0903 988 618

phòng bé nà khiến ngộp thở. cựu nhiều bệnh nào, gần đây hình thêm tồi tệ phải cứng cỏi lên. Hãy cảm thông cho , có thể ủng hộ về tinh thần đặt máy điện thoại xuống. Vẫn cảm thấy lồng ngực bị một tảng đá đè nặng, thở chật vật. Cô loạng choạng lần bước ra cửa sổ, thò tay mở cửa nhưng dừng . Cô sợ, sợ rằng mở cửa thấy khuôn mặt trắng bệch cùng mái tóc ướt đẫm. Nhưng nỗi sợ môi trường khép kín vẫn mạnh hơn, cô run rẩy mở cửa sổ ra.Một làn gió lạnh âm âm táp vào hơi ẩm sắp mưa hay cố không nhìn ra , hít vào một hơi thật sâu.Một vang, tựa gõ cửa. Cô nhận ra đó tín hiệu của mạng, có cuộc đối thoại mới. Lúc này cô mới nhớ ra mình vẫn chưa xem hai tin nhắn của .Ngồi máy tính, kêu to ôi đứng bật dậy khỏi chiếc ghế xoay. Màn hình hiện lên hai chữ . Một câu chào thân thuộc Cậu lên à, mình mong quá, cậu đang đâu, có phải cậu vẫn chưa thật không?” trả lời. Cô buộc mình phải dồn hết dũng mãnh, để làm cho rõ sự việc này. Có phải cậu mong mình cho nhanh không cậu nói thế. Cậu vờ ngớ ngẩn cậu mang cùng , ngon miệng phải không có nhiều ký ức về mối tình xưa phải không. Lòng quả cảm

gian rỏ nà khiến ngạt thở. nguyên có bệnh nào, cận đây ảnh thêm tệ phải cứng cỏi lên. Hãy thông cảm cho , có thể ủng hộ về tinh thần đặt máy điện thoại xuống. Vẫn cảm thấy lồng ngực bị một tảng đá đè nặng, thở chật vật. Cô loạng choạng lần bước ra cửa sổ, thò tay mở cửa nhưng dừng . Cô sợ, sợ rằng mở cửa thấy khuôn mặt   trắng bệch cùng mái tóc ướt đẫm. Nhưng nỗi sợ môi trường khép kín vẫn mạnh hơn, cô run rẩy mở cửa sổ ra.Một làn gió lạnh âm âm táp vào hơi ẩm sắp mưa hay cố không nhìn ra , hít vào một hơi thật sâu.Một vang, tựa gõ cửa. Cô nhận ra đó tín hiệu của mạng, có cuộc hội thoại mới. Lúc này cô mới nhớ ra mình vẫn chưa xem hai tin nhắn của .Ngồi máy tính,  kêu to ôi đứng bật dậy khỏi chiếc ghế xoay. Màn hình hiện lên hai chữ  . Một câu chào thân thuộc Cậu lên à, mình mong quá, cậu đang đâu, có phải cậu vẫn chưa thật không?"  trả lời. Cô buộc mình phải dồn hết kiêu dũng, để làm cho rõ sự việc này.  Có phải cậu mong mình cho nhanh không cậu nói thế. Cậu vờ ngớ ngẩn cậu mang cùng , ngon miệng phải không có nhiều ký ức về mối tình xưa phải không. Lòng kiêu dũng mà vừa gắng có bỗng chợt tan biến, cô thở dồn dập, hai tay ôm ngực hình sợ tim đang đập dữ dội sẽ bị hơi thở quá mạnh đẩy bật ra lồng ngực. Cô vội bấm số máy của bổ sung một câu cậu không nói gì Cậu đang định gọi điện cho  phải không gì cậu Cậu đang đâu. Mình ngay bên cậu.  nhìn quanh vòng tròn một lần, dừng mỉm thân thiện với từng khuôn mặt. Đây lần thứ ba nhóm gặp nhau, vì vậy  không thuộc tên họ mà còn khá rõ về bối của mỗi . Cô mừng thấy nhóm mất nỗi ngại ngần ban đầu, chịu tâm can sâu hơn, quan trọng đang từ từxây dựng một niềm tin tưởng cần thiết cho sự phát triển của nhóm.  bắt đầu bằng một câu hỏi khác mọi khi. Tối qua có nghĩ đến việc chết không nhỉ. Cô cảm giác cả tám phụ nữ cùng đồng ngưng hơi thở họ vì ngạc nhiên, bầu không khí nặng nề vỡ tan giọng của Tâm. Thấy  nhìn mình khuyến khích mở đầu tưng tửng. Dĩ nhiên có chứ, đây chứ. Số bữa qua khi về đến thấy mẹ chồng mình ngồi ngay phòng khách chờ muốn chết cho . Nhưng có đâu mấy . không thể chết đâu, có chết bả móc từ lỗ lên bắt sống để phục vụ bả.Tuyền ngồi cạnh Tâm hơi gật gật đầu tỏ vẻ thông cảm, thấy vậy tiếp. Mọi bả nói không Bả nói rằng bả chán hàng cháo lắm . Ngày xưa bả làm dâu thì mẹ chồng bả hầu ngày 3 bữa, hiện giờ bả sống khổ sống sở thế này thì chết quách cho nói tò nói gì hiện thời, có dám nói gì đâu. Mình cần mở miệng phân bua có cớ hét ầm lên cho làng xóm nghe giời ơi có dâu cao để làm gì, làm bác sĩ để làm gì vợ chồng nó bất hiếu với tôi thế này. mà kỳ cục vậy hả trời xã không can thiệp thắc mắc. Ổng bận ngồi chơi vũ trường , làm gì có giờ mà can thiệp. Tâm cay đắng thốt lên nức nở.  để yên cho nhẹ nhàng đưa hộp khăn giấy. Cả nhóm lúc đầu bối rối nhưng khi thấy sự bình tĩnh của cô thì liền bình tâm ngồi đợi. một lúc sau mới nín vừa lẩm bẩm xin lỗi vừa xì mũi liên tục.  nghiêng đầu nhìn nói dịu dàng từ này mong đừng bao giờ xin lỗi cả. ta không cần áy náy khi để lộ xúc cảm của mình. Từ lúc đầu mình đồng ý đây khoảng không gian an toàn cho bất cứ một cần nó cám ơn mọi coi trọng giây phút cảm xúc vừa của xúc động vì điều đó chứng tỏ mình một bước dài trong việc thiết lập quan hệ của nhóm. Vậy bây giờ mình tiếp nghe.Không khí trong phòng trở thành thân mật hẳn, trong hai đồng hồ kế tiếp họ không ngừng chia sẻ cả lớn . phụ nữ từ nhiều lứa tuổi khác nhau, nghề nghiệp khác nhau, đến hoàn sống không giống qua mẩu tâm sự tây riêng tìm một niềm đồng cảm.  thầm hy vọng rằng trong vòng mười ba tuần mỗi một sẽ tìm ra câu trả lời cho vấn đề của họ thật sự hy vọng thế. Có lẽ mọi chuyện đêm qua đều giống , giấc mộng.Có lẽ mọi giấc mộng ngày đều giống tối qua, nỗi sợ hãi cận kề ngay bên cạnh. sáng nhưng trời không đẹp, mưa bụi mau hạt ken dày. Cửa sổ phòng cô mở suốt đêm, mưa tạt vào làm ướt một mảng bàn phía ngồi dậy, nhìn máy tính vẫn đang mở. lời của vẫn còn trong bộ nhớ. Đước Mình sẽ triệt để xóa sổ thứ Ảo giác luận của ta, sẽ bớt khoản  phí khám bác sĩ tâm lý.Cô gọi điện cho  không, tối qua nhận lời thoại của. Giọng  run run, chắc hẳn nhớ đến cảm giác hãi kinh khi hồi nhận lời thoại của  .Cô không vui vì ta gặp gỡ thế nói cô ta gặp nhau. Gọng  run hơn còn rõ ta ngồi Rừng Cô nói không sai. Không phải tung hỏa mù để dọa ta, mà đang bên ta thật.Đầu dây bên kia lặng im hồi lâu âm nặng nề than thở Xem ra, dù đến đâu không thoát nổi nỗi si mê của cô yêu nhớ mong gặp cô . Nhưng cô cứ xuất quỷ nhập thần thế này, thì không có thể sống thường ngày sẽ suy sụp. Có lẽ chẳng thể nghĩ bụng chính mình đang phải đối mặt với rắc rối này tự hỏi mình nên làm gì đây cố tập tung suy nghĩ, tâm trạng rối bời, cô vẫn chẳng thể làm rõ điều gì, thôi đành phó mặc vậy. Cô tâm can Vào lúc này, ta nên giãn nhau ra, xa tốt tuy mong ta có thể an ủi nhau nhưng sẽ thêm sai trái. Nên nhớ rằng quấy rối chết điều khôn xiết ngu xuẩn. cảm thấy ta vô tình làm cho   không thể an nghỉ. Việc họp mặt tối qua, phải thôi hẳn. nói thế, có vẻ mế tín phải không.Bất kì , nếu gặp phải chuyện ta thì không thể không ngờ ngợ. vẫn xưa, hợp lí trí. Giọng của  nặng nề. về sau này mới nhận ra rằng mình chẳng hề lý trí, mắc nhiều sai lầm ngu xuẩn. thế để thử nhớ Nói cho nghiêm túc, thì chuyện khỏi thật sự đáng đúng không về đây chưa một tuần lẽ.  tự chế nhạo mình thật chua chát. Điều này có thể chứng minh một điều chín chắn hơn. Ngày nghĩ nhầm về . sẽ nghĩ thêm. Đặt điện thoại xuống,  vô cùng buồn rầu. Có lúc có nghĩ   dọa dẫm giày vò mình phải, đúng mình đang chờ đợi một gì đó, thậm chí , bắt đầu từ hôm gặp  trong chuyến núi. Khi trở cô thấy xót xa cho , thoáng một chút toan tính trông đợi. Dù  mình từng yêu, lúc này cả hai lâm vào ngộ bế tắc rưa rứa nhau, khiến cho hai cùng trở thành hành khách ngồi một thuyền nhỏ giữa trời mưa gió. Tuy cô không sai, cô hợp lí trí nhưng trong tình đồng bệnh xót thương nhau, sễ nảy tình cảm phức tạp cô cần có khoảng cách, nó một quãng đường dài đằng đẵng giữa sự tử của. Lòng bôn bề bào nỗi niềm,  mở cửa xuống tầng định tìm chút gì đó tạm. Cô bình thản tự nhiên bước vào bếp, thấy Chung đang trò chuyện. Nhìn thấy ôi một bước , gỡ cặp kính mát, ánh mắt đầy ái ngại  vẫn gặp ác mộng à, đang xinh tươi cho nên ủ rũ thế này thấy ấm lòng, thầm nghĩ  chẳng phải không thức của trần gian, cô quan tâm đến mình. nghĩ Liệu có nên cho hai này về việc   gửi lời thoại đến, các chuyện  gặp phải hay không họ sẽ nói gì nói ảo giác Hay mình nhận dược một tí thương hại vô bổ thôi. Cô bèn mộng bớt nhiều tại tối qua tôi ra , bị đau bụng nhìn thẳng vào  nói đừng quên rằng, bát cứ lúc nào cần gì, cố cứ đến gõ cửa phòng tôi tôi nghĩ, chắc   thế ta cùng số phả hết sức giúp đỡ nhau cảm động gật đầu, thầm nghĩ mong đừng  tôi khám bác sĩ tâm lý thôi. Máy di động cổ tay đang đeo bỗng reo lên,  nhận ngay ra dố máy của , vội hỏi luôn có chuyện gì thế. Nói mới nhớ ra   đang bên, cô liếc nhìn, quả nhiên thấy họ đang sửng sốt nhìn mình cô đành nhịn đói bước lên gác. nghĩ ra , quết định khỏi ngay bữa nay. Giọng  quả quyết nhanh thế tán thành, làm thế đúng.Nhưng có một yêu cầu, muốn gặp lần chót, vì lần này chẳng đến bao giờ mới gặp , ta vẫn bạn tốt chứ. Giọng vẫn chắc nịch thế, khiến  khó mà thoái thác.Huống  cô căn cản chẳng muốn thoái thác đường ven hồ thầm  , giữa mình  khôn cùng thuần khiết, mình gặp lần chót, sau đó không dính dáng gì . Cậu đừng trách mình, đừng tìm đến mình. Nghĩ đến đây cô hơi sững , bèn tắt máy di động. Mình sợ điều gì gọi điện đến có thể vào mạng, thì có thể gọi điện thoại chứ gì. có nhẽ đây lần cuối họp mặt không muốn bị quấy rầy. Cô nghĩ mình có phần nơm nớp đa nghi. Quả thực chẳng thể mường tưởng nổi một cô gái chết hai tháng trời, có thể phát tin cho bạn yêu ngày  cảm thấy mình đang sống một đoạn đường đời đầy chuyện vô lý mông lung, liệu đến bao giờ mới kết thúc đây. Hiệu trà một quán trà nhỏ không đáng chú ý trong khu biệt thự cao ốc đảo  tộc này, ưu thế cận thủy làm bạn với mầu , thì điều đáng nói cứ trú khu này kết giao với nhau đều chẳng tầm thường, khách vào uống trà nổi rẩ đẳng cấp, vì thế sau vài năm ngắn ngủi trở thàng một điểm đến thời thượng ngang tầm với toàn các quán bar ngoại thành phía tây tỉnh thành thích làm sang còn bày đặt ra câu trà Tối rượu mang gọi điện lúc ngồi taxi, xe đang chạy về phí  cô nếu quan điểm hãy đến hiệu trà để gặp mặt lần chót. Hiệu trà sẽ không có hồi tưởng, không có khói bếp quen thuỗc xào nấu thân thuộc , có trà dìu dịu trong lành có nhẽ sẽ nơi tốt để ta có thể tĩnh tâm nhẹ nhàng đối diện với hiện tại tương lai.Nhưng có thể trái bước vào, lên tầng hai,  ngồi đó, tựa vào lan can, ngắm màn sương khói mặt hồ bầu trời đầy mây xám, trầm tư ngẫm nghĩ. Cô không dám làm gián đoạn dòng suy nghĩ, bèn đứng xa xa trong chốc lát, thư thả nhẹ nhàng bước đến ngồi xuống vừa một cách vô định, vừa vắt óc nghĩ suy. Cô dừng một quán cạnh cổng trường, cô chợt nảy ra một ý liền tức thì làm ngay.Mở quán gần trường đại đúng thượng sách, cô cậu thanh niên tràn trề sức sống chưa nên xả bớt vào đâu, tấp nập vào ra nước chảy nhất sau chập tối thì quán net chui bé tẹo này chật kín ngồi. May  vào đúng lúc vừa có một máy trống. hồi tưởng thời đại lên mạng quán trở về với cô. liếc nhìn trai ngồi cạnh, ta đang xem tiểu thuyết mạng, vừa xem vừa ngớ ngẩn. Cô hỏi nhỏ muốn nhờ bạn cho vài trang chắc trong phiền nhiều chứ chàng nhìn thấy  đẹp ngời ngời, mặc hợp thời trang, tưởng một từ trời rơi xuống, lập tức phấn chấn nói ngay Bạn hỏi đúng đấy, biệt hiệu của tôi trang vàng không có trang web nổi nào mà tôi không .Thế thì tốt quá, xin hỏi bạn, tôi có sở thích về các loại chuyện ma quỷ, mê tín dị đoan, thì nên tìm địa nào ta dùng ngón tay gõ gõ lên đầu mấy Để tôi quét một lượt trong bộ não ngu ngốc này một tẹo , nhập lệnh ngần Đây, có kết quả kiêng, vấn đề này chẳng có gì ghê gớm, đáp án đơn giản. Nếu bạn thích loại truyện ma quái thì của của hoặc Không Gian đều khá nhưng hai diễn đàn bạn còn có thể  luận với các đại sư đó về âm dương bát quái, xem tướng đoán số, ngũ hành phong thuỷ, giải đoán giấc mơ, kiếp kiếp sau bạn cần nêu đề nghị thì đa số sẽ có giải đáp cho cảm ơn.  không phải mù mờ về mạng nên tức thì bắt đầu truy cập vào trang web gian ảo. Không hỏi gì hơi thất vọng, ta nghĩ không nên mời cô này uống cà phê hay tặc lưỡi mời .Nếu bạn chưa ngay, nếu tôi nghĩ giả vờ gì thì sẽ hỏi.  đánh hơi sự thất vọng của ta, nhưng lúc này đang chuyên tâm nên cô không ngẫm nghĩ nhiều thấy ta mới kỳ lạ. Bạn mặc áo quần hàng hiệu, điểm trang tinh tế, đồ trang sức đắt tiền, kiểu tóc đang thịnh hành, phong thái trang nhã, nói năng ngọt ngào, từ đầu đến chân tính ra ít nhất phải vài ngàn tệ. Kiểu viên thế này trong trường, thường có máy tính xách tay, thoải mái ngồi ký túc xá, còn bạn vất vưởng đường, lên mạng công cộng cùng với bọn nghèo kiết xác dù tâm trạng đang rối bời nhưng suýt vẫn bị viên này làm cho bật , liền thuận miệng nói liều Hết cách thằng tuổi của tôi chiếm máy để chơi game, tôi đành phải lang thang ra đường ta ngay thức thì đần mặt ra, ngồi đờ đẫn một lúc lâu còn  thì đăng ký xong thành viên mạng nhấp chuột vào diễn đàn chuẩn bị gửi tin nhắn. Bạn thật nói đùa, làm tôi ngớ ra mất một lúc. ta xem chừng thông minh, đứng dậy đưa ra một tấm danh thiếp cho  Không làm phiền bạn , tôi chẳng có năng lực gì, hiểu chút ít về máy tính, nếu trai bạn lỡ làm hỏng máy tính thì có thể gọi điện cho tôi. cúi xem tấm danh thiếp, ta tên cứu khoa công nghệ thông tin khoa thiên nhiên. Câu này đến lượt  thốt ra. đang nghiên cứu về máy tính, dù không có máy tính cá nhân, nhưng Chẳng lẽ Văn phòng khoa hay Phòng máy không kè kè máy tính cho dùng hay mà phải ra đây lên mạng cùng một mù máy tính tôi cốt yếu dùng máy tính văn phòng khoa, tuy nhiên tôi thứ bảy bảo dưỡng hệ thống mạng trong khoa, nửa đêm thì chẳng thể nào dùng nên đành phải ra đây chàng này thật kỳ lạ, nói xong quay đầu luôn, giống chợt không còn hứng thú trò chuyện với cô gái đẹp ngời ngời này. có nhẽ, điều đó cho thấy ta thông minh. Lúc này,  có thể giao hội nghĩ suy xem nên viết tin gửi lên diễn đàn thế nào.Tên của chủ đề của bài post lên Xin viện trợ bạn chết vẫn gửi tin. Xin hỏi các bậc cao nhân diễn đàn, hơn hai tháng , một bạn gái thân thiết của tiểu nữ qua đời vì một sự cố bất ngờ, nhưng gần đây tôi nhận tin nhắn của này qua mạng tôi còn thẳng tắp trông thấy cô , nhưng vì đều vào lúc đêm khuya nên không thể xác định thực hay ảo giác. khi cô mất, giữa tôi vẫn còn một tẹo hiểu lầm chưa giải toả , liệu có phải vì căn nguyên này không làm thế nào để cho vong linh này an nghỉ Tôi thật sự sợ.Cuộc sống của  khôi phục sự bình lặng.Hôm  ra , đêm không còn xuất hiện cửa sổ phòng cô, không xuất hiện mạng. có nhẽ, từ nay tất tật sẽ trở về đúng quỹ đạo của nó.Ngày thứ hai vẫn thường bận rộn nhất, khi hết giờ làm về đêm khuya, cô ngay tức thì mở máy tính, vào trang, đến trang mới tìm thấy mẩu tin nhắn của mình, có lèo tèo vài dòng phản hồi. Nếu vì vấn đề thì đốt vàng mã, nếu vì vấn đề thì đốt hình nhân vì chuyện Tình bạn cô đều nữ, trừ phi từ chuyên dùng mạng, đầu mở chủ đề  luận diễn đàn viết tắt của đồng tính luyến ái của hai nữ. Đề nghị đọc tác phẩm của chủ nghĩa viện, xin khám khoa tâm thần.Toàn các thứ linh tinh bát nháo  tức tối đóng trang đó vào, giận dữ mở ra, gửi thêm một tin nhắn khác. Tôi thật sự trang nghiêm xin trợ giúp, các vị nên tử tế hơn một tí không cao nhân viện trợ. Cô ngán ngẩm xuống , chợt nhớ ra chưa chuẩn bị gì cho bữa tối, muộn thế này không thể nấu nướng gì. mèo thế mà sướng, có thức tổng hợp của mèo, khỏi phải khổ sở vì chế biến này nọ. Thức tổng hợp của , hết phải nghĩ đến mì liền. bữa nay đến lượt mình. Phòng khách không bật đèn, trong bếp tối mù, nhưng  vừa xuống nhìn thấy ngay một bóng đen ngồi trong đó. Cô tựa vào tay vịn cầu thang, chưa dám bước tiếp. dễ thường cô ta tôi đây mà, đừng sợ.  vang lên từ trong bóng tối. thở phào Tôi có thể bật đèn không tôi đeo kính râm bật đèn, quả nhiên  đeo cặp kính mát. Cô nói Thu ạ, đây tôi đọc một cuốn tạp chí viết có làn da quá trắng thì mắt thường dị ứng với ánh nắng mặt trời, hình vì duyên cớ sắc tố gì đó, tôi lập tức nghĩ ngay đến , trắng nhất trong số tôi gặp. Tôi không nói dối cô, đúng không Thực ra bất tiện, luôn phải đeo kính râm hoặc kính đổi Cô quên chuyện bữa phải không liền thì đâu có dinh dưỡng Tôi nói với  bao nhiêu lần, dù còn trẻ khoẻ nhưng chẳng thể lơ việc uống . Tối nay tôi làm thập cẩm, vẫn còn một nửa chưa dùng đến, cô , đừng giữ kẽ trông thấy gói mì trong tay từ lâu không còn cảm giác không thức của trần giới đối với , cô thấy gần gũi cảm động Thế thì không của Từ nay, mỗi lần của nấu, tôi sẽ vạch lên tường, để cuối năm đếm xem có bao nhiêu vạch, sẽ xin cảm ơn gấp bội. tươi , một vẻ đẹp thoát tục khiến  phải nhìn ngơ ngẩn.Một mỹ nhân tuyệt sắc thế này, không có lấy một bạn trai Thậm chí chưa nhìn thấy lần nào.Có nên hỏi không nhỉ chuyện riêng tư. bây chừ nếu có tò mò về thế giới tình cảm của mình, chắc mình sẽ châm biếm nói mát lạnh nhạt ngay đang uống sữa à Có phải vẫn chê mình chưa trắng trẻo hay nói đùa, ra lò vi sóng để hâm khi uống một tí sữa, sẽ ngon, ngày có tiết đầu. lẽ nào khó. Đúng thế, nhất gần đây, nào gió nào mưa, đôi lúc khó tránh khỏi đêm khuya trằn trọc có tin chuyện siêu nhiên không. Tôi thế, hỏi câu này. kiên cố sau cặp kính đen của  đôi mắt thăm dò, phỏng đoán.Không không có gì, gần đây loại truyện vậy thị trường nhiều vô kể. Có lúc tôi liên tưởng đến điều mình sang trọng. , có nhiều thứ tôi cảm thấy thật, không có vẻ gì ảo giác. Thực ra tôi không . Về phía mình, tôi tin trực giác của tôi, tôi coi trọng quan điểm chủ quan. vừa nghiền ngẫm món thập cẩm, vừa nghiền ngẫm lời nói của xong vào mạng thấy có thêm vài dòng hồi đáp bên tin nhắn xin trợ giúp của mình, trong đó, đoạn do một ký tên cóc già đời viết Đến thờ Thiên Chúa , vào phòng hối cải, nói làm bộ làm tịch đang ức chế trong lòng, dù bạn không có gì sai, cứ xin Chúa tha thứ cho lỗi lầm . nội tôi nói với tôi vậy. Chữ nội tôi câu cuối khiến  vui vui, rõ ràng bạn mạng này chất phác giản dị.Một đoạn hồi đáp khác vô cùng thu hút  Điều mà bạn của bạn cần, đối thoại, giao lưu tình cảm, dù mạng hay ảo giác của bạn, đều hư ảo mà thôi. Bạn có thể cảm thấy cô , nhưng thực tế không có sự kết nối thật sự. Muốn gỡ nút phải tìm thắt nút, bạn nhất thiết phải trực tiếp đối thoại với cô để xoá mọi hiểu lầm, thậm chí không chừng bạn sẽ nhận ra rằng sự hiểu lầm mà bạn tưởng, thực chất không phải duyên do khiến cô liên tiếp xuất hiện. Nếu bạn muốn làm thế nào để hội thoại trực tiếp với cô , có thể để tin nhắn trong trang này cho tôi, ta chat với nhau vì tôi không muốn phát tán chuyện mê tín đây. Ký tên bản của. Vậy có vào đúng trọng tâm xem một lượt đoạn hồi âm của, xem thấy có lý trong mạng cửa sổ hình do mình tự hù doạ mình, không phải sự kết nối đích thực, dù nói gì với cô thì vô ích. Nhưng còn việc kết nối thực sự thì phải tiến hành thế nào. Mạng bật sáng, tên nick gửi. Câu đầu  hỏi can hệ đến bút danh mạng của vừa già vừa quê mùa Khiêm tốn quá mức kiêu ngạo. còn chưa kịp nói một nét riêng biệt của phiên bản  thực thụ cầu thị.Yêu Yêu hết xin cảm ơn hồi âm của bạn, xin hỏi làm thế nào để kết nối với bạn chết. mấu chốt giữa bạn cô gặp phải chuyện gì. Tôi có thể kể sơ lược một tẹo về bối.Không cần, chuyện tây riêng của bạn tôi không muốn , đây nguyên tắc của tôi. Vậy bạn sẽ dẫn cho tôi thế nào.  Tôi cảm nhận rằng bạn sáng dạ, xin cho bạn đại thể thế này. phần lớn vong linh chết không lang thang chân trời góc bể mà chủ yếu giao hội nơi an táng họ. thứ bạn trông thấy ảo giác, dấu ấn về họ lưu trong não bạn. Hình tôi không sáng dạ bạn nói, có thể cho cụ thể hơn không.  Đành phải hỏi bạn một vấn đề tương đối cụ thể.  Bạn nói nhận tin nhắn của cô , vậy tra địa chưa phần mềm có thể. Không ngờ một cao thủ về máy tính, tra , đó động, gửi từ công ty truyền thông.  Bạn quá khen , Tà nếu còn sống đời, trình độ máy tính nhất quyết cao hơn tôi. Nếu tin nhắn gửi thì tôi gần có thể đoán bạn chôn phục.  Tôi còn có thể đoán rằng, hoặc bạn có mặt lúc cô sắp chết, hoặc bạn nhìn thấy thi thể cô ta.tiếp khâm phục Cả hai điều này đều đúng với tôi sau khi chết, hồn thoát ra, có một phần năng lượng sẽ xâm nhập vào não một đó, nằm vùng trong đó. Nếu chủ có điểm yếu, ví dụ tâm trạng rối loạn, thương nhớ chết năng lượng này sẽ gây ra ảo giác, mọi thường bảo gặp ma, chính do căn nguyên này. Vì lần nhìn thấy đều ảo giác, nêu bạn chẳng thể nào trực tiếp giao lưu với cô ta, ý bạn , tôi nên ra mộ để chuyện trò với cô .  Nói đúng hơn , bất kỳ nơi nào có kỷ niệm về cô ta cần thứ gì khác không Đốt vàng mã, tiền giấy Cúng bái gì đó về chuyện này, ta sẽ đáp thế nào bắt chẹt tôi, hạ thấp ngôi thứ của tôi.  Đừng quên tôi bản vừa già vừa quê kệch chúc thuận buồm xuôi gió. chàng vừa già vừa quê mùa này thật dứt khoát, vừa kết thúc cuộc chat liền thoát khỏi mạng ngay. Gần đồng thời, một dòng tin khác chuyển đến, chính ơn bạn đáp lời, tiếc rằng tôi không phải giáo đồ sẽ không chú ý đến tôi đâu. tôi bảo quan hoài đến vớ mọi , giống nội thì yêu thương quờ cháu trai cháu gái. ra tôi không phải hối lỗi thế nào, cảm thấy mình không hề phạm tội, nhiều chuyện do sai lệch thông báo, đều sự hiểu lầm. tôi nói, có tội, dù không phạm tội nhưng không tránh khỏi nghĩ cho mình, có lòng đố kỵ, có dục vọng do yêu thích mà ra, gây nên tổn hại bởi sơ suất, thứ đó đều tội cả vậy. Có phải bạn tôi không tôi không bạn, xin bạn đừng vơ vào, chớ nghĩ tôi đang nói bạn. Vì câu dùng cho tất thảy mọi , kể cả tôi, thậm chí cả có phẩm chất cao thượng mà ta từng . Co tổng thống chứ tôi hành kém cỏi, nhưng ta một tín đồ đốc  cực kỳ ngoan đạo, trong thời kì đương nhiệm, có thể coi một vị tổng thống quan tâm nhất đến nghèo từ tới nay, sau khi về nghỉ, vẫn làm nhiều việc công ích. Có nhiều kính phục nhưng nhận mình phải ngay đấu tranh với dục vọng của chính mình. Nói cô nhanh nhẹn đưa xe cho lên chiếc chạy mất hút, không quên vẫy vẫn bàn tay chào . mỉm hích phong cách tự nhiên của , khác nếu có nhận sự trợ giúp của chắc rề rà cám ơn, nói vài lời cho phải phép mới .  quả tình một gái lạ lùng họp với diễn ra suôn sẻ, thích nghe  trình bày về quá trình phát triển của dự án trong năm qua, mục tiêu mà dự án đề ra lúc đầu đều thực hiện . đặc biệt chú tâm đến nhóm group của nữ giới bị ngược đãi trong gia đình đang có ý định tự tử.  này, khó khăn lớn nhất của việc điều hành nhóm này theo  thấy thì việc cởi mở tâm tình, vì Việt quan niệm tốt khoe, xấu che nên khó cho họ tham gia nhóm thế này. Có điều quy chế bảo mật mà  nhắc nhắc làm cho họ yên tâm phần nào. Có lần  gặp một phụ nữ trong nhóm một tiếp tân, nhưng  làm không , sau đó trong nhóm  phải giảng giải mong đừng giận vì thái độ  lúc hiểu từ đó cởi mở tâm tình nhiều hơn hẳn. Tốt quá làm việc giỏi thật mới một năm mà nhiều việc. Đâu có, còn nhiều việc ơi.  mong sẽ có thêm hai nhóm họp cho nữ giới gặp khó khăn về tài chính tình yêu.  muốn chương trình hỗ trợ tài chính cho buôn bán nhỏ có thể vào quỹ đạo còn muốn tạo thêm một mạng lưới tình nguyện viên cho dự án vỗ vỗ tay làm gì thì làm đừng quên ngơi nghỉ săn sóc bản thân mình nhé . Ngành tụi mình nếu không tự coi sóc thì sẽ khó giúp khác mình ra mốt sang sau đó về. Tuần sau cơ quan có hội  lớn hàng năm, sẽ vui đó tiễn ra cửa đúng giờ , điện thoại cầm tay reo số lạ hoắc nghe hả, họp xong chưa  vừa trả lời vừa cố nghĩ ra giọng đàn lạ hoắc đầu dây kia . Xe sửa xong đó đưa đến cho  nghe. Thôi để  xe ôm lấy cho,  cho địa. Không ,  tiện đường mà.  đó ,  đến ngay mà nhấn nút tắt tự đập vào đầu mình, trời trời có lãng mình không. nhờ ta trợ giúp mà còn quên bẵng , để ta phải đưa xe đến vậy. Kiểu này phải nhờ nhỏ  cám ơn thật nhiều Hai của nhỏ. Không có hiểu lầm mình đuểnh đoảng vô duyên không đây, mà mình vô duyên thật chứ bộ.  vừa ngừng xe cổng văn phòng thấy  đứng chờ. Cô bước vội tới, mặt đỏ bừng hấp tấp nói Xin lỗi   làm phiền nhiều. Tại sáng nay họp quan trọng quá nên đầu óc  tập kết công việc, không để ý việc khác vội cắt lời  đừng ngại,  bạn  thì xem . Thôi nếu còn áy náy thì đãi  dĩa nghen, đói thiệt đói . Ok ngay.  đói lắm. Đối với  dĩa tấm bình hôm ngon thật ngon. Suốt lắng nghe  kể về công việc của cô, niềm đam mê hiện rõ trong mắt. Khiêm chưa bao giờ gặp một đàn bà nói về việc làm của mình một cách đam mê  vậy. cô có một ngọn lữa lôi cuốn kẻ đối diện, hèn  mà tiệc gây quỹ vừa qua của trường thành công vậy. Cô thuộc loại làm gì thì hết tâm trí sức lực vào, cô vững chắc không có sự nửa vời nào. Không trong tình thì nhỉ  ngay tức thì gạt ý tưởng đó ra khỏi đầu mình. linh cảm đó vùng cấm nếu muốn làm bạn cùng . ngày nay làm bạn với cô mãn nguyện . Sáng hôm nay tâm trạng  hốt nhiên vui lạ, cô tự thưởng mình một sáng thong dong lang thang tại siêu thị.  chậm rãi lướt qua gian hàng áo quần, mỹ phẩm, đồ trang sức phụ nữ, mắt ngắm nhìn nhưng đầu óc bay tận nơi đâu. Bỗng  nghe reo, ôi  làm gì đây. Cô nhìn sang thì thấy vừa vẫy tay vừa chạy đến, nhỏ lúc nào mặt tươi rói ba ngày. mà mời nó xông đất đầu năm chắc hên.  dừng chờ cô bạn trẻ, mỉm khi thấy vẻ hối hả của. Nhỏ dậm đôi giày thắng két mặt cô, động ghê rợn làm nhiều xung quanh quay sang nhìn tò mò. tỉnh bơ sự để ý đó, cúi gập hít thở vài hơi nhìn lên   nhìn từ xa , không có gái nào có dáng khoan thai đặc biệt  hết. Nếu ra trăm năm chắc chí ít phải  phi đó bật lời khen của. Còn thì gái lạ lùng nhất gặp qua chỗ không ngại khen ngợi cùng phái. Hình trong không có sự ghen tị. Ồ có chứ, hơi ghen tị chút ít, nhưng mà đẹp thì phải khen chứ, mà mình có ghen có gì đâu, khác vẫn đẹp mình vẫn mình.  có rằng khi đến nơi lạ, bước vào phòng họp hay chỗ tiệc tùng, luôn gặp ánh mắt ác cảm của các các cô, ngoại lệ.  đừng buồn nghen. Thật ra xã hội làm cho họ vậy, phụ nữ từ nhỏ lớn lên trong môi trường phải âm thầm cạnh tranh, nhỏ thì dành tình cảm cha mẹ, lớn thì dành tình cảm bạn trai chồng, già thì dành tình cảm . nghĩ vì phụ nữ không phép giận dữ, công khai tranh dành hay đánh nhau đàn nên mới bởi thế vậy. gì mà phải dấu thì có vẻ hiểm hơn.  chuyện trò giống  quá. Vậy hả  nghĩ vậy ha, vậy hai khỏi phải nói ngụy biện . Nếu  nói vậy thì tức có lý phì vẻ đắc thắng của . Cô nhỏ có vẻ thích hiếp hai hiền lành. Thôi mình không nên đứng giữa siêu thị mà bàn chuyện tâm lý. đâu đây hôm nay off một ngày, có muốn lang thang cùng không muốn ra ngoại ô không chở trốn tìm thiên nhiên heng. Ừ, ý kiến hay quá. , mình mua ít thức . Khỏi cần , theo không sợ đói đâu. Hai sau  chiếc to đùng chở  ra Bình Phước, nơi vườn tiếp vườn ngát một vùng bao la.  ham nhìn đến độ quên sợ tốc độ chạy xe của cô bạn trẻ. Hai rẽ vào một khu vườn nhỏ, lối xén gọn gàng, có giàn bông giấy cửa hàng dâm bụt hai bên. tượng trong một giấc mơ ngày nhỏ của  vậy, mà yên bình quá.  múc nước từ lu ra cho  rửa tay, rửa mặt. Nước mát thơm mùi lá dứa. Đây đâu vậy .Đây hả không có vườn ngoại ô. Không phải của , của Ba . Thấy vẻ mặt của ,  giảng giải  Ba bạn thân của không phải ruột , nhưng gọi Ba, ba má coi vậy. Ba với ba ảnh thôi. Nói gọi gióng tới chơi nè. Có hú đáp trả từ phía sau vườn. Độ năm phút sau  thấy một cụ tóc trắng búi củ tỏi, da dẻ nâu sậm, dáng vẻ khỏe mạnh bước ra sau bụi mía. Thấy họ chào giọng hát  đâu ra hai nàng đến thăm vườn vậy ta. Mời vào mời vào.  bối rối vòng tay  chào dạ chào bác  phá ra  chào bác , bạn Ba làm chào cụ phẩy phẩy tay Ôi câu chào thôi, gọi cô bé ạ. Mình già thật mà. Bé  ra sau vườn hái thanh long mời . Dạ.  nhỏ phóc một mất tiêu, để  bối rối chủ lạ lùng. , cặp mắt nheo trông hiền bụt cổ tích  đây ngồi với bác, lần đầu vào vườn thấy Giọng nói hiền từ, cử thân thiết của cụ làm  chảy nước mắt. Từ nhỏ đến lớn  thường hình dong ra thành viên trong gia đình mà cô chưa một lần , trong đó có cha, mẹ nghĩ vậy thôi chứ chưa bao giờ cô có cảm xúc thật sự của tình thương gia đình. Ngày lấy cô ngỡ rằng mình sẽ có một gia đình mới, ngờ đâu ba mẹ chẳng chấp nhận mình, Quang thì chưa bao giờ đối xử với cô với vợ đích thực. đến hôm nay, khi gặp đàn xa lạ này, chẳng hiểu từ trong  dâng lên một tình cảm lạ lùng, nước mắt cô cứ tràn ra suối. Thấy vậy cụ bước nhanh đến, choàng tay qua vai kéo  , nhẹ nhõm cô bé thế này. nhớ ư. Thiên nhiên làm mình dễ xúc động vậy đó. Thôi cứ cho thoải mái, đời mấy khi diễm phúc nhẹ nhõm vậy. Nói vỗ vỗ đầu cô bé . Hai bác cháu đứng lặng im thế cho đến khi  quay về cùng ba trái thanh long, đứng trố mắt ngạc nhiên tượng lạ lùng. Thấy nháy mắt của , cô tự nhiên vào bếp lấy  dĩa cắt trái ra mời . Mọi làm không có chuyện gì xảy ra, chơi hết chiều, hai cô đuổi nhau chạy khắp vườn, trái cây đến no bụng mới chào ra về đứa chạy xe cẩn thận, khi nào rảnh ghé chơi nghen. Lần sau qua đêm sẽ cháo gà đấy. này, tạm thời chưa đến tha ma vội. Tôi muốn vào thờ một lát, nếu đồng ý thì cứ chờ bên. Đợi sau khi tôi ra, đến sẽ thanh toán cả thể. vốn không định hối cải, nhưng không hiểu tại có cảm giác thân thiết với cóc già đời bằng cứ thử cả hai cách xem. Cô đòi về tận chỗ cách hồ không xa, không có gì quá phiền phức. Ngay khi xe vừa mới chạy cảm thấy có gì đó khác thường.Cảm giác này từng xuất hiện mấy lần. Đêm cô dạo với rõ ràng cảm quan thứ sáu mách bảo cô có một vài mắt đang ngầm theo dõi trong bóng tối.Cô lấy chìa khóa ra mở cửa, ánh đèn cửa quá yếu, mấy lần không tra chìa khóa vào ổ. Cô cảm thấy sống lưng lành lạnh vì bị đôi mắt nào đó theo dõi, bèn thình lình quay thì chẳng nhìn thấy một . Ánh mắt của không thể xuyên thấu bóng đêm.Hay tại mình yếu bóng vía. Rốt cuộc mở cửa, vội bước vào ngay, đóng chặt ba tầng cửa bảo vệ, bật đèn lên gác. Mở toang cửa sỏ, bên tối mò mò, đôi mắt có di chuyển lên đây không. mèo  nhảy lên cửa sổ, cùng chủ nhân nhìn vào bóng đêm, kêu lên một dài hào hứng hãy cho ta , mi có nhìn thấy gì không có vẻ nghe hiểu, nhìn vào bóng đêm một lúc, mất hứng quay mình nhảy xuống. Nó chủ nhân sắp tắt đèn , bèn xuống dứoi chơi.Mở máy tính ra, chợt nhớ mình chưa cảm ơn hai tốt bụng góp quan điểm. Cảm ơn may mà có lời  của , tôi về quê bạn , viếng mộ co thu hoạch nhiều. Ơn trời bạn trở về.Không tại , mấy ngày không nhận đựoc tin của bạn, tôi có cảm giác bạn gặp hiểm. Lạ nhỉ mà có lúc.Tôi phiên bản nếu ngay không thể nói rõ, thì hơi kỳ lạ, tại có cảm giác hiểm. đang đâu có nhẽ một nơi xa chỗ bạn. không muốn nói , dù không , tôi vẫn ngon. Sigh, nếu cô không đến.Tôi cảm thấy kết nối với cô , trong nghĩa địa, thậm chí tôi còn nghe thấy cô , chắc cô có thể buông tha tôi. Ít ra thì cô không gửi cho bạn nhìn lên tên  trong danh sách bạn bè, cô thở phào. Đúng, không gửi , tôi tìn rằng hiểu thêm một tí về chết của cô , có nhẽ cô sẽ buông tha tôi.Đây trận tuyết vào trước tiên của so với năm thì hơi nhiệt độ cao nhất luôn xấp xỉ âm mười độ, cực kỳ giá lạnh từ bước xuống, gần chạy ào vào , chưa đem hành lý lên gác chạy thẳng vào phòng . Mấy ngày nay bên, nghĩ đến tình trạng thương tích của , cô luôn thấy cắn rứt. ngày dưỡng thương quan trọng đáng lẽ nên túc trực cả ngày bên giường mới phải. Nhưng cảm thông với cô, tỏ ý lo cho sự an toàn của cô, chứ không hề ngăn trở cô làm việc. Cuộc điện thoại đêm qua, lời nhớ thương của , cô nghe còn chưa , cô định nói với hôm nay sẽ về nhưng kìm , vì muốn đem đến cho một sự bất ngờ.Một trong trẻo dễ thương từ phòng vẳng ra, lòng trầm hẳn xuống chầm chậm vào phòng, trông thấy bên giường một đàn bà dáng thanh thanh ngồi quay lưng , bộ tóc dài thác nước buông rủ vai. đang bón cho thứ gì đó, chiếc bát trong tay bốc hơi nghi ngút. nằm giường dịu dàng nhìn phụ nữ, ánh mắt này cô thấy khi nhìn cô, từng khiến cô gần tan chảy trong đó. Đáng tiếc, ánh mắt lúc này đang dành cho khác.Thấy lặng lẽ bước vào, thoạt tiên ngớ , tức thời đỏ bừng mặt, tỏ ra lúng túng về nhanh vậy. Phải về không đúng lúc, làm phiền hai . Mũi hơi cay cay. Mình nên nói gì đây nên làm gì. Nổi cáu phụ nữ kia quay , mỉm nhìn . Dung mạo tuyệt đẹp, đặc biệt vẻ hiền thục cao nhã khiến một vẫn luôn tin vào bản thân mình thấy khó mà tĩnh tâm tự tin.Thực chẳng thể so sánh ngượng ngịu, định giảng giải, nhưng nín thinh quay về không đúng lúc, làm phiền hai , vừa xuống máy bay cất hành lý vậy không muốn lưu thêm một giây nào , nhưng ít ra phải tìm một nơi để có thể một trận cho thỏa. tự dưng, một giọng trong trẻo vang lên từ phía sau Đây  à, trăm nghe không bằng mắt thấy, ha ha, xem ra tôi đến đúng lúc, vừa may gặp cô. Một đàn gầy gò khoảng năm mươi tuổi, đến từ phía sau, nhìn cô. ta mặc giản dị, chiếc áo đậm giặt nhiều tới mức bạc , cặp kính dày cộp, điển hình cho một trí thức đứng tuổi.Chuyện gì thế này. phụ nữ kia cuối cùng cất đúng ngày cháu , cô chú cần coi ngó nên xin đơn vị cho nghỉ. cháu còn xinh hơn cả trong ảnh. này . nói ra một câu hoàn chỉnh đây ba má .May mà mình chưa nói câu gì quá đáng. Dù vậy, vẫn cảm thấy cách nghĩ vừa của mình thật ngu ngốc. Phải giấu điều này. Thật chẳng ngờ mẹ giỏi giữ gìn nên trẻ lâu vậy. Cô nhìn kỹ mẹ , vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy nếp nhăn đuôi mắt, đúng một cao tuổi. Cô nở nụ cháu chào chú, chào cô. Cha bảo Cô của cháu nhìn thấy xinh đẹp không thể không trầm trồ. có nhẽ mọt sách tôi vẫn có tật luôn cảm thấy đây đều thứ yếu, hai chung sống quan yếu nhất tình cảm, đúng không nhớ ra từng nói cha một càn dạy ngữ văn trường trung . cha mẹ đều sống tỉnh thành nhỏ thuộc xa xôi. Mẹ lừ mắt nhìn nói. Thôi nào, gặp xinh đẹp, tôi khen một câu có gì không  à, cháu về thì tốt , cô chú muốn đưa về quê tĩnh dưỡng một thời gian, chỗ cô chú vùng quê nhỏ thật nhưng có hai bác sỹ chuyên khoa xương, trình độ cao. cứ trì hoãn , nói muốn đợi cháu vê, gặp cháu một lần mới đừng trách mẹ mau miệng không cần đâu, cháu về, cháu có thể chăm nom. Kìa cháu,việc này đương nhiên cô chú . Nhưng cháu còn có sự nghiệp công việc của cháu. Cô chú , áp lực công việc của cháu lớn, không khi nào xin nghỉ cả một ngày. Điều kiện quê dù không bằng thị thành lớn ,c ô làm vốn kiếm vài đồng, hay không làm chẳng quan trọng, có thể dành nhiều thời kì hơn chăm sóc nó. Đợi nó bình phục hẳn, nếu nó vẫn còn lười biếng nằm ỳ thì cô sẽ vác gậy đánh đuổi nó về với cháu, không nhìn . thấy nói đều có lý, dù trái tim cô luôn bên nhưng chẳng thể bên liên tục, chăm nom chắc chắn không cẩn thận bằng bố mẹ nên cô gật đầu, nói  Vâng, kiên cố cô coi sóc tốt hơn cháu, cháu đành thả thôi…Kỳ thực cháu không yên  khi để nằm một mình còn cháu thì vẫn chạy rông bên. Mẹ vội nói các chuyện cháu qua, nói với cô ít nhiều. Cháu thật tài giỏi kiên cường. Nghe nói bố mẹ cháu không còn . Sau này cứ coi cô chú , không thấy lòng rộn ràng, nghĩ bụng tốt nhiệt tình hưởng từ ba má. Sau khi tắm gội thay quần áo xuống tầng , cô thấy bố mẹ chỉnh trang để lên đường, túi lớn túi nhỏ xe lăn của , đang xếp lên nhanh thế. Mẹ giải thích, vừa gọi điện đặt vé phi cơ tối hôm nay vì thế tức thời gọi xe. muốn cùng đến sân bay, nhưng bác mẹ ra sức can ngăn,  cô hãy nghỉ ngơi cho khỏe, họ còn lo lúc cô quay về trời tối có một mình, sợ không an toàn. bịn rịn với cô hồi lâu cô không nên vì cô vừa từ sân bay về, chẳng nên giống một cô tiếp  hàng không bị trêu, bật , hai lưu luyến ôm hôn tạm biệt.Mắt không rời chiếc xe cho tới khi nó khuất hẳn sau chỗ ngoặt, trời vẫn lạnh cóng nhưng đôi môi cô vẫn còn nguyên hơi ấm của . Dù gần chập tối song cảm thấy trời sáng hơn, giống một đứa trẻ bị lạc bỗng trở về bên thân, cả thế giới đối với cô trở thành đẹp tươi rạng rỡ.Kể từ năm ngoái khi cha mẹ chết, còn mèo  cô nương tựa lẫn nhau, nó một thân duy nhất của cô bởi lời nguyền Đau thưong đến chết đáng ghét kia cướp sinh mạng bạn thân, làm cho cuộc sống hắt hiu của cô thêm cô độc.Nghĩ đến mèo, bỗng dưng nhớ ra vừa tất tưởi ra vào giúp chuyển hành lý lên lúc còn quấn theo chân , sau đó rình cơ hội chuồn ra khỏi .  một mèo giang hồ,luôn khát vọng về thế giới bên, hễ có thời cơ lủi chơi, cho đến khi bị bọn mèo hoang bắt nạt hoặc đói bụng mới vác bộ dạng đáng thương quay về.Trời sắp tối, không muốn  lang bạt bên trời lạnh giá, gọi nhưng không nghe thấy bất cứ động tĩnh nào. Tuyết đất gạt , hỏi già mới chuyển đến bên cạnh có nhìn thấy mèo nhỏ không, lắc đầu. May mà một đứa nhỏ bên nàh hàng xóm xe đạp qua, một mảng rừng cây phía ,nói thấy mèo chạy vào đó cảm ơn, chạy nhanh qua đó.Gọi rừng cây, thực ra một đám thông trồng san sát. Không trông thấy  đâu, lặng lẽ nghe ngóng một lúc, nghe vẳng đến loạt soạt. Cô chợt nhớ đây chính nơi lần đầu dạo với cô phát hiện ra có bám theo mình , hoặc kiền Cung từng bám theo cô, bữa nay, liệu giác quan thứ sáu quá nhạy cảm của cô có ngơi nghỉ không gọi chầm chậm vào rừng thông, nhìn kỹ từng chỗ nền đất qua. Lá thông phủ dày mặt đất, bên một lớp tuyết mỏng loạt soạt vẳng đến ngay phía . bước nhanh hơn, trong tai nghe thấy bước chân dẫm tuyết lá thông nghe rin rít. tiếp về phía , mặt tuyết xuất hiện vết chân mèo nhỏ xíu còn mới, kiên cố của. Dấu chân mèo mỗi lúc một rõ, chắc chắn  gần đây. Bỗng nhiên cô choáng váng dấu chân mèo đằng có một mà cô sợ nhìn thấy Đỏ sậm lẽ nào gặp chuyện bất trắc rồ dại thế, ra tay với một mèo vô tội. Lẽ nào bên cạnh mình ra, cô vẫn còn kẻ thù.Tim đập loạn xạ, cô lần theo vết máu, lòng nặng trĩu. Vài vết máu còn dính sợi lông vàng xám, chính lông của sột soạt ngay sau cây mặt, che miệng tới. Cô thét lên trời. Lòng cô tức thì nhẹ nhàng hẳn đang cố gắng cắn xé một sóc nó có lông vàng xám chắc vật nhỏ đáng thương chưa kịp tích trữ thực phẩm cho mùa , phải kiếm trời tuyết, nên mới trở thành trò chơi của thợ săn nghiệp dư . Đúng thế,  no, nó bắt sóc này không phải vì dạ dày mà thuần tuý tiêu khiển trừng có vẻ luyến tiếc ,ngẩng đầu lên, lòng trĩu nặng. sóc nằm ngửa ,bụng bị mổ ra bị rạch chứ tuyệt đối không phải bị  cắn vuốt răng của mèo chẳng thể rạch bụng sóc một cách gọn ghẽ thế kia làm. có dụng ý gì vật. Cô cố chịu đựng chất vị toan đang trào lên trong bao tử, chầm chậm tới, ngồi xuống, nhặt một cành thông lật da bụng sóc ra. Một ống đựng phim tròn bằng nhựa gảy hộp phim ra, run run cầm lên nhìn kỹ. Nên làm thế nào đây. Tính cách của cô vẫn thế, không đổi thay . mở nắp hộp ra. Trong hộp đựng phim một tờ giấy cuộn tròn. Mở ra, một tấm ảnh nhỏ. Cô thoáng nhìn đờ ra tượng gỗ. lâu cô không dám tin vào mắt mình, nhìn kỹ lưỡng hơn. Không sai,quang trong bức ảnh chính Bộ Nhai Lươngmột cây cầu độc đáo. Năm trong bức ảnh giống một gia đình, một đôi nữ trung niên, ba thiếu niên đứng gần vách núi, sau lưng chiếc cầu đá nhỏ hẹp, xa hơn dãy núi mờ. làm để ý nhất một thiếu nữ xinh đẹp, mái tóc dài tung bay gió,làn da trắng mịn,một cặp kính đen, một bộ váy đen, giống cõi tiên Không thức của trần gian. Liệu có phải cô từng quen . Hay hàng ngày đều họp mặt. không dám tin vào mắt mình . thiếu nữ tuyệt đẹp đó làm đêm không, đây đang rực nắng. chàng đó nói xong, ngay tức khắc thoát khỏi mạng. nghĩ một lúc về chữ rực nắng phải chăng ta nước này thật bí hiểm, dường chú ý giữ kín vè bản thân, coi trọng sự riêng tây của mình, chưa từng hỏi gì thêm.Cô gửi tin cho cóc lọc lõi, cảm ơn về gợi ý của ta, nhưng cô không nói mình nhìn thấy gì, nghe thấy gì trong thờ. việc xảy ra trong thời, liệu có phải ảo giác Hay đúng linh hồn của. Tại đến hôm nay vẫn chưa hề thấy ảo ảnh về Căn cứ vào sự phân tích của lúc sống nghi ngờ về chết của , thậm chí ngờ cả mình, nên khi chết mới gửi bức ảnh đến đây. Còn quả cầu pha lê ,không một dự báo cho tương lai, phải chăng còn có ngụ ý gì đó. Quả cầu pha lê trong suốt, hy vọng lòng mình không vướng chút bụi trần, tinh khiết long lanh pha lê Đúng, đây chính  tư của. khi nghĩ đến đôi mắt trong bóng tôi ngoài kia, bèn đóng chặt cửa sổ . Có lẽ cánh cửa sẽ chặn ánh nhìn , nhưng cô phải vật lộn với một nỗi sợ khác. Chính lúc cô đóng cửa sổ thì nỗi sợ hãi không gian khép kín trào dâng nước thủy triều. Cô chẳng thể nói rõ từ khi nào mình bắt đầu sợ bị nhốt một mình trong phòng. khi thì có mẹ bên, khi ký túc xá thì còn có bạn phòng. Khi trưởng thành, vì mong có thể đối diện với cuộc sống độc lập, cô phải nhờ đến sự viện trợ của bác sỹ mới xóa bỏ trở ngại  lý này. Nhưng mấy ngày gần đây, nhược điểm trong  lý của cô dường đang tổng động, chứng bệnh sợ bị giam cầm tìm đến hết.Có lúc cô nghĩ, sống thế này thực chẳng thú vị gì.có nhẽ, đến phúc phải gặp bác sỹ  lý. Hình mỗi lần mà phải đóng cửa, đều gặp ác mộng. trong mộng lặng yên cõi chết, không thanh không sắc, nhưng trong khoảnh khắc cô ngập chìm trong biển lửa.Cô muốn kêu lên, bị sặc khói đến chẳng thể há miệng, có thể gào lên trong tiềm thức cho tôi ra, cho tôi ra. Nhưng không có lối ra. Ra sẽ an toàn hơn hay . kia có ánh mắt theo dõi, có cả bước chân bám theo đường vắng ngắt ven hồ.Biển lửa này, chẳng phải thứ xiềng xích dành cho mình hay Nỗi sợ hãi tự trách mình hóa thành lửa, nấu nung không thương tiếc. Làn gió ẩm ướt từ hồ thổi tứi, tức khắc thổi tắt đám lửa đang cháy dữ dội. Mình vẫn nên mở cửa sổ thì hơn.Gió mang theo hơi nước, đúng gió từ hồ thổi . chợt tỉnh,nhớ ra khi cô đóng cửa sổ nên chẳng thể nào cảm thấy làn gió ẩm ướt . Nhưng cô mở to mắt, thấy cửa sổ đang mở toang.Có một bóng trong bóng tôi cậu Gió mắt lạnh làm cô nhanh chóng tỉnh hắn. Bóng đó thấp bé, không phải dáng vẻ thướt tha của . Động tác của hắng ta gọn nhẹ nhanh, một thật. Phảu ứng trước hết của cô kêu to một cho vơi bớt nỗi kinh hòang đang tràn ngập, nhưng cô sửng sốt khi nhận ra mình có thể bình tĩnh một cách khác thường, không không kêu một , mà vẫn còn nằm bất động, đang . Có lẽ vì sang trọng nhiều phen sợ hãi, vì thế có thể xử lý các tình huống bất thường một cách lý trí hơn hay một dạng tê liệt, thậm chí một dạng buông xuôi chấp nhận.Hoặc , vì kinh hãi quá mức nên dã không phải làm gì để giải tỏa, không hiểu, giải tỏa thì mình có thoát tình hiểm này không. Hét lên vật lộn giằng co chừng mất mạng.Kẻ đột nhập hoàn toàn có thể ra tay trong khi mình đang , nhưng hắn không làm thế; thấy giết không phải mục đích của chuyến viếng thăm này. Nhưng tại hắn không dùng thuốc mê. Báo vẫn hay đăng tin bọn trộm cướp dùng thuốc mê gây án, hay tên này không phải tội nhân chuyên nghiệp Nhưng hắn tỏ ra linh hoạt, có thể đột nhập qua đường cửa sổ đóng chặt mà mình không hề , hoàn thoàn không giống một tay mới vào nghề. Rốt cuộc hắn muốn gì đây. Cô quyết định đấu nằm im, quan sát hành vi của kẻ đột nhập.Một luồng sáng bất chợt lóe lên, vội nhắm mắt , khi xác định luồng sáng đó không chiếu vào mình, cô mới từ từ mở ra. Thì ra bóng đen kia bật đèn pin , ánh đèn bấm đang soi vào một ngăn kéo bàn làm việc. Hắn đang lục lọi thứ gì. Ví tiền để gối, tiền của mình phần nhiều đều đây.Mắt cô thích ứng hơn với bóng đêm. Bóng đen vẫn bóng đen, áo đen quần đen, khăn đen quấn quanh đầu, giốgn hệt bọn đạo tặc trong phim võ . Sau khi lục hết mọi ngăn kéo, kẻ đột nhập chuyển sang bàn điểm trang, mở ngăn kéo ra tìm tiếp. Có vẻ hắn ta không tìm thứ cần tìm, hai vai xuôi xuống có vẻ nản. hắn chuyển sang bàn làm việc, bắt đầu lật giở chồng giấy tở, kế hoạch của doanh nghiệp, bản thiết kế mặt bằng. không lẽ liên hệ đến công ty thám tử do đối phương cạnh tranh sai đánh cắp bí mật kinh tế. Mình phải rút ra bài , sẽ không bao giờ mang tài liệu mật của công ty về . Không phải nếu đúng vậy, thì hắn sẽ lục tìm chồng tài liệu này trước hết, chứ không lục ngăn kéo . Tên này rõ ràng không hứng thù vời trò gián điệp kinh tế, hắn mau chóng rời khỏi bàn làm việc. bước về phía giường của. Theo bản năng, nín thở, nhưng nín thở chác sẽ khiến kẻ đột nhập kia giác sinh nghi. Bửi vậy cô bắt đầu thở đều đều, thở nhẹ dài giống y một đang say giấc. Hắn dừng giường nghĩ, cho dù nhìn thấy ánh mắt hắn , nếu hắn kẻ điên rồ, có thú tính thì mình phải chủ động tấn công . Nhưng cô chẳng thể mở mắt.Tuy nhiên cô có thể cảm thấy hắn ta cũi xuống, tiếp theo cảm giác chiếc gối hơi cựa quậy, chắc chắn tay hắn đụng vào. Ví tiền điện thoại gối, tên này hẳn có kinh nghiệm, giường gái thường cất thứ quan yếu gối khi .Bàn tay rút ra, tin chắc không phải tay không. Kỳ lạ sau một thoáng, chiếc gối động đậy, hình hắn trả đồ.Nhưng hắn vẫn chưa vẫn thở đều đều, he hé mắt, thấy hắn đứng thẳng, hình đang nhìn mình chằm chằm. Cô khép mắt , tự hỏi rút cuộc hắn muốn gì. bỗng nhiên, cô cảm thấy có hai ngón tay lạnh giá vuốt khuôn mặt mình, nói đúng hơn đó ngón tay găng, có vẻ bít tất tay dệt bằng sợi tơ hoặc sợi mỏng ôm sát tay. Hắn muốn làm gì đây. Sự trấn tĩnh mà cô giữ lâu đang lung lay, không lúc nào sẽ sụp đổ. Nỗi sợ hãi đang bao trùm lên cô, giống bóng đen kia. Bình tĩn, , ngươi không còn lựa chọn nào khác. cứ vào hành động vừa , Có lẽ hắn thuộc loại lưu manh cẩn trọng. Loại lưu manh thế có tính mục đích cao, không muốn để lộ, nên sẽ không đổi thay chủ đích ngay tức thời. Hắn vuốt má mình, dĩ nhiên do bản năng của giống đực, điều này hoàn toàn có thể hiểu . cần ý định của hắn không phải hại, thì mình chắc sẽ an toàn, nếu giờ cự, tức đánh động hắn ngay. Bọn lưu manh thận trọng thường để ý tự vệ, nhất quyết mang theo hung khí, sự chống cự của mình dẫn đến hậu quả thiệt thân thôi. Nghĩ vậy lấy sự bình tĩnh, lặng lẽ . Quả nhiên, hắn ta vuốt nhẹ lên mặt, tức khắc rút tay về ra chỗ khác. Nghe âm thanh nhè nhẹ sàn có thể đoán rằng hắn ra cửa sổ hé mắt nhìn, thấy bóng đêm bám tay vào bậu cửa sổ, nhảy lên bệ cửa, chui ra, đứng bên đóng hai cánh cửa , tất thảy động tác này diễn ra trong chớp mắt xong. nghe thấy một cách khẽ vang lên, lúc này nhổm dậy, kinh ngạc khi phát hiện ra chốt giữa hai cánh cửa sổ tự động tra vào. họp ban quản trị trường sáng nay kéo dài hơn mọi khi nửa đồng hồ. Mọi vừa ra khỏi phòng họp thì thò đầu vào gọi ơi có khách đâu có hẹn giờ này, nhưng nói bạn thân của xa về thăm cám ơn Xuân, mình ra ngay.  nhận ra  ngay dù cô đứng xoay lưng lúc ra, vẫn mái tóc dài cắt hình chiếc lá nâu đỏ, vẫn dáng đứng thẳng mẫu, đầu hơi nghiêng một bên nửa sang trọng nửa kiêu sa. sửng sốt thấy lòng mình tĩnh tâm, vậy mà có lúc gái làm khổ sở đau lòng đến độ tưởng chừng chết. quả tình thời gian phương thuốc nhiệm nhất. guyệt về chơi lâu chưa. Cô xoay lưng chầm chậm, từ từ tháo mắt kiếng mát, nhìn nửa mừng nửa tủi. Dạ mới về bữa qua mới họp xong, mình sang quán cà phê bên đường trò chuyện nhé. Quay qua dặn nói mình ra một tí, cần thì gọi điện thoại cầm tay cho mình gật đầu chào hai cúi xuống làm việc tiếp.  chấp thuận mở cửa cho  bước ra, thầm thấy ưng ý về thái độ của quý cô thư ký này nhất đức tính nghiêm chỉnh trong công việc đặc biệt chẳng bao giờ chú ý chuyện riêng của nghiêng đầu nhìn không còn uống cà phê bỏ lâu , giờ uống nước trái cây hoặc nước suối nhiều để tỉnh táo làm việc. Cà phê vậy chứ làm khó chịu nếu uống nhiều, đôi khi không giao hội . Hai bác khỏe không ba má vẫn khỏe, họ gửi lời thăm gia đình. Cám ơn hai bác nhiều, gia đình thường ngày khẽ nhỏ trở thành khách sáo từ bao giờ. Khách sáo lời bạn bè lâu ngày không gặp thường hỏi nhau mà. vẫn xem bạn. Chứ làm hiện thời, chẳng lẻ trở mặt thành thù. Nói nheo nheo mắt chọc có gì vui kể nghe với. Cuộc sống bên kia thế nào. tạm, phải mất ba năm mới gần quen với môi trường mới, hết thảy phải làm từ đầu hơi nản, nhưng hiện thì ổn. Còn xã thì tụi chia tay. Qua bên đó mới thấy không hợp lắm, một năm sau hai đồng ý chia tay may diện nên không ảnh hưởng lắm, ảnh tốt, vẫn làm giấy tờ cho thẻ đàng hoàng mới ly dị ngẩng lên nhìn sâu vào mắt , mong chờ một sự mừng rỡ nhưng không thấy, ánh mắt kín bưng, không ngày xưa cô luôn đang nghĩ gì, muốn gì. Cô chua xót quay đầu nhìn ra cửa kính, đô thị này mới ba năm đổi thay nhiều, dường vậy. Cô mong chờ gì chứ, bỏ thì làm bắt ta đợi chờ mình . Lắc lắc mái tóc  chuyển đề tài. làm việc chứ. thấy trường khang trang, mặt bằng khá đẹp. tốt, đang vào quỹ đạo. Chắc một năm nửa sẽ phát triển khá hơn. Tụi đang đợi bên cho phép dùng giáo án của họ, khi xong thì sẽ bắt tay vào làm chương trình văn thiếu nhi, thiếu niên, tại Việt hiện hiện giờ nhu cầu cho trẻ  nhiều nghĩ sẽ tốt lắm. Nói đến công việc thì vẫn ham .  nhớ ngày cô thường nghề gõ đầu trẻ nghèo nhất thiên hạ,  vẫn tỉnh bơ nói nhất nghệ tinh nhất thân vinh, miễn mình nghề giỏi thì không sợ đói. Ngờ đâu trong vòng năm gầy dựng một trường tư dạy, trở nên trưởng có tăm trong ngành, trường có vẻ sẽ phát triển tốt trong tương lai. mới hai ngày về cô nghe khá nhiều về từ quen cũ. gì cô muốn một đàn bản lĩnh, hiện tại đều có, tiếc ngày xưa cô không nhìn ra ngọc trong đá. bây chừ có quá trễ không nhỉ kín đáo nhìn đồng hồ, xin lỗi phải quay làm việc xin lỗi. Khi nào rảnh mời đến dùng . bé  bây chừ lớn lắm , thỉnh thoảng vẫn nhắc chào cửa trường tần ngần đôi chút ngoắc chiếc taxi về dì. Cô quyết không để vuột lấy nhịp này, nghe vẫn chưa có , cô tin tình nồng nàn của dành cho cô ngày xưa chưa hề mất , giống nó vẫn tồn tại trong lòng cô đó thôi. Chẳng phải này  muốn gì đều có thể quyết  làm đó thôi.  sẽ chẳng thể thoát khỏi tay cô đâu. Nhìn khung sắt vừa lắp bên cửa sổ, gượng bước đến, hai tay nắm vào song sắt. Thả tôi ra thả tôi ra. Đàng sau vọng của lồng khớp với động tác của . Xin lỗi, làm cho cô giật mình phải không. hiện giờ tôi vào chứ. quay , giọng nói vẫn còn gượng gạo. Tự mình làm trò với mình, thế để trông thấy giờ thì gay thành một chim trong lồng mèo  bước đến nhảy tót lên bệ cửa sổ, lấy móng cào cào các thanh sắt, nhìn ra đầy vẻ oán hận. nói Vừa nãy tôi tập chạy ngoài kia nhìn thấy cửa sổ mới của cô, nên muốn hỏi xem bên công an có tin gì mới chưa vụ trộm, nên chắc tối qua đồn công an mới điều tra sơ bộ, sáng nay đến có vẻ quân chủ lực chắc chắn có cao thủ của quận hoặc công an. nói Sáng nay họ rà hiện trường kỹ lưỡng hơn, không rõ công an quận hay Sở, thấy họ hết lời khen ngợi kẻ đột nhập. Bọn họ nói tên đó không để bất cứ dấu vết nào để có thể điều tra. Hắn đeo căng thẳng, giày vải loại phổ biến, trèo lên tầng bằng tay không, sơn vôi quét tường đều không bong rơi một chút nào. Hắn không dùng thuốc mê loại cao thủ đích thực xưa nay đều không dùng thuốc mê cho thấy tên này tự phụ.Vậy hắn mở cửa sỏ kiểu gì khi cô đóng chặt mà Việc tự động cài chốt thế nào. Lúc đầu không có nói rõ , về sau họ gọi điện bảo một bác công an đến, bác dùng kính lúp xem kỹ một hồi then cửa, nố có thể đáon 8,9 phần. Kẻ đó dùng một sợi dây hợp kim cực mảnh, thò qua khe hai cánh cửa, lồng vào tai của chốt, thế có thể đóng mở tùy ý, hơi giống cách mở khóa. Bác bảo, nói nghe thì dễ nhưng muốn làm cần kỹ xảo tinh vi cúi đầu ngẫm ngợi. Thế thì lẽ ra họ phải xác định nghi phạm mới phải. Nghĩ mà xem, có phép khinh công cao cường, có kỹ xảo mở khóa tinh vi, cả này liệu mấy Loại tù hãm này thường có tiền án, tiền sự, các vị công an kỳ cựu trong ngành chắc có thể khoanh nói đúng, bác công an nói vậy, nhưng còn nói thêm  tên tôi hiện đều đang ngồi tù, bởi thế vụ này có khả năng tội phạm chạy trốn từ nơi khác đến gây án. Nhưng hắn không giống kẻ trộm, hắn về tay không, thật hiếm thấy. Cô rà soát kỹ xem, đúng kà không mất gì cả đồ đáng tiền, tôi vốn chẳng có mấy, có vài thứ thì dường hắn đều rờ vào nhưng không lấy.Trầm ngâm một lúc, chợt hỏi Cô có phải vùng này không điều này thì có hệ trọng gì chưng hửng, nhìn thẳng vào nói Cô không cần giải đáp tôi. Tôi nghĩ, nếu cô có thân hay bạn bề thì nên đến đó tạm. Hiện giờ có vẻ công an tôn trọng vụ này. Chờ họ điều tra vài hôm, hoặc có mối lái, dụ có thể chấm dứt vụ việc, thì cô về , chẳng phải tốt hơn cảm thấy có phần áy náy. Tôi không có ý gì khác, tôi hơi thấy khổ bố mẹ tôi hồi còn trẻ sống , sau khi tôi tốt nghiệp cấp ba, thì họ chuyển về. Mẹ tôi , có một ruột vẫn nhưng không tại từ hồi còn trẻ hai xung khắc. bác này ghét tôi xúc đất đổ , bác hễ thấy tôi sầm nét mặt. quá đáng hơn năm ngoái cha mẹ tôi tắt nghỉ, bác chẳng buồn về đưa đám. giờ tôi dứt khoát không gặp, khỏi phải chuốc lấy sự khó chịu.Nghe nói thực đáng ái ngại, thở dài, nói nhỏ Tôi hỏi có phần đường đột, không ngờ gợi lên chuyện buồn của. Không đâu, hiểu, có ý giúp đỡ chợt tỉnh ra. Đúng, tại cô mải than thân trách phận, đến nỗi quên cả đang bên cạnh quan  đến mình Co dịu dàng  viện trợ nhiều, không nên cảm ơn thế nào mới phải. sẽ nghe lời , hỏi xem. Hai đứa vốn hợp nhau, nếu muốn đến vài ngày, chắc sẽ không vấn đề gì. Mắt sáng lên, định nói gì đó song kìm , chần chừ một lát mới nói. Không hiểu , ngay từ lần đầu gặp , tôi cảm thấy cảm thấy Có lẽ trong cuộc sống gặp nhiều việc không ý, cần quan săn sóc. Tôi nghĩ cố định có cảm giác vậy. Thực ra đâu có dễ để cho có thể ín nhiệm tôi vậy đừng quên, có thể sẽ một khách hàng không điều, giống vừa nãy đừng quên, tôi sẽ không coi khách hàng, trái sẽ gọi    đưa ký một chồng tài liệu. dặn dò ngơi nghỉ cho khỏe, xuống tầng một lúc lâu, mà ánh mắt sáng rực của dường vẫn đang nung nấu .Cô đư mắt nhìn màn hình vi tính, hy vọng có thể làm dịu bớt ánh mắt trái tim nóng bỏng mạng cóc lọc lõi đang đợi cô cóc. Nói xem, thờ có hiệu quả không thật khó nói, tôi , trông thấy bạn chết trong thờ, mặc xiêm y của thiên sứ, nhưng vẫn khuôn mặt đáng sợ lúc kế cận chết cóc. Thế thì phiền hà cóc. vững chắc bạn nhìn thấy ảo giác, đành khám bác sỹ thần kinh vậy cóc. Tôi nói thật mà, bạn phải không bạn , bạn cóc. Địa của bạn cho tôi . Nếu bạn có thể tìm một bác sỹ thần kinh giỏi tên hình bình chọn một trong mười gương mặt trẻ tiêu biểu của cóc. Một muốn trợ giúp bạn ngẫu nhiên gặp nhau, tại muốn giúp tôi cần mỗi dâng hiến một tí tiình , thế gịới này sẽ trở nên tươi đẹp. Câu này về ngữ pháp thì có vấn đề, nhưng mộc mạc. nội tôi hơn tuổi, khi hát cùng tôi, vẫn thường hát bài này. Nhưng giọng hát của pha lối hát đại cổ một bài hát trang nghiêm khiến tôi chảy nước mắt. Khi nào rỗi khăng khăng phải đến nghe bạn hát. cóc Tôi , khi nào tôi mở một show khăng khăng sẽ xếp cho bạn ngồi hàng. Lúc này lên mạng, vội chào ta. Thế thật đáng sợ vẫn có việc khiến cho sợ hãi kia phải nhắc lần , tôi phiên bản thôi. Tôi quả thật hơi sợ. Việc này khá riêng tư, bạn không nên nói cho tôi . Nhưng, tôi muốn giúp bạn thế vờ không thể trách gì tôi. Vụ việc kết luận chưa. Chưa, nghi phạm động cơ đều không rõ ràng, tóm hắn ta không muốn hại tôi. không thể trông chờ công an phá án, bởi vì hiểu bạn nhất vẫn bạn, bạn nên liệt kê ra một danh sách đên để tìm ra nghi phạm. Nhưng tôi không Rốt cuộc hắn muốn gì. Đoán động cơ còn khó hơn đoán nghi phạm nhiều, vì phạm vi quá rộng. Tôi hỏi bạn, tên đó có để dấu tích vân tay, dấu chân không. Không. Hắn trèo tường lên tầng hai, sơn vôi tường không hề bong rơi một tý nào. Hắn khăng khăng chuẩn bị từ thế thôi à Tôi cứ tưởng sẽ nói câu gì đó hoành tráng. Bạn không có mai mối nào về động cơ của hắn, cho thấy hắn hiểu cuộc sống của bạn, ngay cả việc vụn vặt bạn khôngn ghĩ tới có thể trở thành động cơ của hắn. Ý hắn ngay bên tôi Nhưng tôi chưa hề gặp hắn. Hắn có để cho bạn nhìn thấy mặt không. dĩ nhiên không, tôi phán đoán qua dáng. Dáng có thể che giấu . Tôi muốn  bạn nên lưu ý hơn, việc này hơi kỳ quái, bạn không nên nhẹ dạ cả tin bất cư kể cả tôi. đâu vậy thì tôi căn bản có thể loại trừ . Nhầm bạn không thể laọi trừ bất cứ . Bạn nhất quyết phải  nếp tư duy này. Tôi chợt nhớ đến một bạn thân của tôi kia, có lề thói tư duy chặt chẽ vậy. hết bắt đầu nói về gần kề tôi, trong khu tôi đang còn có ba hộ khác , họ đều đang nghi à Một phóng , tính tò mò vững chắc cực mạnh một luật sư đẹp trai, tôi không muốn nghĩ ta xấu, một giáo  dạy nhạc, xinh đẹp chẳng thể tả , nhưng hơi kỳ lạ, thích bóng tôi nhiên bọn họ không cần trèo vào theo lối cửa sổ. Nhưng cửa chính tôi khóa gõ cạch cạch bỗng vang lên, tín hiệu có tin gửi tới. Cô nhìn lời thoại vừa chuyển đến, đột nhiên choáng váng. Về sở tài chính kế toán của bọn hơn trăm nhân , chuyên môn nghiệp vụ hao hao nhau, đều tính toán tỉ mỉ, nhưng cô còn cẩn thận hơn mọi hàng chục lần. Nếu cô có ý định gì đó, vững chắc sẽ làm cho thật trọn vẹn, khi xong việc không bao giờ tuỳ tiện tiết lộ ra. Ví dụ chuyện chuyển  cô gửi quà cho , sắp xếp đâu ra đấy, ngay không hay. Phẩm chất tính cách đó hợp với ngành kế toán, cô trẻ tuổi, mới vào nghề bốn năm mà giữ vị trí tổng kiểm toán  của Ban kiểm toán xây dựng cơ bản, toàn nhận dự án lớn nói tới, thao thao bất tuyệt