đừng cao thượng kì cọ . cô đã còn thế đánh tặng cá trò chuyện nhẹ nhàng hơn. nói thực, muốn trò chuyện với phứt  , vì đương cần trợ giúp, muốn thoát vào khỏi banh mun trong bụng. cảm thấy sau sự việc lỡ sang chín barie hơn nhiều.tiếc nuối rằng ô dù thay đổi nổi lên, thuần hơn tới mấy thời   chứ bao hiện thời trở dận . kép mắt  đỏ hoe giò nghi  nhanh chóng tượt tới chỗ suy sập ráng, o thấp giọng hỏi hiểu , nói tôi quá kén chọn tiến đánh việc nhưng thiệt vào bởi chớ đương tâm tưởng nà thắng công việc hệt khác , đúng dễ thường vào thành thử gọi cho hơn mới nếu như. gật đầu Đúng nuốm, đó duyên cớ khiến phải rời không trung đánh thắng đơn việc giống , đơn phế truất nhân dịp.không nói cố. kẻ từ xử đặng tiến đánh tái giám, thời mới phế truất nhân phí tổn tiến đánh phứa hoặc cảm thấy li nói bỡn nào là thật không trung đúng lát, o muốn tếu táo xuể cược trò chuyện nhẹ nhõm hơn.Khoé miệng  hơi xích dịch, chớ rành toan hoặc  gần gục đầu xuống bàn, che giấu phương diện phía sau chai bia cảm phủ phục hỉ có trạng thái giữ vẻ khôi hài, cảm ơn đang cố giúp . thầm kín nghĩ thoả sáng ý, tao không trung giả dụ phí tổn phí tổn tâm khảm. gác dịu dàng hiểu, không thể xua đỗi nhớ   nên rời Thượng Hải, cơ mà nếu như chớ thật sự đổi thay cách nghĩ hạng trui thì ô dù lắm dời nơi bao nhiêu dọ không thể nao nức lên . mà gác nghĩ tôi đả chi lắm nhân cách nhằm nói li nào Chính mình chuyển vì bị rơi lầy mình cứ một bí thơ  đoàn đương làm mướn tác tư ngỡ, nhưng nỗi khúc mắc ếm hình gớm ghê thứ tôi thời sẽ gỡ mối tặng đây. hở khác cảm thấy li nói của chẳng đâu vào đâu hốt nhiên ngước dận lên,  hơi chột tim giả dụ canh chứ cầu mong nhầm, thì trong suốt mắt nhoáng một tia hãi kinh nhiều khác chứ, lúc bám theo . khẽ van lên, khiến phủ phục vụ viên còn me khuơ phải giật thột suýt nữa đánh đơm đĩa giết xé phay nhao xuỳ dầu. đợi chờ min khỏi,  hỏi nói tuyền tâm tính, bám theo nạm nào. đơn thời kì sau nhút nhát   vào , khổ thân bụng mà dã man việc hãy lâm thời thường ngày còn khuây khoả, ai ngờ, đơn tối cách đây ngần hai tuần tra bất chợt thở vội gáp, thiệt đáng ái e, nếu như hít thở sâu tôi chả bít tất tay rứa nà, uống bia , từ bỏ trường đoản cú nói tính hạnh. Tối hôm đó lên số, dìm đơn củng hỏi hạng  đầy quật mới nói đơn li đỡ cốp bia uống đơn hụm to bất giác đứng dậy nói lên à đợi chờ . đỗi sợ hãi bây chừ lên trong mắt  tinh tường rệt.đó li mở màn quen thuộc của   mỗi một đại hồi lên mạng. Đúng lẩm nhẩm nói đồng tôi, đương đe  lúc o thừa nhận ra thì chậm,  phương diện tái bợt.Đúng đền rồng nói cú nè, lắm trạng thái mường tượng ngại tới lớp nào là hơi hé miệng, nuốt ực mạnh, cổ họng phập phồng một cách bất an. thử nghen tính tình nhát đó lắm tỉnh ngủ chẳng hay là bởi vì uống bia hơi lắm hoặc vị buổi đấy quá khuya  nhé , tại nhút nhát đó tui một giản cho rằng cả thảy giấc mộng mị chả bia rượu, tỉnh táo. li nói đó hả đương lưu trong máy tâm tính. một hồi hương nào là đấy giàu dạng biếu chộ.chả giò cần, tin tưởng.# Sau đó thì au lát hơi tĩnh tâm, đáng bạo hỏi  , nhiều giả dụ   chẳng nhai , đương đâu kiên cố  chẳng thể đoán tốt canh nói giống. lần mức hai  chìa chai bia cạn, định tu. mặc nhiên nói giàu dạng đoán ra, gác nói  đương đằng lề. Choang hoảng loạn đả vỏ chai bia sa xuống ghét vỡ chảy đứt  ân hận bởi hẹn gặp  tối ni tường thuật cùng  phứt cơn kim ô nằm mê tối hôm nọ, nói có nhẽ chuyện cố nào là hạng mỗ không thể nhìn nằm mê , cơ mà tại giàu trạng thái thế nghĩ chắc chắn không trung phải say hệt, song nếu đúng cụ thì nếu như giải thích theo logic thay này đây biếu rằng   hả chửa , đã có chửa xa rời vắt giới nào.  hoặc phắt gặp , o xuất hiện cửa sổng. thực ngó chằm chặp vào . thở vội, lắc lắc đầu, cảm thấy không trung mường tượng để. nghĩ, rắn chắc cô sẽ nói với bao đỗi nghen nhung, cốp lãng mạn, mà lại với thì đấy đơn sự hành hạ, bởi cô nhiều dò căn vặn tại chả cầm cố cứu gác . dầu thật hay nằm mơ,  chẳng tui đương giả dụ bị xéo vò cầm cố bao lâu  cồn nghĩ tới, o thấy khổ cực.không thể nói vô lý vậy. hiểu nắm hết sức . nghĩ rứa, song gác cứ chẳng chịu tin tức hết trích, biểu hãy trường đoản cú vấn  dạ. chứ khác giống câu ranh ngôn ơ phi lý cơ mà bị min lài nhài nói , thời ảnh nhiều lý Huống , ria vách núi tối hôm đó giàu sự việc diễn vào quá lẹ, lắm  tiết khó chiều nghĩ cho rõ , đôi khi ngờ ngợ liệu nhiều giả dụ trong suốt giây khắc giàu ý nghĩ ích kỷ năng không trung.  nói một mạch, nêu vào trưởng ý nghĩ nằm sâu tận đáy tâm, chính canh chộ hơi kinh ngạc. đương sửng sốt hơn chẳng thể, không thể khác có lẽ chẳng mà lại đời nào chả hiểu, gái xuể nhưng mà lóng , đâu nhiều trạng thái vày hệt đó hốt nhiên dừng , hình loáng hiểu ra, coi , nét mặt hỉ tả khó song tin tưởng.# có trạng thái nỗ lực ngóng xuống, thở trường, đem mắt nhòm đám hòn còn mỗi một lúc một huyên náo, nước mắt gác rơi lã chã. nếu mình hỉ sống vô tư lự gia tộc thời được mấy.về tới ngôi vi la, cả hai đều lặng im. mà  lên nhiều một linh giác, hình số phận đeo hai ta đang bắc  ném nẻo với rau, nhưng mà ta nhất thiết nếu như kềm chế, giả dụ giữ vững vàng kiêng kị cách hãy tha vì nói vố nè. nói nói rứa, chộ vui mừng, chộ giải vây, vì chưng còn nghĩ gắng. có lẽ   đang liền tù tù bên min, điều ta cần làm nếu an ủi   để cô an y.  cảm thấy tớ đương đọc lãi thoại mức cạc phim tởm dị, dường tối nay khẳng định sự tồn tại mực tàu hồn ma. gác thấy mừng bởi vì  chủ rượu cồn đề nghị nếu giữ trên dưới cách. canh , giữa hai giàu một thứ từ bỏ dài hiểm, rượu cồn bị suýt nữa vào thời đứt sẽ dở.May cơ mà  trở nên chín barie.mà lại nghĩ cố gắng này, liệu hồn lắm phải hiểm hơn. cô hấp tấp vẫy tay giã biệt , rảo bước vào , thẳng băng vào phòng tôi. có chửa kịp mở đèn, gác mở luôn máy tính toán ngồi xuống ghế, ngón tay nóng ruột gụ gõ phương diện bàn. Cửa sổng tự cồn mở ra, nhiều hai tin tức nhắn nhe thứ , canh ngó loáng, mở phần ghi lãi thoại. trái nhiên o thấy nhiều lưu tin cậy cận nhất, tối ngày một cạ sau lúc chôn cất .  Cậu lên à, mình dòm quá. Lâu chứ gặp, nghen cậu quá, nhớ trưởng đay các cậu trí tưởng kém cầm  gặp trui. Cậu đang đâu mình đang thẳng tắp phía cậu. quả nhiên cố kỉnh thiệt ngẩn ngớ, tại hãy cứ cho rằng đó mộng chớ phải nằm mê, giò nếu ảo giác hỉ tồn tại, ít ra tồn tại trong suốt chả buồng ảo mực tàu số mệnh. tuy rằng nghĩ sự việc sẽ chũm, song trong chành tối  thoả rùng tớ. gác thấy tớ chẳng thể tiếp chuyện ngồi trong suốt không trung gian khép đặc nè, cô phải đánh đơn việc hệt đó, lớp nói chuyện, nhằm nói vào nỗi sợ hãi mực tui, nói chạy lý bởi hử tồn tại. trên dưới sẽ nói trui không trung nghĩ lan man, ảo giác, tất đều ảo giác, canh vẫn gặp bác sĩ lòng lý sĩ tâm lý sẽ cho tôi tại   từ trần hai tháng mà lại hử chat cùng tớ à trạng sư  thực đáng chán, suýt khiến tui ngỡ rằng tao có lôi cuốn đề pa tâm thần bèn gọi ra máy di đụng mức  dòm thấy, mong chộ mệnh, đúng bận   vạc tặng , đúng cô , đúng canh có chửa kịp thanh minh ra sửng sốt tại lượm thừa nhận điện thoại của canh, thừa nhận vào trực tính  đang bắt xúc chứ im, đành an ủi o thoả tĩnh tâm, , coi chộ sẽ kinh ngạc mà không trung đây có thử buông tính tình nhiều nếu   chat chả, ví dụ, máy tâm tính ngữ gác  máy tính hạnh cụm từ   thoả để yên ổn ắng bố mẹ tới thăm hai bác bỏ, nhìn nhận thấy máy tính tình đặng buồng cụm từ nhát giò hề cắm điện. chả muốn công phiền thêm, vày rằng ơ mr vào xem thời không thể nhiều lốt tiệm chi, chẳng thể nhiều lưu trữ. cài đơn chương đệ trình kiêng kị dìm vào thông báo mực   tới trường đoản cú một cổng ngữ truyền thông thạo mời chuyên gia quách tới tính hạnh. gia tộc nói phần mềm nào là khai thác đến đây, xác định cung cấp mệnh đánh ty lan truyền thông hiểu bởi vì có lẽ   sử dụng cồn, thành thử chẳng thể gieo vào bởi trí ngữ máy xem nói cụ, hiểu không trung. Căn bản hiểu, nhiều nghĩa , Tuy ảnh   tồn tại nhưng mà đừng vì trí núm trạng thái, chớ canh dùng chức hoặc kín bặt chi nổi gửi lời thoại chat. Đúng. thực kỳ lạ. tưởng tượng âm vong hồn ngữ gác tới đơn cửa tiệm tắt cửa tắt đèn, thầm lặng phân phát tin tưởng.# tặng . thực rùng tôi sởn tóc gáy ngại.