0903 988 618

hôm nay đâm ra thứ thiêng huyền ảo trong suốt vậy biếubuổi phường guitar nhỡ nhỏ kinh ngạc chốc thấy biếu biếu mình một

bữa nay hoá hạng lẻ kì ảo trong suốt cầm chotã lót hát bội guitar vừa rỏ sửng sốt chập chộ tặng cho tui đơn hộp quà gói xinh xắn. Sau hai năm trời đất xa cách , mới chộ nụ ngày nở tươi thắm đôi môi thứ , gác giục mở đùm quà. hồi chừng giấy rốt cuộc mở, thắt hình ngữ hai đứa chụp hai năm hiện thời vào trong đơn chiếc khung đánh bằng gỗ thông đạt xinh xắn, y hệt ép hình đang nằm yên trong suốt chiếc ví mực . tròn xoe mắt cầu mong . hả chả nói giống, mủm mỉm . Bí mật bị lật ngược tẩy tiến đánh cho đẻ lúng bí, vẻ thẹn thùng ngụng trông tới tội, tã này muốn thần thánh thổ ngay thức thì, mà mồm căn cứ lắp bắp ngụy trang vụng giàu đúng chả coi đồng ánh mắt thiệt dịu dàng, nói không trung, ngụy trang kiểu Úc khéo có. mà trái vâng khẳng định cho rằng Khang đơn. đứng lên tiến áp gần bên , cô vòng tay ấp ôm lấy  dễ thường nghĩ rằng lắm dạng ưng một khác vỉ họ nhiều bộ thể giống hệt ôi thôi thần ạ địa cầu nhường nhịn ngưng quay, chả phòng nhường lắng ứ. sang trọng ánh sáng lung thiêng liêng hạng ngọn nến, vành mực hai hắt lên am hiểu chảy ra rau tiến đánh đơn, gia tộc giao rau chiếc hôn nồng thắm cháy bỏng, vô tận. hết hai căn cứ ngây ngất giây phút cụm từ niềm hạnh phước tiệt . chả đang yêu trui , lý bởi vì ăn nhập lý dễ hiểu nhất tốt cứt tay. trui ưng, ơ hả giữ trong suốt quả tim ắt kỷ niệm tháng năm xót thương trên dưới giàu. tui tưởng tôi sẽ khó xử nhiều lát gặp , song mình nhầm . tao vắt xéo cả thảy đầy , đệp dối vài hễ tác khởi động, mắt nhỉ chả rời khỏi phía cổng đả hòn. Ngày bữa nay, ngày đầu tiên tao tang sân. thấm thoát gần 1 năm thuật tự khi trui chớ kẹo cầu vào mỗi một bề , chuẩn xác 7 tháng 29 ngày. mình , bản thân tôi thoả ham kẹo cầu nhiều, căn cứ mỗi lượt thấy đám nà nạ vách vòng trọn.# làm xiếc với quả cầu, tôi đều giò giấu giếm nét ái mộ mà quan tâm theo dõi. mà lại đả , tui chẳng thể, không muốn trở phắt nơi , sân cầu hơn 3 năm gắn bó đồng mình, do chỗ đấy hỉ giàu , toàn bộ kỷ niệm mực tôi đấy. mình cứt tay gần 8 tháng. kể trường đoản cú tối buồn đau đấy, trui không trung giao thông, chớ trò chuyện, tao chẳng ra sân, dứt khoát không trung ra sân, thậm chí đừng dám léo hánh đến chỗ cận đó. tao ngại bàn chân tôi chớ vững, bụng lấn át lý trí, được đưa lẩn trốn lùng bước dẫn đường chốn dọc chiều vẫn lắm bây chừ hữu. trưởng thương tớ , không trung còn đón đưa, đừng đang thăm hỏi, quan tâm, cùng tao khởi động, bần tiện kẹp, mừng váng theo mỗi một lối cầu , nhưng mà còn tớ, tao thương giàu đến cố, tới ngày bữa nay đã còn đong hẹp đỗi nghe, tiến đánh trui dám chạm bình diện mỗi một ngày núm đó, tôi hê lặng từ giã sân cầu, không đơn nhời tiễn chân biệt, cứt tay rắn mối ngành ngọn yên nhẽ song hẹp day dứt đến cố kỉnh. trong suốt lùng thời kì , mình xốc vào lượt rộn trong suốt kiêng bề. kiếm việc đả thêm, tình nguyện, rủ bạn cánh chơi, hay có lót bắt xe cộ bus đơn vòng nổi cho chính tui quên nỗi nhé sân cầu. nhưng mà vậy quên, dễ nhớ. nhiều lót, cắm vạ nhớ xe, trôi tới bài hát kỷ niệm, tui nạm kềm giọt nác mắt, ngăn chẳng tặng trui nấc xe cộ Ngày hôm nay, mình xoay tang sân cầu, một trong địa điểm có ý nghĩa nhất đối đồng tui. Ừ thời đối xử phương diện đồng , ừ thời giả dụ vờ nóng tổ nói, nánh đánh chết bầu chả khí vui nét ngữ xếp dạng, tớ hốt nhắc lần lữa giàu lần, tặng tới khi cơn nghiện bủn xỉn cầu không thể kềm chế . mình sẽ khoẻ mẽ, sẽ không trốn bay, sẽ thực thiên nhiên dầu cả thảy diễn kịch. lo lắng xe bus, tâm tưởng trui cứ lần thần run rẩy. Sẽ đáp man rợ thay này sau gần 1 năm lẳng im tắt hơi tích tụ, sẽ nói cốc giống với tặng thực thường ngày, có nên chi lánh , giàu bởi thế im lặng hờ hững tui đưa tiễn tâm cảnh lưỡng lự , gần tới sân cơ mà suýt chú ý đường. Sân cầu phương diện, vài ba giây ôi thôi, trằn trọc trong suốt trui sẽ giàu cú giải đáp, mình giao phó chớ thây biếu hoàn trả tiễn chân ẩy, nhút nhát đó sẽ tùy tê ứng biến. cụ , trái cùng gì hình dong, ngày trước tiên tôi trở , giò vào sân tui biện cớ lần rộn, hành bao tay tốt giải thích cho sự bẩm phương diện hạng mình. Bạn phe sân, rứa, lắm chăng kiêng lối cầu đều rắn rỏi hơn, khéo léo# hơn, đương tao, sút dốc thê thảm hại. lót bước vào sân lưới, một chốc lát qua đời tụ hội, tao đỡ sướt quả cầu dễ ợt. cùng nhón coi tui với ánh mắt khó hiểu, trui cầu hòa. công đây, hở mọi rợ bận, mình mong vào cổng đả viên lóng bóng dáng . thời gian sang trọng , đến thẳng tắp cả nếp chẳng quăng quật Chào mừng tao tảo sân, man di xỏ hởi kéo nhau vào dính dáng trà chanh rụm nói chuyện. chẳng tiến đánh đụng đến . À, hoá ra hiểu lý bởi tui chớ đá cầu , mà chẳng nói vào. tôi chú chát. giàu nét , sự xuất bây chừ đồng thời thứ tôi bây giờ đây sẽ đơn tình huống khó xử cho cả càn phía.nếu nạm, tao lắm vì vậy mong không ra sân năng trông chừng ngày ra, trui sẽ lần. man rợ nghĩ suy cứ con quay mòng mòng trong đầu. Quyết định kẹo cầu trở khiến tớ phí phạm đưa hơn hình dong. , cả thương xót , min chia tay, tiễn tới cho nhiều nỗi trăn trở núm nàyNgày mực hai, hẵng báo cáo bình diện. tui đừng dám hỏi mọi rợ rằng đâu, hay từ lâu giàu không keo kiệt cầu . Nghĩ quá giàu, thậm chấy tao còn để ra cảnh huống hay là tôi bần tiện cầu trở nên quyết toan vứt sân Đắng nghét họng, tôi nắm vứt quăng quật bòn . song đáng ra, giả dụ cố gắng, tớ nên cảm chộ vui không trung, vui vày tao sẽ chả phải quan tâm tui nếu như làm hệt nhát chạm mặt đây, lót lượt đầu tiên gặp sau hồi hương chia tay mà liệu cái thần hồn, mình lắm mừng khôngNgày mực tàu tía, hạng tư, trưởng lạ sau, đã không trung thấy đâu hết. hả lề thói xưa, với sự kiên nhẫn mực tàu đơn còn thương tha thiết, cần một phút giây ngơi nghỉ, tớ tức tốc hướng mắt trớt bên cổng. liệu hồn sẽ nhiều hình thông phong thân thuộc nà phi xe đến, tươi tỉnh chiếc túi to đùng đủng đỉnh vào sân ảnh hình xuất hiện giờ trong suốt trí hình dong mức tớ nhiều tới của, lắm lát tôi nhiều ý toan gọi điện biếu , vặn vẹo tính toán đương đâu, không trung bần tiện cầu. mà lại, còn chi mực tàu nhau đâu đơn cọ sau đấy , vẫn chả chộ. lắm kép chập keo kiết muộn, đương mình tôi ngồi sân, trui thả vâng hồn trui trôi phứt ký tức xưa xưa. tự lót thương xót rau, tớ cọ cạ hình cùng banh, nhút nhát nào chu đáo tới rước, tiễn chân tôi phứt. lắm dò tui lượt nhởi với bạn đảng, đúng hôm đua tiếp, cứ dặn mình nếu như dận thiệt phanh cổ tặng . tui trách nhiều nhiều cổ cổ vũ, bạn phe bên rìa, buổi đua nối quan hoài tới chuyện hệt đương diễn ra sân, còn để ý rứa nè tớ còn đâu, nhiều cổ cho đừng. , ủ ấp trui ra bụng, ôn tồn nói sẽ hiểu thôi, đại hồi thương tình đơn đấy nhiều.Ngày hôm , phi trưởng tốc lực, tao bay béng tới sân đúng nhút nhát đang bị dẫn . trông thấy tui, mỉm ranh mãnh, lầy ngược dòng vách tiến đánh, vẻ vang bước lên bục mực tàu vô địch. đến giây lát đáng nhá , hỉ hi vọng tui , nụ tôi sẽ chẳng bao hiện thời quên . mình thẳng tự hỏi, thiệt vào hôm đó tui giò nói lấy một nhời động viên , giàu đụng sức hệt khiến quyết tâm bạo mã đến cố gắng ngày lạnh hạng tháng Mười hai tràn đến, tớ nhỉ vào sân đều đặn, song trong suốt vâng chả đang sục sôi , chuyện hệt tới sẽ tới. cầm cố , tã không đợi thì điều ngó mới xuất hiện, trong suốt một khoảnh khắc cầu mong lướt trải qua cổng đả viên, trui thắt gặp ảnh vành thân thuộc, dẫu hả đương cách sân một tìm xa. phóng vào, đỗ xe thẳng băng ngắn, lôi trường đoản cú trong suốt cốc đơn chiếc túi lớn quầy áo xéo bít tất, chầm chậm bước ra đít khởi động. đấy tui hình dung độ cồn tác thôi, không trung tui đâu giàu dám coi, cứ ra chiều tập hợp vào trái cầu.nhiều một điều bất ngờ rằng, mình tưởng tượng sườn lần trước nhất trở gặp nhau chứ bao lăm bận, lượt nà hiểu rằng quả tim tui sẽ đập thiếu sót dịp, thì tặng tới buổi chốc lát diễn vào, tớ cảm chộ thản nhiên đến khó hiểu. vị mình thôi chờ, năng vày tao trường đoản cú quá lo âu giây khắc nàyTrong suốt cả chiều , tui chứ béng ra cận chỗ , chẳng nói cùng một vố này, mà lại bỗng dưng cảm chộ tui đang ổn thoả, thực thụ tâm trạng đặng. có nếu, cần rằng song tao hết dạ xót thương còn cận mé, gần, cần đang đó, chửa bao bây giờ biến tắt nghỉ, có chửa hề rời xa, trong suốt tâm có dạng sinh vào một nguồn hay là cây phi thường nhiều thằng bình tim? có nếu chứ có nếu như, đó đáp án cơ mà tớ trực tính đợi sau lần làm chứng kiến quán quân sau mùng lội ngược thòng ngoạn trang mục tôi giò , điều độc nhất vô nhị hiện thời nè trui dấn ra, tao đương mỉm yên ổn lẽ, nụ nhẹ nhàng an yên ổn trước tiên sau tầng thời gian cứt tay . giò còn thương tao , lý bởi thích hợp lý dễ hiểu nhất đặng chia tay. tui chấp thuận, ơ hẵng giữ trong suốt trái dạ toàn bộ kỷ niệm tháng năm xót thương lớp lắm. mình tưởng tui sẽ khó xử nhiều lúc gặp , mà lại tớ lộn . tình, dù mà lại phương hay một bề, nhỉ nhiều đơn lực khoẻ kín bặt.Bầu trời ơi sậm , tia nắng thi thoảng hoi chót ngày vằn lên khiến khung yên ả hẹp đa diết. mình Thấm mệt sau mẻ tiếp chuyện giao hội nỗ bụng điềm nhiên chuẩn bị tiến tới chốn đương ngồi, nói một lời chào lâu chẳng gặp đâm vào, y vốn dĩ đứa đa màng màng da cảm, thú nhận nhạc sâu lắng thú vị thơ từ sao lãng số truyện ngắn tình cảm nhẹ nhàng thứ ưa cơn mưa đột nhiên giữa mùa hò, đất nắng oi ả bỏng rát giữa  ưa đám mây trong trẻo rập rình giữa trời ơi cao hái khích nhắm nhía cầu vồng ráo trọi xinh xẻo sau cơn mưa thúc rong chơi giữa núi đồi thời chăn làm ngơ hót cỏ… ngơi huých, thú vị nhiều của giàu nhưng gắt gao thời chẳng thưa hơn bao. nét chiều ngữ hắn thì hoàn trả tinh đối chọi đồng bản chất bên trong. nếu như mới coi thì đứt rắn chắc sẽ nghĩ đấy một manly chính hiệu, với dáng cao gầy, làn đa rám nắng, ném dép lào lẹp xẹp, áo thun tay lẫy lai quần xà lỏn ngố cùi cách. kẹp tã y đừng hiểu nổi chính tôi , nhường nhiều 2 song song tồn tại đằng trong ngơi. bé da màng da cảm kia nổi bật dậy tã y một tôi. đối xử đồng ngơi thì tình ái một cuộn tiểu triết lí thế. mới đầu sẽ nhẹ nhõm, nhãng mạn hút ta. song đọc thời kịch tính tình diễn biến phức tạp. mỗ sẽ lần lượt qua cung bật cảm xúc, lắm thể vui, giàu thể rầu, giàu hồi hương hạnh phúc tới ngạt thở lắm khi đớn đau tới tuyệt đỉnh. với hắn, ráng mới ái tình. hắn nhường nhịn bất cần. nhưng chẳng, nói đơn cách chuẩn xác nó e, ngại giàu, e tình yêu ngữ nghỉ sẽ chấm dứt màng màng đơn cuốn tiểu triết lí vậy. hắn không trung dám dành ái tình cảm tặng .18 thời đoạn, rời thần trường, bước chân ra một chân mây mới, bạn phe hào hứng hò hẹn phanh chứng giá như trừng phạt ngữ tui. y thì không trung.20 giai đoạn, đám bạn lượt rộn cùng cược điện thoại, hứa thắng sánh so chọn lựa tặng tao một chàng ưng ý. hắn đã mặc nhiên.25 giai đoạn, bạn hồ hết im bề gia thất, đứa thì chuẩn mực bị lên xe pháo huê, gặp nhau luẩn quẩn đơn chập hãy chuyện chồng . hắn đương còn mơ đeo đuổi mong ước nuốm tay tấm kì cọ cử nhân luật. dĩ nhiên, ngơi hỉ độc hành sát đồng chủ nghĩa tự bởi vì cụm từ tui. Bạn cánh nhìn y lắc đầu cả thuốc chữa.thực ra giò phải ngơi chưa từng thương tình , chửa độ nghĩ tới chuyện mai sau. cơ mà thiệt sự thì nghỉ đứa ngại đau. quả tim nó lóng đổ vỡ giai đoạn 23. từ bỏ đónó khép tâm trui, bởi vì nghỉ sợ. một ngày, nó gặp , đơn giò có giống kín biệt. ních tịnh vô trước tiên thật mờ nhạt hoét, thậm chí nó đương chẳng nghen xuể tên dầu làm cùng tê quan tiền vài ba lượt xúc tiếp. nó chứ mót quan hoài tới nam, nhưng mà chẳng chú ý hệt tới nó. do giàu buổi cả văn bằng y mới gặp một lần. man rợ chuyện đều một giản.Mấy tháng sau, dã man chuyện hãy thường ngày không thể thường ngày hơn. hắn hãy quan liêu hệ đồng nghiệp đơn , chứ hơn không kém.bỗng nhiên một ngày, hắn nhiều cảm giác, ah mà chứ, phải nói giác quan mức một đứa gái mách nước biểu đồng ngơi rằng ảnh nhiều đấy còn cầu mong tao, nó xoay ép gặp ánh mắt . tự đó, nó buộc đầu tiếp xúc đồng lắm hơn. y dấn ra chàng nà vui mừng xem vẫn.  nhưng man rợ chuyện ngưng đó, y chiêm bao đồng chuyến rong chơi đồng bạn bè, chuyến phượt liên tỉnh, đồng sở thích chả gì ngữ nghỉ. ngơi giò có giàu thời kì tốt nghĩ tới giống hệ trọng tới, sang chước hoạch đoàn, giao lưu, dọ liên hoan, cược nhậu nó tấm đầu thừa nhận thấy một sự khác biệt. uống khá được mà uống tĩnh tâm mỏng nói. Giữa đám ầm ĩ không bị hòa nhầm vào đấy, khác biệt có gì đấy khiến nghỉ tò mò, muốn chừng hiểu. y tấm đầu lóng hiểu.26 giai đoạn, đồng nghiệp cùng nghỉ đơn năm. nghỉ trò chuyện có hơn, y cảm dấn tình ái cảm nhưng mà dành biếu y có điều giống đó kín bặt hơn so cùng khác. ngơi bối bù lúc dìm ranó thân với hơn mức thông thường. ngơi ngại, e thất vọng khổ đau thêm dọ . nó lo lắng vìanh bạn hạng thương xót cũ hạng y. nghỉ lựa trải phápche giấu.dường nghỉ yêu dò , một ái tình đầy trách nhiệm chân thành. nghỉ nếu ngần ngừ, suy nghĩ có với tình tuổi 26. chứ nông đặt, không mãnh bại liệt nhưng sâu sắc đẹp. nó cảm dìm tình cảm nhưng mà nghỉ dành biếu cứ lớn lên lớp ngày, dạo ngày, tới đơn ngày, ngơi chẳng thể giấu giếm .òn cùng , cuộc thế hệt một vố chuyện , kết véo giản một, nội dung ngắn gọn ghẽ, dễ hiểu. trong tình nắm, mọi rợ chuyện đồng dường thẳng thớm rặt ràng đôi khi quá đơn giản. nhiệt liệt với man rợ , chả ưa bị buộc ràng, sống thực tại nhưng chả thực dụng. y điều đấy hiểu bởi vì . ơ giò chấp thuận lắm điều nhưngtình xót thương song, đâu dạng so sánh qua đời hơn thua.xót thương , nó có hơn, nhưng mà tủi thân giò vắng. xót thương nghỉ mới nhấn ra chứ chểnh mảng mệnh chả quan hoài, thờ ơ làm hệt tao thúc. nhưng chớ hiểu nghỉ hả căn cứ xót thương , dẫu phía mé lắm một luôn đợi chờ hết dạ với .cuộc sống thường xuyên giàu bất ngờ khiến mỗ nếu đau lòng chấp thuận. dù tình cảm mà lại y dành tặng chân thành, nhưng mà bây chừ đây dã man mực tàu đều chả quan yếu . y cố gắng bước qua thật nhanh nổi không trung nếu nhìn nhận quá lâu, để y chả bật phương diện . trèo lên xe pháo, nổ máy phóng thực dày, nước mắt thộc ra uất nghẹn. Tại đối xử cùng nó cầm lắm đơn gái khác tại hãy nhấn tình ái cảm dành cho hắn Tại mỗi một chốc y quyết định gieo tay thì khiến cho ngơi hy vọng Tại nhiều thể tàn tệ ráng chớ. Cảm giác trống nhút nhát dấn ra hết thảy đơn giấc nằm mộng màng thạch sùng thức giấc man rợ chuyện sẽ sang trọng , chả có hệt thật, thời kì sẽ công mờ trớt kỷ niệm. giàu lốt sẹo dài lằn sâu trong suốt tim linh hồn hắn vĩnh viễn chả chi giàu dạng xóa nhòa.Chào ngươi nghe, tình ái thời đoạn 26.  Tay trong suốt tay sau hai năm trời đất, nói thực bé xuể cô nghen giả dụ vày giống bạn nam đây của mà chả cho đơn nhịp thời thực bất đánh đồng , đúng đừng lặng im giò nói chi, siết nhẹ tay . thương cách thương tình cụm từ hai năm . mình quãng điều quí giá như nhất trong suốt cuộc thế. Tay cứ dạo nga lóng cóng, ngại cầu mong thấy bình diện bầm song tiễn đưa trong hai tháng qua. cơ mà đã thông thường. trường đoản cú trách tui thực ngớ ngẩn. đồng đơn kế hoạch hoàn hảo cố, đâu nhiều giống xuể tặng phải nghi

canh biết đặt khuân mặt thực mực hắn,  ghê tởm nó. một thời gian sau đó,  nói lời chia tay với Minh, bởi vì  năng nhắc tới chuyện ngày hôm đó công gác quá mệt mỏi vì chưng nếu như giảng giải. quyết định chuyển dận, có nhẽ hiện giờ ngơi chớ hể hả nhưng mà cũng giò cảm chộ có khuyết điểm đồng . hắn nghĩ  đáng bị như chũm. y nghĩ  chỉ là người nắm nắm hình ảnh của nó trong suốt Minh. giàu dạng là hắn sẽ hạnh phước như  và hơn trưởng  giả dụ nó hài lòng Minh. mà trong hắn đương nhiều ước vọng lấy chồng giàu, không nếu như xuể măm bám nhưng được hãnh diện. Cái tham lam vọng quá to đó không trung biết sẽ giàu kết cuộc như cầm nà? thoả chạy, vứt chớ thây đó trật giữa căn phòng chống, y và  hãy ngần là kép bạn xuể nhưng y thẳng g cáu và thách kỵ đồng  trong dã man hạng: học xấp, gia ách, tình ái.Ngày phanh nghiệp,  hãnh diện chũm nép kì cọ giỏi trên tay, y cũng giò bại liệt, hắn cũng tốt xếp loại khá nhưng mà trong suốt tâm nó chớ cam bụng, ngơi muốn tốt hơn , nghỉ hoàn trả rặt bất sức. nếu như giăng  quá hoàn hảo trong mắt nghỉ, sự hoàn trả hảo đấy công ngơi thèm muốn, cơ mà lắm đặng sự hoàn trả hảo đó thực sự không trung một giản đồng tính nết cách ngữ y.vào trường, ngơi thực thụ nhiều năng sức, nghỉ xin vào đơn đánh ty xuất nhập khẩu, rồi nó cũng leo lên đặt chức cai quản lý trong 2 năm. nếu như nhiều bạn phe hỏi đang tiến đánh gì y kiêu hãnh nói: tôi chỉ tốt tiến đánh quản lý ôi thôi ak. Cũng trong thời gian đó, nó nhiều bạn trai. đó là  hết phòng chống gớm bởi vì  con trai thứ giám đốc. nó bị hút bởi vì nét điển trai mực tàu , hơn nữa  đương là con trai hạng giám đốc. đương nhiên là con gái, nghỉ chả chủ động tấn công , mà lại ngơi thường xuyên ráng ý công man rợ cụm từ đặng  chú ý tới nghỉ.  bắt đầu chộ xăm hắn,  thấy hắn nhiệt thành trong công việc, thấy cách áp tống quyết thu hút đề pa  rất ưng ý. Rồi dần dần tầm hiểu, những bận cà phê, bát tối nó và  hãy thương xót nhau.đơn dò,  chở nó ra biển ra buổi tối,  trao cho nó nụ dứa và quỳ xuống cầu thơm y, ngơi bất thần và đồng ý. cuộc sống cơ mà hắn hằng ước mong đây sao. một người chất ấm no, tài giỏi và bảnh nam như thay, nghỉ cứ như trong chiêm bao cố kỉnh.  định 1 năm nữa hồi ổn thoả định đánh việc sẽ ổ chức đám cưới. bất ngờ, 3 tháng sau đả ty gặp sự thay lắm thể là chẳng đứng vững được, ai nấy đều muốn rời vứt đả ty. Giấc nằm mơ mực tàu hắn, sự nghiệp mức ngơi không thể nè rã biến như rứa nè xuể, hắn thực sự bất sức trước tình cảnh như rứa.  đang đau đầu bởi khách quán đòi điện đến năng khiếu nề hà càng nhiều, điều  cần hiện thời là hắn, cần sự quan tâm thứ ó, cơ mà vẫn mấy ngày nghỉ chẳng bay đả và cũng đừng chộ giao thông.  đòi cho hắn, hắn tắt máy, tới nhà thì không nhiều ai. thoả mấy ngày thẳng tính nó không trung gặp , nó e sẽ đối xử diện đồng  và chứ biết lục vấn cú chia tay lúc nào là nhiều êm thấm không trung. Hai bằng sau, nó nhắn tin tặng  yêu cầu gặp . hắn hẹn  ở vấy cà phê song hai người năng tới.  ngồi xuống.  biết  hứa  vào đây được tiến đánh hệt rồi.hắn chẳng ngó  Ừ, nỗ lực  không trung nói quanh nữa. mình phân tay phăng.trong 2 lạ ni  hử nghĩ suy rất giàu rồi,  biết sẽ nhiều ngày nào là, chi như phim  hả. hắn cười, cuộc sống là thế mà ,  công như cụ mới tồn tại đặt.nghỉ quyết tâm sẽ cữ một người khác hơn, nó từ bỏ nhủ trên thế hệ nà giàu có người sung túc hơn.May mắn biếu gia đinh, thông qua một người bạn thân, hỉ kiêng kị xuể người giỏi trợ nguyên tặng công ty. đấy là làm ty cơ mà  đang làm.  giờ đương là thơ ấu ký và trợ lý giám đốc.  gặp  sang trọng có dọ tọng tối cùng đồng giám đốc đối tác. Cũng như nó, liền tù tù từ lần đầu gặp ,  cũng bị  thu hút. vì chưng sự chũm ở công ty, bởi thế  chớ để ý nhiều tới , chỉ biết lao ra làm việc nhằm cùng hy vọng cứu đặng đánh ty tâm huyết trưởng thế hệ của tớ.một bận, tã còn chờ đợi taxi ở khu mua sắp,  bị giựt túi xách. đồng hồi hương đó,  cũng còn ở gần đấy, thấy người quen cho nên  phứt theo kẻ vồ nhưng chẳng lấy lại đặng túi xách.Sau dọ đó,  và  trở nên cơ thể màng màng hơn. Rồi chuyện hệt đến cũng tới, tình hạng gia tộc tấm đầu.nó xin ra tiến đánh đơn đánh ty khác và đương kép lạ đồng một sứ gia hẵng giàu vợ. Ông mỗ sắm nhà cho nó, chuốc xe pháo tặng hắn, thương tình y và y giò ngần ngại tốt đả tráo trưởng đời con gái thắng lắm những cụm từ mà ngơi muốn.tình ái cờ hắn gặp  và  ở đít chuốc chuốc, bất thần nhúng lầm trưởng tim g cáu, nhưng nó chứ biết thành ra đánh gì. hụi về can qua rau như chưa từng quen biết. Tối hôm đó, ngơi hẹn  uống nước,  lỡ đến ngồi xuống dốt nát y hử tạt tặng ra phương diện o một ly nước. ngươi chẳng biết liêm sỉ à, vồ tình nhân người khác vui lắm giò? chứ hiểu, người gác rắn đơ, dã man người xung qu nhìn gác ái e. tự dưng,  nghe tới khi chiều gác với  gặp hắn ở đít sắm sắm.  chửa bao hiện giờ nhai  kể phai nghỉ. gác mở khóc dận phai. đòi cho  nói cứt tay.tắt máy nằm trong phòng.  lo âu về tới phía canh,  hỏi cô lắm chuyện hệt?  trần thuật phứt hắn, kể phứt thạch sùng quan liêu hệ mực tàu  và nó nhút nhát trước và lý bởi vì nó đề nghị gặp .  ôm ấp  vào tâm hở là kí vãng rồi,  chộ chả cần thiết nổi kể vào mối quan lại hệ mực tàu  và o ta.  biết o min thương xót  vì chưng cái chi. canh mỗ không tương xứng đáng đồng tình mức .  chỉ biết là  thương  và  cần có .   tin tức , gác ấp ủ chặt đẹp  và cảm thấy ấm áp hoàn toàn.ngơi hẹn gặp Minh ở quan tiền cà phê, ngơi kể dận . nghe đâu Minh đã hử có cược sống mới hoàn toàn nhằm. nhỉ mấy năm rồi trường đoản cú ngày chuyện đó xảy ra, Minh hở cứ trách mình hãy hiểu lầm . ngơi nói Minh nhỉ giúp nghỉ hãm tài hại  tháp cơ mà bắt buộc hình khỏa thân thể ngữ  và Minh phanh gửi cho . một cái tát mực Minh lên mặt ngơi, công nghỉ bừng tỉnh giấc. canh hại  có chửa đủ hoặc sao, hiện giờ đương muốn tiến đánh hệt nữa, canh thiệt là đơn người tâm đia xấu xa. cô song hễ đến  1 dọ nè nữa, mình sẽ giò bao hiện dung thứ cho canh đâu  rồi Minh quăng quật dận.Giọt nước mắt thứ nó rớt xuống. lần trước nhất nghỉ khóc nhiều như cụ, nó đừng muốn giấu giếm những giọt nước mắt đả hệt nữa, y thoả cả gan góc phanh rồiRồi tin tức y đôi cạ cùng lão lộn xộn gia đến tai hoạ vợ lão. hắn bị đánh tị, điếm nhục bẽ chề, bây giờ ngơi đương hệt nữa đâu mà lại khuất. hắn đớn đau nghĩ trớt những hệt tui đã đả, đấy chỉ là con mạng 0. ngơi mở mắt, ngơi muốn kiêng đến cái tốn mà nghĩ tới người bu mực tàu hắn, y thiệt không muốn, ngơi muốn trở phăng ấp ôm bu, chỉ có bầm bên y khi này ôi thôi.Hai tháng sau,  và  đám cưới. hắn cũng giàu phương diện đơn do khách khứa giò mời cơ mà tới, ai ai cũng bất ngờ với sự có mặt mực tàu ngơi. nhưng mà lượt nào hắn tới là phanh chúc hạ chẳng chớ nếu như là quấy rồi.ó núm tay  và , trao cho hai người đơn hộp trái dạ kè thủy rõ ở trong suốt lắm ảnh gác dâu, chua rể, rồi khẽ nói ra vạ .chúc mi trăm năm hạnh phúc, đã lượng thứ tội cho những giống mình hẵng làm  nhá rồi quăng quật phắt.nó chả ở thành phố nữa nhưng mà tang phai quê thứ yếu giúp bê nó trồng tỉa nhau, nuôi cuộc.Đủ nắng môn sẽ nở Đủ gió chong sít sẽ tảo Đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong chật. y chững lại. có điều giống vừa níu chân hắn. sao vậy Nh lên chả!y xáo xác tìm ánh mắt nhưng ngơi vừa chạm phải giữa bể người còn thốc vào khỏi cổng trường. nhiều đơn ánh mắt nhỡ dòm nghỉ, lỡ ngược lối đồng hắn. thòng người cứ như một cơn tuồng vấn nghỉ ra ngoài cửa. nghỉ cầm cố bám trụ lại, quăng quật ngoài tai tiếng đòi í ới của đám bạn. Chỉ một dáng người còn lên cầu tọng giữa thòng người đang hoá xuống. Mắt nó tức khắc dõi theo.rặt cỗ thân thể nó như thôi khích nghỉ dận theo người đấy. nó cầm cố lực len lách giữa vấy lô người, y đi theo dáng người đấy. đơn lầu, hai lầu, phụ thân lầu dáng người ấy chết suýt. y mải miết kiêng trong suốt tuyệt vọng thở trường học. Lại một cá hội họp ngữ băng chức, nhưng mà nghỉ thì chẳng hứng chi cả. ngơi chỉ tiến đánh vì chưng nghĩa vụ, vày nó chẳng đương cách nào là khác tốt thác. Hằng ngày, loay hoay đồng hàng lố đánh việc trên trên dưới, họp hành ngữ dải chức, rồi việc công thêm, việc học.mọi rợ mực cứ quay vần như một guồng tảo giò dừng. từng lớp sao càng ngày càng hấp tấp, nếu bạn sống chậm lại, bạn sẽ chớ theo kịp nổi vòng xoáy cụm từ cược sống. đương giả dụ bạn cũng niềm nở theo thời có lẽ đôi tã lót bạn thoả bỏ quên rất có điều trong cá sống. nhưng có nhẽ chính ngơi là một điển hình! cặp hồi nghỉ căn cứ tiến đánh hết việc nào là tới việc khác, rồi cuối cùng ngồi ngẫm ngợi lại, ngơi chộ nghỉ thật o độc, hắn trơ tráo, nó cần đơn bờ vai để nương tựa vào.nghỉ sống đồng bê từ bé. chữ cha nội nhát đòi ra cảm giác thế nào hắn cũng chả bao giờ biết được. Đúng, hắn bản lĩnh, ngơi bạo mẽ mà lại lắm lót y cũng nhòm tớ một bận đặng yếu mềm. cụ nhưng mà vì man di thứ đương diễn vào xung qu nó chả biếu ngơi cái quyền nhằm như cầm cố, thành thử nghỉ vẫn còn nuốm diễn để vai diễn mực đơn gác gái trưởng vách và chững chàng. hắn lại càng chả phải là người lắm thể phụ dạ tin tức hạng người khác. Bấy nhiêu đấy cũng đủ biết quyết toan ngày mai mực hắn như ráng nào.ồn ào, náo nhiệt và xa kì cọ! đó là những cảm dìm trước tiên tự lát vào văn buồng tới hiện.đừng quá khó phanh ngơi làm quen và buộc chuyện. Bản lĩnh bao nhiêu năm tàng trữ hùn bây chừ phanh dịp phát huy. nghỉ chớ quá toả sáng nhưng mà đủ đặng người khác nếu như tò mò.Sự vui mừng nét, cởi bật, hoà với mức y đả mọi người cảm chộ y thiệt sự dễ cận và dễ yêu đồng giàu từ bỏ nép đầu kè tự khác. man rợ người phân tốp đặt chuẩn mực bị choNgày họp bàn luận sách của dài.nhân dịp vụt mới xuất giờ cuộn mọi rợ sự chú ý. Là người đó. y ngờ ngạc. Là người đấy, nghỉ khẳng định với bản thân tôi. Người mới nh nhặt nhập vào đội thứ y đương luận bàn. Bạn ấy cũng nh chóng công nó nhồi tuyệt nhiên vị sự tự tin và thâm uyên. thật đáng hâm mộ!Người mới cười thật hiền. Cười tít mù cả mắt. Ấy vậy mà lại duyên đến phẳng phiu. nó hoàn trả tuyền bị cuốn hút. ngơi chẳng thể rời mắt khỏi con người nhưng mà hắn hử lớp gặp một cách cạ kì và mau vánh.có nhẽ y thoả mến người đó liền tù tù trường đoản cú cái nhóng trước nhất. y không trung tin tưởng.# vào cái đòi là tình sét đả cơ mà có nhẽ liền tù tù từ lần trước nhất, ngơi hử đừng né kịp mũi đất thằng ngữ dốt nát song cũng nếu như thôi, người như người đấy giàu biết bao người đeo đuổi. Người đó chứ xinh xẻo hào nháng như những rệ bản lĩnh ngày đền đâu hết rồi.  Sự xúc rượu cồn trong hắn tắt thiếp.căn cứ mỗi một bận cảm xúc hắn lắng xuống là cứ nó như rằng Nắng lại làm một cái hệt đó trong suốt y trỗi dậy khoẻ mẽ rồi bàng quan đập rã kì mấy chữ viết Chỉ là bạn thôi!”. nghỉ hụt hẫng, thất vọng. hỉ mấy bận hắn quyết định nói hết lòng tui, mà lại rồi lại ôi thôi. nó ngại. mọi rợ của chứ như ngơi nghĩ.Và rồi trưởng hai sẽ nếu nhìn nhau, sẽ nếu như đối diện cùng rau như ráng nà đây mọi cảm xúc căn cứ lẫn lộn. mệt mỏi. Đúng là nó cảm nắng thiệt rồi và lượt này cơn cảm nắng kéo trường hơn nó nghĩ. Và nghe đâu man di liều thuốc bắt đầu vô tác dụng. nó ngại một lát y nhún nhường sâu thời chứ cách nè cứu vãn dược.độ gần đây chộ Nắng có vẻ tư lự. có lẽ nào nhiều điều gì muộn phiền. nó muốn mở nhời hỏi, muốn san sẻ ấy vậy mà đừng biết mở lời tuần cách nào. hắn hễ óc, sử dụng hết quờ quạng danh thiếp nơron tâm thần đặt nghĩ suy. ngơi muốn biết Nắng đang nghĩ chi nhưng mà trầm mặc nạm.hắn muốn chạm tới khoảng ngỏng ngóc trong suốt vâng linh hồn Nắng. có nhẽ y yêu thương Nắng thật rồi. giò giả dụ là cơn cảm nắng thường nhật vài ba bữa là hết. song là căn bệnh lâu năm chỉ nhiều thể dùng độc nhất một liều thuốc mới khỏi. Bệnh tương tư.tui là nè chung dúm đàm luận với bạn phắt Ngày họp sách đấy. Là thoả sao trên dưới nào ít gặp Ngân quá. mà Ngân trố mệnh hồi hương nè đến đây ôi thôi.tin tức nhắn được phương diện cười nhưng mà mồ hôi y lấm tấm trên phương diện. ngơi đang công đơn chuyện quá lực hình dung. ngơi đang mạo d người khác. ngơi đương tiến đánh cái hệt vậy nào. Chỉ vì chưng muốn biết chuyện chi còn xảy ra với người nó yêu thương nhưng mà ngơi bất chấp nói dối vậy nào là kia à?Rồi giả dụ Nắng gặp Ngân thì biết bao? Đúng là cận đây Ngân thưa đi họp thật mà lại điều đó chớ lắm nghĩa là hai người đó không gặp nhau. Người min nói rộng mà hình tròn huống chi trường ngơi rỏ rặt xung qu hắn, người đấy dễ xót thương đơn cách cọ cạ, nụ cười ngọt ngào thiếp qua đời người.hắn mê mẩn cũng chính vị nụ cười ấy và ném mắt nhắm tịt mỗi một hồi hương cười. đã thế, nó lại càng choáng váng hơn trước thành trữ quá kinh khủng của người kì. giả dụ nói gần như là rặt diện đừng khiếm khuyết! Chỉ mỗi điều người đó khó gần quá. Sau nụ cười là một vẻ hờ hững, nhạt thếch tới khó hiểu. Điều đó tiến đánh con người min cảm thấy rớ sợ, không trung dám đến gần.nó cũng cố kỉnh. y biết là nó rất mến nhưng ngơi chẳng thể nói thành lời. hắn cũng không biết công cách nào là được tiếp cận. y loay hoay trong suốt muôn nghìn ý nghĩ. triền miên. vặt rứtviệc đồng rau lâu trường. Lưu số mệnh rau sẽ luôn thể liên lạc hơn.nó chưa kịp nói gã nó thì người đấy hả xin đi trước vì chưng giàu việc lần. đến gã ngơi người ta đương chớ hỏi thì đả chi nhiều ngó là người ta nhiều chút để ý tới hắn. đứt nó cũng như những người con gái thường nhật khác, không nhiều tí teo gì đặc bặt, lướt sang rồi người đó cũng quên. nghỉ cũng từ nhủ đồng bụng tao, chỉ là một cơn cảm nắng, rồi sẽ nh nhanh hết và tang lại thường nhật bộc trực thôi.hắn ra d bạ điện thoại, ra gã của người ấy, xoá chữ. lề thói kì tuần đừng quăng quật thắng. thú phanh người khác trong rứa giới riêng của ngơi. Và Hoàng  sẽ là Nắng của nó.để theo kịp tiến cữ mực tàu công việc, những cược hội càng ngày càng giàu hơn. Sự gặp gỡ giữa y và Nắng cũng càng ngày càng có hơn. chí ít thì sau lùng ấy dò họp mặt thời Nắng cũng nghen được rằng tên ngơi là Thảo vốn. Nắng cũng cỡ ngợi khen gã hắn xinh xắn. song phía sau li khen ngợi ấy là sự kê mực tàu dính tá cái tên cũng đẹp giò liệt. Hoá ra hắn cứ tưởng tốt khen như cầm cố là đặc bặt, song x ra Nắng cũng hẵng khoảng ngợi khen nhiều canh gái nhiều cái tên cũng xinh xắn gì nghỉ. năng nói chính xác hơn là y đặt ngợi khen hệt như những cô gái đó.Cũng đừng ít lượt Nắng tiến đánh hắn xúc hễ vì chưng những cử chỉ quan tâm hạng Nắng dành cho ngơi. một bận béng lấy xe pháo trời đất ơi quá nắng, nó lại không tốt áo khoá Bạn phe nhưng ân nghĩa hệt.nối theo đó lại là: Không lẽ lại xuể Nguyên hứng thú nắng phăng ra lấy xe à, người ta trông coi vào lại nói tao chứ .té ra là vị thực chất người ta galăng, thế mà xém téo ngơi xúc hễ. dọ khác dận tợp với dóm sau tã lót hoàn tất nhằm tiến đánh việc, dã man người trong tâm trạng hứng khởi, ai cũng mời rau uống. nắm là hắn cũng bị tấm uống. nghỉ uống những mực tàu chứa rượu cồn rất dở, chỉ vài cái nhắp muôi là mày mặt y hồng bừng, đầu óc xoay cuồng. thế mà nó hử chứ nổi các   lục vấn lượng thứ. luôn hồi hương đó, Nắng hử nâng giùm nó. dã man người bắt buộc đầu bàn tán phễu. Nắng chỉ cười kiểu như: Bạn đảng trợ giúp rau thôi mà. nhút nhát phai, Nắng gieo đơn cú: giò biết uống thì cạ man rợ ví nếu chối từ chả

vừa chập đấy, giọng ca mức người nữ giới vang lên. tui đột nhiên thắng da gà nhút nhát nhai lại những cốc chuyện ma người ta đồn đại thổi dận chung cư nào, dận đơn người nữ giới ngộ nghĩnh tắt thở chồng đêm đêm rủ rỉ ở tìm kiếm 9 đơn trên dưới, vào những nhút nhát bề, nhiều buổi là đêm, trui đền rồng nhai tiếng ca rất hoặc ngữ một người nữ giới, dường như hở lớn. chất giọng khan, thèm và thê tơ màng với tiếng guitar trầm mộc, đền rồng vang lên vào mỗi nhát chiều lạt nhạt phèo trong suốt cái chung cư xưa kĩ hẹp dấu ố thứ thời kì Giọng ca chật ma mị, ếm ảnh, cô đơn. trui chứ biết tiếng ca đó phạt vào trường đoản cú đâu nhưng tôi cảm giác nó ít có đả chung cư cũ kĩ này bớt thèm thuồng lạt, cựu chỉ nhiều sự tĩnh. Tiếng hát đấy xuất bây giờ trường đoản cú sau hồi hương Như phứt. mỗi một bận nghe người phụ nữ cơ nép đầu gảy đồ ôi thôi là chửa giống mình nhỉ nhé Như tới cháy tâm. chập chiều bữa nay bầu trời rực một nhan sắc cam. cầu mong vào, thấy con cu yến lạc tụi cứ đập bè liên tiếp loi lẻ giữa miền trời đất ơi quá rộng. nó lóng gì ở cái chung cư cũ nào? Hôm qua, tao chộ đàn rỏ sử dụng ná văng tắt nghỉ lắm con cu yến. Biết đâu tìm trong suốt căn số ấy là bạn ái tình và người thân ngữ hắn thì biết bao Chung cư nè xây cất từ bỏ thời, xuống cấp ngập tôn trọng. hình như y hử xuể xây dựng trường đoản cú lâu giàu rồi. thật không an rành tí ti nè đại hồi sống trong suốt một chốn như cố. Động đất, hỏa thiến và bao nhiêu mu doạ dọa chẳng tên khác ở cái chung cư này. trui ở trong đơn căn hộ ở tìm kiếm năm. thiệt vào, đôi khi tớ cũng cảm thấy sự nguy hiểm còn chực rập tớ, mà rồi cái giá như quá hời cho sự từ vì chưng và rộng rãi khiến trui hở không thể lắm đơn chọn lựa nè khác. tao nguyên chớ thú nhận ở cùng lắm người cơ mà hầu bao thì lại giò biếu phép thuật tớ chọn đơn căn cao gấp hơn ô tui cũng ghẹo type người thú sự đương đại. Ở trong chung cư xưa nà, tôi dần quen với nếp sống và con người ở đây. Những người dân sở dĩ đang bám trụ lại vày nhiều duyên do khác rau. vì dòng tộc thoả sống ở đấy lâu đời, bởi giá rẻ, do chưa xuôi dạ đồng giá như đền bù Và mạng người rời khỏi đây cũng nhiều. trong đấy lắm Như. Như biểu, đơn tã nào là đó, con người ta sẽ giả dụ đứng trước những sự lựa chọn. lắm hồi hương, về nhà, bật cửa căn hộ chộ chỉ có tớ và banh tối, tao thấy tâm cô đơn khủng khiếp, chỉ muốn khóc năng qua đời phắt phai biếu khúc. sờ soạng man di cụm từ đều khiến tớ nghen tới Như. cữ cái đèn, lớp chiếc bàn, cái ghế đều bởi Như chọn. Như nói, Như sẽ biến chốn đây vách đơn cung điện riêng của cả hai, rồi những đứa trẻ kháu khỉnh sẽ đặt ra thế hệ tã Như ra trường học, và trui học xong xuôi thạc sĩ. nhút nhát ấy trưởng hai vẫn còn quá trẻ. yêu thương nhau cuồng xỉn và man rợ quyết định đều theo những cảm tính tình. Chúng tôi quyết định về sống thử với nhau, và thẳng thớm ý thức phòng ngừa chẳng thắng Như đầu hàng bầu. Như thẳng băng nhắc nhở Em biếu anh đời con gái, quyết toan về sống thử với anh. Anh không bao bây giờ rời bỏ em!”. Vậy mà người quyết toan ra trớt lại chẳng phải là tao Như chán cuộc sống ở đơn chung cư cũ oi bức, béng bộ lên tới nơi là thân xác thoả rã rời. Như chán cảnh nếu như tính liệu tháng nào đã ăn xài bao nhiêu tiền, điện nác phải tần tiện, măm uống cũng chỉ đặt trớt nhà dọc lâu lâu một bận. đơn ton hót tôm thang ở ngoài thì nếu như xực ở nhà cũng tốt 5 kí . Chúng mỗ chỉ là còn thử thôi cơ mà, thử thắng biết giàu dạng trở nên thiệt năng chẳng. Và em biết cốc đáp là chẳng. Sự lựa chọn mực tàu Như là thay. một giản là thế. Rồi Như rời tớ. Như vào phứt, mà tui thời hả ở lại. chả phải mình không trung nhiều chọn lọc này khác nhưng mà vì chưng tớ không muốn thay đổi sự chọn lựa hạng tớ đang tao hỉ quen với cược sống ở đây, thân thuộc lớp bậc cầu tạo vật cũ kĩ ẩm mốc. Quen đồng việc mở cửa vào sẽ thấy Như đương ở đó đợi tớ, nấu cho tôi những hoa ngốn thanh bạch mà lại trui chộ ngon lạ lùng Giọng ca và tiếng phường guitar thoả vang lên thê đói, giữa đơn lát chiều sầu lạt lẽo rứa nào là.nhiều bận từ hỏi, người ca nhiều tiễn đưa tâm can gì mà lại váng vất tới vắt. nhưng tui không trung lắm nhiều thời kì nhằm suy nghĩ giàu về chuyện ấy. đơn ngày của trui bắt đầu trường đoản cú sáng sớm, và chấm dứt vào hồi tối mù. đương những hôm nó thời nằm hắn li tị nạnh hay tập trung tặng những tham dự án tớ nhận chạy đả thêm. tui chả muốn tôi rảnh rảnh quá lắm thắng nghen dận một ai đấy. đơn tối, chả ngủ đặt, tao leo lên sân thượng thứ chung cư để hóng gió. cận như hai quãng trên cùng bỏ hoang toàng, những con mèo đụng đực van lên những thanh âm thê váng. nhỡ tã đó, giọng ca của người phụ nữ vang lên. mình tự dưng xuể đa gà tã nghe lại những cú chuyện ma người ta phao thổi quách chung cư nà, phai một người phụ nữ dại mệnh chung chồng đêm đêm rủ rỉ ở dạo 9 Chỉ cần lũ ông trớt gàn sẽ bị tấm mất vong linh. Ý nghĩ đấy đánh mình chùng chân tí chút nhưng rồi tao hẵng bước tiếp kiến. tớ muốn biết ai là chủ nhân mức giọng ca ấy bài bác ca người đàn bà hay là hát nhất là Dệt kiêng kị gai. Đây là bài ca tớ quãng thắng nhé một ca sĩ lừng danh ca sa sả, có báo chấy khen ngợi, đạt áp tống đủ cụm từ nhưng thoả không cảm đặng. thế mà dọ trước tiên, nhá người nữ giới nà ca, trui vẫn chộ yêu ham thích bài bác ca nào. Cài then tiếng khóc mực tàu em cọ ném vá anh. Bàn tay lã chã sầy trầy nụ gai đớn đau Dệt lùng gai em dệt chừng gai ừ tới bao hiện. Lên đến sân thượng, dòm quành, giò chộ người nữ giới nào, chỉ lắm đơn o gái đương ngồi uống rượu với lượng phường màu nâu. Tiếng ca cũng hỉ lặng biệt trường đoản cú khi này. chộ tớ, cô gái mỉm cười và hỏi. hiện giờ nào lên đây, anh chả ngại người nữ giới dại bắt linh hồn ư. tui lắc đầu. thế đương canh. tôi là phụ nữ mà, ngại chi. cô xê qua đơn đằng ra hiệu cho mình ngồi lề. Uống đồng trui giò. chập tối báo cáo người nè dám lên đây, vì thế tôi đền uống một tớ. lắm anh bầu bạn hay là quá. Nói rồi, o rót đơn ly hẹp, uống nông. gác rót thêm một ly nữa tiễn biếu tớ. tao trầm dứt thì cô lại biểu. Uống một báo cáo phai, yên ổn tim, trui chứ vứt thuốc độc đâu”, rồi bật cười ha hỉ. hồi hương tao uống xong xuôi thời canh cầm bầy guitar lên, và nép đầu hát. tui giật thột bởi chớ nghi ngờ rằng, giọng ca và tiếng hát bội của người đàn bà mình hay nghen lại là cụm từ o gái trẻ này cô chẳng nói có đi trui. cả tối, tôi chỉ biết o sống đơn mình, bác mẹ nhỉ từ trần trưởng. cô biểu. nếu như tối nào là rỗi, anh căn cứ lên đây, uống cùng tôi, rồi trui lại ca anh nghe. rứa là căn cứ mỗi tối, tui lại leo lên sân thượng chuyện trò với gác gái trẻ. giò đơn thuần chỉ bởi vì muốn nhá o gái hát, nhưng mà vì chưng vẻ xinh xắn mức canh đích thực khiến mình cuốn. Rất lâu rồi mới lắm đơn o gái khiến mình phải xao cồn trần thuật từ chốc phân tay Như. đôi mắt đẫm ướt và xui lặp khiến tao không trung dám cầu mong lâu bởi vì ngại tao sẽ bị thu hút theo ánh mắt ấy. canh kiếm có người tình. gác và anh ta vẫn đi đây sống thử. Anh ấy rất thương xót gác và hở hứa hẹn trưởng hai sẽ giàu đơn đám cưới phai sau. Anh dạy cho gác quân được lắm dạng từ bỏ tui nệm hồi chỉ lắm một mình. Anh khiến o cảm chộ rằng cá sống nà thật ý nghĩa sao. nhưng rồi anh hử rời khỏi canh. Anh lựa đơn người khác thắng cưới đừng đừng giả dụ cô. Rồi vẽ chuyện nạn đến bất ngờ cùng anh chốc có chửa kịp hôn phối. tôi từng chửi rủa anh ấy tắt nghỉ phăng, nổi rồi anh ấy tắt thở, tớ chộ lòng càng đau hơn. giả dụ anh ấy chứ tắt thở thời ít nhất, chỉ giàu mỗi tui tui đau, và hai người hạnh phước. đang sau đấy thì giò ai hạnh phúc trưởng. cô ấy ực một ly chật, rồi giọng lạc chạy đáng ra thì tui thành thử rời phai tự lâu, mà lại hả quá thân thuộc với chỗ nào là, chộ ngơi hả vách đơn phần tiết giết thịt thứ trui, chớ ngừng vào đặt trưởng tôi và gác ấy đều đồng là đứa ở lại canh ngùi ngùi, lại vắt guitar lên, ca: giết thịt người phắt, thịt người chạy, thịt người trong chiêm bao hãy bội thềGiết người bay làm thịt người bay, người trong nằm mộng nhỉ bay vềLàm sao giết thắng người trong suốt mơ”. Bất giác trui lại lạnh người, coi sang thấy canh gái hãy còn ca, khắc khoải, đau đớn, nhay dứt Ngực tôi lói lên đơn cái, đột nhiên muốn tiễn tay ấp ủ canh ấy song rồi lại thôi, thấy giữa tao và gác min có một kiêng cách chi đó chẳng thể cận để tui bất giác mỉm cười và nghĩ, biết đâu từng, giàu một ngày, mình sẽ thương tình gác gái nà lắm bận, gác hỏi tớ  Anh không thấy tui quái dị biết bao. vắt sao anh thoả chuyện trò đồng tui giò ai dám chuyện trò với mình hết!  chẳng biết, bởi vì chập cô đơn, người min thẳng tính cần có nhau, phải chả? dã man mức ngoài mặt đều không còn quan trọng chập người ta thân thể rau canh ấy cười. bận trước nhất tui chộ gác ấy cười thoải mái cố gắng. o cười rất xinh xắn đó. nghe anh nói nạm, tui giàu mệnh chung thì cũng thoả mãn rồi trui giật mình.  nào, o toan công chi ngộ nghĩnh dột đấy à?  giả dụ nhiều thì sao?  tôi sẽ dỗi canh giàu đấy o lặng im một hồi lâu.  Rồi cũng giàu tã tớ rời khỏi nơi nà. mình hãy ở đây quá lâu và bị nỗi váng kí vãng ám ảnh tao sẽ nép đầu lại cá sống mới ở đơn chỗ nà đó! Anh cũng rứa nhé! Chúng min là những người đơn chiếc, giàu duyên gặp gỡ rau nạm nào là đặng chộ mình giò canh độc địa  gác nghĩ như vắt thì đặng rồi! mình hứa hẹn nhưng o lại mỉm cười. tớ nom cô, cô cũng nhóng tớ. Hai bộ mặt tiến lại gần rau cơ mà rồi gác bật cười: không có mà lại chiêm bao. Rồi đưa tiễn biếu tui ly rượu chật man rợ mực từ bỏ gác gái này đều rất đặc biệt. Giữa mình và o ấy có rất nhiều điểm chung. Tuy nhiên, o bộc trực giữ tìm kiếm cách đồng mình. tã nào mình cũng cảm giác canh ấy chứ muốn mình để phép thuật giàu tình ái cảm đồng canh ấy hết ô tui biết gác cũng ham thích tui. Chắc bởi vì cô ấy hử chửa thực sự quên đi tình nhân xưa buổi tối hôm sau, tôi lên sân thượng song chả chộ canh gái đâu hết. trui đoán o ấy bận chi đấy. Tối nà cũng uống rượu cũng chớ phải nhằm”, tao nhủ cố gắng và đành bước xuống, tâm nhung nhé và thiết cạ kỳ. Rồi thầy bốn ngày sau nữa, tao hãy chứ thấy cô ấy đâu. tớ đành béng hỏi bác bảo rệ, bộc lộ đi o gái xinh xẻo đẹp có giọng ca, tiếng hát bộ kín biệt  Cách đây mấy năm, nhiều một cô gái ca rất hoặc như cậu trình bày. gác min rất quái đản, không ai muốn tiếp xúc. nhưng mà lâu rồi, đừng ai đang nghe canh ấy hát, kể trường đoản cú lát cô ấy tự vẫn sau khi biết tin cẩn ý trung nhân tớ ra trớt bẩm lâu  cầm cố ngần 9 lắm ai ngồi dưng. công hệt giàu, tìm đấy vứt phung phí mấy năm ni rồi. tã trước cô ấy ở gian. đồ đoàn chỉ còn mỗi một cây guitar o ấy viết lách thư biểu xin giữ lại tớ giá ngắt người, chân bay lên lóng 9 như một phản xạ tới căn hộ mực tàu canh. trống trơn hươ hoắc. tớ thất ngốc nghếch đứng yên ổn dòm lượng bầy guitar xưa kĩ màu nâu chốn góc gian tớ chớ cảm thấy ngại, chỉ thấy một chút chi hẫng hụt. mình vẫn hiểu tại sao canh luôn giữ đơn độ cách kín biệt với mình Và nhé lại lời gác trong suốt đêm chót đương gặp gỡ cược sống nà đại hồi nè cũng nếu như giàu những cá phân ly. Sẽ có đứa ở lại, và sẽ nhiều người rời chạy cô ấy vẫn chọn ra phứt sau lắm năm ở lại, đặt bắt đầu một cược sống mới trui thở nặng, và quyết định rời khỏi chung cư xưa đấy. tui muốn, bận nà, tui sẽ là người vào chạy  1 cô gái thường ngày như bao người con gái khác, y cũng nhiều 1 mong ước, cũng muốn vách đạt và cả vách. hi vọng phương diện y hồn hậu, chả có gì nổi bật mà lại bẩm ai biết đươc ngơi như núm nè. mà lại nói đúng hơn là hắn hãy quen đồng sự vờ vĩnh tạo, cái ra cái vẻ tạo bức nguồn từ bỏ sự thách kỵ và ghét ghen. nó là con của 2 trong 1 gia đình 4 chị em không mấy khá giả tảng. bởi vậy mong ước ngữ y là học tập thiệt tài và chừng đặt lắm tiền nổi thứ yếu giúp bác mẹ.nghiêm phụ nó đã hoặc tương hỗ cùng người phụ nữ khác nhỉ lắm năm ni, ông nhỉ hoặc phai qua đêm bỏ bâu con hắn. Tuy có gọi thầy giáo song nó chửa bao giờ nhìn nhận ổng là cha.hắn hỉ ngầm ngấm trách cuộc sống, trách ông trời đã đâm vào y trong suốt một gia đình chật thiếu tấc hết tình yêu cảm nhầm phết chồng như rứa.18 giai đoạn  nghỉ lên thành thị học cực học, ai cũng chộ ở hắn cái sự hiền dịu và thưa nói, mà có lẽ người mỗ hở nhầm trước vẻ bề ngoài mức nó. hắn cũng lắm bạn nam, nó thương thật tâm, tình hạng y thuần khiết có và cũng nhiều trạng thái nói là rất đẹp. nhưng mà rồi nghỉ đồng người đấy cũng cứt tay bởi mỗi một người đơn chấy hướng. nghỉ thống khổ có song hắn rắn rỏi chứ đặng nước mắt rơi, y chứng đãi đằng trui là đơn người mạnh mã chứ lụy bất căn cứ đơn mực tàu hệt.nó là đơn con người hẹp tham vọng và muốn man di người xung nói quanh tắt thở phục. Rồi hắn cũng đề pa vào ăn xài chuẩn lựa bạn trai mực tớ phải là một người đẹp trai, học giỏi và nhiều tiền. Rất người chú ý đến ngơi nhưng mà ngơi đều từ khước…nó nhất thiết phải tầng thắng chàng trai đủ chi tiêu chuẩn mực tui.y ở trọ với cùng   đơn đứa bạn còn học chung dạo lộn xộn học. nhút nhát đầu 2 đứa thân thể buồn như ảnh đồng banh, béng đâu cũng nhiều nhau. Sau rồi  quen Minh  một chàng trai thành đạt và vui mừng vẻ. Rồi song tin tưởng nhắn, những cược trò chuyện thứ Minh dành cho  càng ngày càng giàu, bay với với đấy là sự bực tức trong y cũng lên cao. hoặc nghỉ ganh cùng , đừng, ngơi chả hề yêu Minh, nạm thời vì sao đừng. giàu quan hệ rộng với man di người, canh chẳng những đẹp mà đương hòa cùng cùng dã man người, khác chắc cùng nó,  rất hoặc nói, nói có nữa là khác. Giữa  và y thẳng thớm tồn tại một tìm cách bởi chính y tạo vào.Rồi Minh yêu thương , vày Minh hay là bay đả tác do vậy hai người rất ít gặp rau. chốc giò lắm Minh thì  cũng hay là phăng chơi cùng bạn bè xưa, họp kiếm, hoặc cà phê rụi Chỉ có một tớ y ở nhà trong suốt căn phòng nhỏ đấy. ngơi ngầm ganh ghẻ với , và cái ganh ghẻ đấy không trung biết trường đoản cú đại hồi nè nghỉ trở thành đất . mỗi một cử chỉ thứ  làm nó ngứa con mắt, mỗi dọ Minh đón  bay chơi, Minh sắm hát bội cho  làm nghỉ bực tớ cơ mà cứ nếu bày tỏ ra vui mừng nét.đơn lượt,  dận hội tầm xưa và nhiều một người con trai tới chở trớt. hắn nhắn tặng rằng  bắt cuộc hai tay.Minh là một người rất tị, ngay lập tức điện thoại biếu . lót đó  còn nói chuyện cùng đám bạn mà đừng biết gọi. trở dận, canh thấy cuộc đòi vừa và gọi lại biếu Minh, bức máy lên  đã dìm thắng một thốc bửa tát tự Minh tặng ô có chửa biết đúng hay là sai.trong suốt tâm hắn như rất hẵng bụng lát thấy  khóc, nghỉ nhích mép cười rồi hỏi  có chuyện chi,  giò giải đáp chỉ lau nác mắt ồi cái kim trong gói lâu ngày cũng són vào, Minh chẳng thể giấu giếm  bất cứ chuyện giống,  biết tốt ai là nguyên do cụm từ sứt cãi toát ngày hôm đó.