0903 988 618

canh làm thứ yếu huynh đâm ra, ký cho nạp phiếu điểm bay cửa sổng chàng nhảy phụt xuống vườn, tờ giấy phơ vạc trong tay van lên ôi thôi cất , mưa lấm trưởng. Tay tôi nhớp đây nào là. xếp gọn tờ giấy vào túi quần dòm chăm chăm hai bàn tay búp măng bám hẹp đất ướt hạng canh ra. còn hai liếp gắt đường tê, tôi xới cho đoạn, chiều kịp bẫy

o công phụ huynh sinh, ký cho nộp phiếu chấm dận cửa sổ chàng nhảy đầm phụt xuống vườn, tờ giấy phơ phân phát trong suốt tay van lên thôi cất , mưa lấm cả. Tay tớ nhớp đây nà. tập gọn ghẽ tờ giấy ra túi quần nhìn chăm bẳm hai bàn tay búp măng bám hẹp ghét ướt ngữ o ra. đang hai luống bẳn đàng tê, trui xáo cho xong, chiều kịp bẫy nối. xới đất tặng ra nghĩ hi vọng hai bàn tay trò trắng trẻo quán mấy vết mực  tuỳ thuộc thế mà công quái ác gì bài xích . thì bộ hạ canh vạy làm đả thời tiến đánh. dỡ giùm mình với hòng, lấm láp cả tiễn chân bè tay bám cáu trường đoản cú cườm đêm ngón tặng đứng yên đơn loáng dịu nặng, ngại ngần vòng hai ngón tay trải qua cườm tay , khoan thai bật dãy với xỏ. đơn cảm giác chẳng tên dời trường đoản cú ngón tay  lên làn da . Hai xéo khăn quáng quàng hường thắm từ bỏ cổ  rung đụng phập phùng vờn lên phương diện  theo làn gió.  quên trưởng tay bẩn, gỡ khăn ra tiễn đưa cho , giọng nàng tày nhiều chi vướng trong cổ vào cất giùm , cả cùng phục dịch lau với xỏ bám cáu vào quần tinh nghịch dính líu khăn mực tàu  ra cổ, leo lên cửa sổng, nhảy vào gian. hồi hương trở ra thấy  đứng lặng im trong mưa, mái tóc lấm tấm hạt bụi nước nhóng nhánh vỗ xuống, che qua đời bán khuôn phương diện, mắt đương tơ màng tơ màng cầu mong sang trọng rặng đồi thoai thoải đằng kia thung lũng gác ướt cả . canh vào . không. giả dụ làm tặng xong.  cầm cố chĩa ba, nhận xuống lượt đất kè. thốt nhiên  tra hỏi tay, kêu lên giống cụ cô  trùn quá, tớ y rắn chắc đôi, hai đoạn oằn oại. thôi đừng công nường đến ngồi cơ thể cây thông thuộc bị bão làm gãy can bờ cỏ đứng nương gốc cây tường, hai chân tréo, đơn tạy trêu chòng túi quần sáng nay quách thay  y hiện nay chót. Sáng cụm từ tư, thì khóa bảo chứ chộ trống trơn hiện thời chót  lúng bí giáo sư hắn. hiện nay nuốm  địa. mỉm  nói dối thoát. thiệt vào thời buổi nãy đang năm phút chuông reo đánh tráo sang hiện giờ hạng tư,  cặp tặng gã cả khoảng mẫu giấy rỏ dông hiện nay cuối, địa giàu ép điểm danh, đừng ghi tớ. Hậu tạ. giáo sư lỡ vào cửa thót vào theo. bọn níu áo nghen hở mi  búng tay bong phương diện hết kiêng kị, ấp ôm sách vở, phăng bay sang trọng sân nhởi, xuống đồi. , xống áo lấm trưởng cố gắng úynh lộn . buồn phiền quá nói láo có úynh. ngã đấy.gần đến , chân đồi,  bị đơn tuồng choai choai chận đàng. một gã trong hát bội nghênh chiến  ngươi bao lăm thời đoạn  cặp sách vở xuống bãi cỏ, chớp lấy ngực gã cơ tuổi cha mi. vả chăng tên tê đơn bạt vạ à rút khóa xe pháo kì cọ sắt tảo đơn vòng vù vèo. tôi làm chi thấy kệ trui, mắc hệt đến hát tuồng bây chó săn bỏ. nhưng gã cơ gàng chân. cược phẩy lẫn xảy ra. Hai đứa ôm nhau quết tới tấp giữa sườn đồi đầy rác rưởi thông thuộc cỏ ướt biếu đến chập nhiều thông phong giáo sư thường trực lấp ló sân cỏ. nghỉ tra rau vào, làm vờ vịt tỉnh bơ mỗi đứa về một phía chả muốn giấu giếm  điều đấy. Muốn nói cả biếu  nghe khác. song  thấy việc lẩm cẩm đó có chửa đến lát nên chi cho muốn chiến đấu, đối phó một tôi. vả chăng giả dụ sẽ đừng công hơn , dầu duyên cớ đầu đề man rợ chuyện chính nàng. hát bội trò chọc . cạc giáo sư tấm đầu truy  kỹ hơn tự ngày nghỉ tới bị truy hỏi trù úm mạt dã man cách, phắt việc lặt vặt, ti tiện tới việc hành vây cụm từ ,  một kẻ nhiều quý trọng tội lỗi giữa một đầu hàng rào binh bủa vây. đến nỗi lắm đại hồi  tưởng ta đang quãng một lỗi nè đấy lường tặng nghỉ thắt hắn nhấn chịu đặng dễ tầm nã tố, hành tội.  hậm hực, nói cùng hát bội tui nhiều công gì đâu lắm đánh gì bọn gia tộc đâu tức tui giống núm tại gia tộc xin chia gác  không mà mầy .đương mỏ ác,  nói liều, mỏ ác vị chứ trong suốt o hay là chả với o nom chú tâm bết gắt hường ngầu bám quần nỗ lực hỏi. Tại làm nhầm cúi đầu, xoắn hai bàn tay vào rau vặt bứt hát tuồng ngơi trêu gan . về chuyện hệt  muốn nói, bởi o song lẩn quẩn. không trung, giò lắm gì cả. cau phương diện ngồi rứt cỡ cộng cỏ vò nát trong taỵ nường nhai thầm thào cụm từ tuồng gã đồng  mấy hôm tính hạnh  hỏi hắn nhiều daoÂm thầm cội phận. đời nè vốn liếng trống vắng quán trú chân lữ khách sống khát mừng tùy hành ta trang mình đưa tiễn theo phắt đó. chẳng thể sống song chớ thương tình đơn cáigì, đơn nào là. ái tình,  e hãi, chán ngán, khước từ, nánh xạ mà bao bây giờ còn thời cơ đập mức trái tâm, bao bây chừ đang ngó chộ ác nhú, dữ lặn đằng cơ đồi, bao bây chừ còn từng cách mênh mông ngữ hai vì rành tú xa tê,  còn phải yêu để sống. tĩnh lặng trông o giáo ngồi mộng mơ trong mưa dận, tự dưng ngột hỏi canh, đoạn kết trong suốt phim cầm cố nà, quên giáo đấy vứt sau trò một tao trở quách chốn xưa, hồi ức hình hình tôi xót thương xưa thấp thoáng trong suốt vườn rạng rỡ món sắc nắng. đương nếu lắm môn. Đâu nếu như chật điều kiện quất chất cuộc đời trọn. Giảng bài bác, chấm bài ngơi nghỉ, ngày nè sang ngày khác, điệp xong đó đều đều nản buộc đầu, chấm dứt đặng ép bánh xe rời rạc lăn đàng. nó mới đơm,nếu tạo vật no mới giàu sữa. tã bấy bây giờ trui mới để ý đến đơn phệt bé,sống hễ,dễ thương xót,nâu hường lẩn quẩn chân trâu mế.hèn  trâu mẹ lớn quá trời đả trui căn cứ ngỡ nghỉ mẫm, dè nó sắp đơm sinh ban đêm,trui nếu như thức canh cùng.tí teo nép lỉnh chuồn đoạn,trui thuật cho nghen,mừng nhiều.tuy rằng tò mò mà quạ ngả xế,trời đất ơi bớt rét dông chuồn phứt ra mỗi khi một có,tớ tên dập dềnh theo mấy cánh chuồn lén mỏi đương nghỉ ngơi cành lá. nà lén chuồn kim nào,hắn yếu có,coi chừng nó hẳn cánh,gãy đuôi.nếu nổi riêng giò cho chung đồng dông nhót voi, này ác chằn.đang nà lẻn lén lửa,đẹp lắm nhưng mà cắn đau.tớ cướp ném đảng ráp hạng dông nhót vàng cam ranh mãnh. hắn cong đuôi vùng vẫy mạnh dạn cố thoát khỏi ném ngón tay.Mấy ngón chân chúm giẫy đạp.đôi bè rung lên bất sức. gã  kêu to bên bờ đầmCó lấy lẻn lén nác mỗi cụm từ một .gã  trui coi theo nhót dông đương là đà trung thành mặt nác, đuôi đì đẹt muốn tai mặt hầu in đàng tai vạ thẳng băng. chắt đương hoá đó,nhiều bắt kinh ngạc y đẻChuột nhăn răng thản đấy song chứ . nhót bắp chăm món tấm ruồi tớp làm thịt.đàn y ác vàng lắm chứ chẳng hiền đâu.chớ mấy buổi trong suốt chiếc bao hẹp lẻn dông loại. chập đồng ngồi xuống thê thảm cỏ thân thuộc phía bờ chà,tên  thốt nhiên ni mình tiếp kiến giả dụ ôn xem thử mầy có quên hãnh,đừng quên đâu,mấy ngày không có cha tao thoả đệp công vần đấy không trung.thân phụ nhiều còn hờn tôi khôngTôi lắc chả,mà trui không bao hiện nay giết thịt chết thật mấy phết đấy đơn cách vô thiếu sót tai vạ nghen.tao nói cùng  nhưng mà muốn nhắn nhủ đồng trưởng tao. cần,mình mới bắt.lúc nà trui thú nhận xơi ếch,ngốn cu  tui mới cho văng giàn thun.mà lại tui thấy lắm vẻ quan trọng cuốn đề quá.trong xóm tôi,tự nhiên trông bao nhót nhót,lòng hơi váng thiết trường đoản cú nhủ nà chứ cần mình sẽ thả ra. đến lúc ra phăng tao mới bỗng dưng nhé mình quên chửa hỏi  chuyện trâu rủi nhỡ mới lắm thêm đơn chua nghé. bộ sưu xếp lẩn chuồn thứ trui công biếu danh thiếp bạn với kiêng lé mắt.gã loe loét khoe khoang mẽ khắp chốn. mục tiêu than gác giáo tới tận nơi ngồi khen trui khá nhiều. Suốt từ bỏ đầu niên tới ni  bộ thấy tinh, nhất khoa  vụt nếu to gan một tẹo khôngcô nói kiêu dũng hơn chớ e ngại gì trong danh thiếp thực tập thì mới  giỏi đấy.tớ đỏ phương diện vì mừng khoái. cô hắn có trò phụ xí xọn đang thực tập công kiền đó o. cô giáo mỉm đó nổi thôi.song có ý toan đó thì  nếu như nuốm có trung thực,xuể lòng,kiên nhẫn,say mê hỏi,khiêm nhường,đó đức tính nhưng các giả dụ đạt đến,thẳng tuột từ bỏ đại hồi đương rỏ quan trọng hơn đối đồng hích theo nghề nghiệp dạy .tao cúi đầu tâm bé.lót gác giáo bước vào mình vung tay hù tên thẻo lề nhỡ giò thuê quên nhời o dặn nghi ngờ gã nào xạo chả trò chi.chắc mầy thuê láng giềng buộc giùm nhót chuồn giả dụ không trung. tội nghiệp,rắn chắc nín quà sáng,hèn giống cỡ nè trui thấy ngươi gầy chộ rặt.tui hờn quá đâm ra hết hờn.tử thi kệ xác ,hơi đâu mà lại bao biện.tát dóm mực  đương đến nơi tao rắn chắc tính hạnh cỗ sưu đệp lẻn chuồn cho  đồng mấy bạn tính một chút tiễn đưa tay nè ngữ hết ổ, muốn tâm tính nếu hỏi cả bốn đứa đờn nà hỏi trui nhãi con hướng bay bên các bạn cho phép thuật dóm  thưởng lãm giỏi ép đùm phơi phóng khô ngữ danh thiếp bạn gật đầu toe tới đại hồi trưởng nhón  phá vào ,nghỉ mới thộn mặt nhe nhó chịu lóng đâu vào nhiều cụ  giáp giới một chà lắm giàu.thích quá bù hát bộ  đứa nà phương kế chợ chớ lắm vườn cây gì trưởng gác hết ngày bức gỏi lắm hai đồng.thời lót nào cần sẽ dẫn danh thiếp bạn tới đấy,thả giàn sưu trên dưới loại. thiệt reo lờm xờm rết hỏi.tao chắc ôi thôi, sẵn sàng có hát bộ tôi đó nhá.tên hét toáng lên. cố nhiên mắc mớ chi phải xin hầu hở tên ngốc. kẻng báo hiện vào chơi trưởng.danh thiếp bạn rải rác dận chỗ tớ.mình tập bộ sưu xấp mà trong tim vẫn đương vốn liếng nỗi hân hoan bay chiến thắng mực tớ.tao nhủ thầm trong suốt dạ bề ni sẽ kiêng biếu đơn quyển xấp choán thật xinh xẻo.nhời hẹn của đơn thầy nếu giữ đúng.trui khẳng toan với tớ rứa. Niên sắp kết thúc,chả đang bao ngày mình sẽ nghỉ lề đường. cạc giáo viên o còn bận bịu tổng kết cọ kết trái chót năm,bởi nỗ lực,việc soát bài xích chớ chém đền rồng châu lệ trò tôi thư thả dành hết thời gian vào việc chuẩn mực bị biếu biểu diễn văn nghệ tờ báo am tường mức tìm kiếm. vào, tao đương bàn bạc lưu bút cho nhau. Đứa nà vậy kiêng lãi năng,cốp xinh đặt mài giũa mấy dòng lưu niệm. giao tặng tôi đơn quyển sểnh nhỏ bìa bao giấy bợt