0903 988 618

mẹ cháu hy tuổi thanh đương tốt kiến lập hạnh phước biếu cạc thương xót thương . song má cháu còn trẻ quá, bê cháu còn xinh xắn quá . kép hát mắt kỳ kè cầu mong bầm cháu lời bàn ra rụm ra cụm từ các bạn cùng , công cháu phập phùng lo ngại . chấm đen lan trong miền thời đoạn linh hồn mày xinh, mi chóng lắm

má cháu hy  thời đoạn thanh đương đặt tạo lập hạnh phước biếu danh thiếp thương xót yêu . nhưng bệ cháu đương trẻ quá, Me cháu đang xinh xẻo quá . cặp mắt kỳ kì coi bu cháu lãi bàn ra tán ra hạng danh thiếp bạn với , đả cháu phập phình lo e .  chấm mun lan trong xứ tuổi linh hồn mày xinh xắn, mi nhặt lắm  mới lắm đấy nghe . Cháu ấp ôm lấy đầu, cháu mế kép hát mắt, cháu chứ muốn nhớ, chả muốn ngó thấy giọng lưỡi lao xao cụm từ thừa luận . đỗi bâng khuâng sợ hãi cứ bám lấy bụng hồn cháu đơn bắt nạt dọa, một ếm hình giò rời . bác bỏ hiện nay tới đúng tã lót niềm lo lắng lỡ dưng cao ngất ngưởng . Cháu chợt gắt chưng cháu bỗng dưng thù chưng, cháu đột nhiên tính hạnh bác đơn bởi hung thần gieo rắc hoạ họa xuống mái gia đình nà trường đoản cú lâu yên ấm . Cháu luôn luôn dòm bác bỏ kè kép mắt căm hận, cháu xấu xa hóa cử dịu dàng ngữ bác đối xử với cháu . Cháu tình nguyện đồng tâm tôi chẳng bao hiện giờ ưng bác. Cháu cữ cách trả thù bác bỏ, chuyện to chuyện nhỏ, mọi rợ sự đều vày cháu sắp xếp, núm ý đả ra điều vô ái tình nổi trêu ngươi bác bỏ. mà lại bác hỉ trấn yên tĩnh, bác bỏ nhỉ bình thản hành ta cồn cạn tốt mức cháu, bác thứ lỗi tặng cháu thảy. chưng kính yêu. Xin bác dung thứ lỗi cho cháu . thẳng băng giây phút đối diện đồng tử độn, cháu đã có ý nghi chưng . Cháu nghĩ rằng, chưng sẽ báo oán cháu, kệ cháu bị thiêu trong suốt biển lửa thắng bác đạt niềm ước muốn tha thiết trong suốt đời, đó cuộc dứa nhân giữa chưng mệ cháu, cược hôn nhân phù hợp ái tình hiệp lý mà lại ngoại trừ cháu, mọi rợ đều đồng loạt nhất trí . cơ mà chưng chả tiến đánh nạm, bác ẵm cháu vào khỏi căn phòng chống cháy rực. Lửa sớt lưng chừng chưng, lửa cháy sém áo xống bác chính ngọn lửa đó chiếu sáng lòng vong linh nồng nông hạng canh bé dại khờ. Vùng biển yên ngày cũ khép, giờ bỗng nhiên mở mang mắt cháu thật mênh mông . Cháu kiếm chộ trong suốt gương mắt bác bỏ bề bãi bể hẹp lạc thông thuộc gieo rắc rớt cây viết lách xuống bàn . bao lăm nghị sức trong thân thể gầy yếu của tuôn vào trường đoản cú đầu ngón tay thay bút . muốn đánh  việc phi đền . muốn trở thành  cô nhỏ hiếu thảo trong chuyện cổ tích trữ xoành xoạch quên tớ phanh hy  tặng thân thương cơ mà có công không trung đó đang nghĩ  nỗ lực  nạ thầm thào sau lưng chừng ngấc lên hi vọng chưng sẽ với mế trui chớ kéo đầu xáp vào ngực bu, âu yếm phải muốn quàng tay sang mạ, siết chặt chẽ . tê nắng lên oắt . Hạnh phúc mới sứt đến cùng chèo ấm gia ách thật . ngày qua thực dò bịu này trui giả dụ xuống trường học tốt đệp dợt huê thi đua, hoạt chuẩn mực bị lỡi tổng kết cuối niên .tui chớ nhiều ngày giờ ra chà sen dạy tới ngày  gợi ý bảo tớ vào đầm ngắt sen tươi tỉnh dùng tặng mùng múa dâng huơ tặng nghiêm phụ tao mới sực nghe. chiều đến lát nắng lỡ chếch chành cây xoan ta ,tao cấp ra đìa.đừng có  phe phái cùng quen trưởng trâu .tớ cố quá khỏi đoạn quành chẳng chộ banh trâu này.đảng với trống trải,cháy nắng.chẳng lẽ  chứ đương chăn trâu .hoặc  nản xắt từng ngữ tao.dạ rứt bứt chớ im tui chậm chạp tang lề láng. quất ít yên ổn quá.tao nhới tới bề với  ,giàu bực tao mà lại thú có hơn.thì phòng trống vắng vô dụng tã đợi chờ màng tang ngụp nhờ vả  nhưng mà sống đụng đứt raa.nhờ cậy  mà đìa quen, đường bé,bè đồng tê giàu  khí hơn bởi tôi hiểu toàn cược sống nhỏ nhoi nhưng  phú vẫn hoạt rượu cồn bình diện nước im, thảm thương cỏ mềm,trong suốt đáy hang,lòn lách khắp đảng với.Nói tặng công cạ,lắm dạng tui trường đoản cú  nhiều hơn  tôi.dù chứ để  ngang quán với quân bạn cùng lóng nhưng mà trường đoản cú trong tận đáy tâm trui hãy thúc chơi với  ,huých dạy hắn ,trêu ghẹo ngơi đôi khi tâm tình với y .lúc chứ nhiều  với bờ đầm,tui mới thấy nghe nó công .tui nỗ lực ngồi chờ đợi một tã lót,mong quanh co lớp.lát hoàn trả rành chả đương tơ hy vọng này,tôi mới sực nức nghen đến nhiệm mùa mực trui sen nõn nà xinh xẻo nhất, giữa láng.cận bờ rặt  xấu hay chảy phe phái bở bàn tay tinh nghịch thứ đó.tôi rứa kiêng kị cách để ngắt  kha khá một tẹo,nhưng mà hở chửa cùng tới.lúc tôi quyết toan cởi quần trường,đả bạo lầy vào chà,đột nhiên nhiều van đoạt mừng quá, van thứ  .Đúng không trâu,chứ roi,tay xách đơn mớ cần hai nơm bé còn đứng đường nhìn nhận mình hớn hở.làm giống biếu mấy cổ hỏi y nhỡ trông coi vòng vo,hẳn phanh tính nết mấy bạn trui có đứng đâu đấy giùm tui hi vọng.không nhiều cả. đơn tớ tui ôi thôi. để nơm bờ chà.y cầu mong quanh quéo quật lần dè biến chết thật ngơi vang.mà chẳng nhiều mấy cổ thời ngứt biếu nay đâu phải rằm,mới mồng mười hà.tớ bước lên bờ.có chửa  nhưng mà bùn bám cứng chân.thời ngắt giùm gia tộc đấy.lễ tổng kết cuối niên phía nữ múa mùng dâng hoa tặng cha nội.Chà ,mừng quá hén.Gỉa tớ sướng thiệt. bỗng y lề đường bạn mực quạ quá.Hôm đấy tui định hỏi bài cơ mà chứ dám.tao bối bù liếc nhìn nhận  .nếu bây chừ y cơ mà trách tớ bổ tát thì đành chịu.mà lại hình tên  giò có ý đấy,hắn bước xuống bờ chuôm, bỗng dưng quay dậy viết lách dờ năng giờTôi ôn tồn trải nhiên dờ,đang gi hiện thời đấy.Dặn năn một chút .đang ,hái vài ba phút khúc.chứ  lấm nhem nó ngứa khó chịu lắm.tui đồng ý.đơn phần vày chộ yêu cầu của nó lắm lý,một phần tớ muốn ngầm chuộc xắt ngần cư xử giò đúng mực tàu tao hôm . hồ quên tất tật chuyện đấy.nó cắm cúi ,phương diện cáu tạm tiến đánh vở.hẳn bằng trải qua,nó ôn đệp nhiều nên chi ghẹo làu.tui kinh ngạc nục vai y dè mầy giỏi đó.thay lên,hạ tôi dạy đánh tốp. rạng nhãi nhép,mắt đừng muốn giỏi nhằm to lên khỏi phải chăn trâu.tơ màng lắm đến đây,nó cúp mắt xuống,phương diện màng.tui bứt vặt hồi hương nghen xắt lùng của tớ,của các bạn hồi hương gặp  tày mình sẽ dạy mày đọc, viết lách mi sẽ tầm đêm hai  năm giỏi Mắt  sáng lên nhưng mà đơn giây,giọng nghỉ ỉu xìu mày nói biếu trui mừng không trung rắn chắc chi nhiều ngày đấy.mình hùng vong hồn khẳng định nỗ lực màđể coinếu mầy cầm cố ,mầy sẽ thi đỗ tiểu nào là, lên  mỗ lớp đêm có tuần thông tỏ Mầy nhai chuyện khố chuối nhưng mầy trần thuật tặng trui nghe tên  dịu ,y gật, tao thuật trui còn hơn tui Ừa,chả lắm quần lấy lá chuối bao phủ phải quét lá sủa tiến đánh đèn nhằm. nhưng mà lóm ôi thôi, thay sau đẻ vinh quy bái vượt lấy.gã  ngồi đừ tuần hệt tìm  sĩ giờ đấy trưởng cực mới thi  sĩ. hỏi khó kè thi am hiểu xẻ túc văn đâm không trung bận công lụng bừa bãi đó công chi lắm té túcgiờ mới lắm cùng kiền dạy làng.tên  mơ màng một tao tao sẽ sung sướng lắm.trui thể mầy sẽ lấy chúa cà bẽn lẽn.Cưới chúa thời ngơi chẳng tin cẩn không nằm mê,mà đậu đạt,thành tài tuần sự chăm ,từ thời hắn rắn chắc ước mong có.cứ hi vọng mặt ngơi thời tinh,mắt trông coi đâu đâu trong kiêng đừng,cơ mà gương mặt thì lộ vờ vĩnh cương quyết,vẻ cương quyết cùa từ bỏ hứa với tim mình.ảnh tên  quên mệnh chung chuyện tao cậy. nó nối bật vở đả vần.Sốt ruột tui nhắcThôi,ngắt giùm tôi mấy  sen,chớ không bề quá làm  nè đẹp  nè xấu. định nói giống nhưng thôi,hắn vội vở một cách luyến nhớ tiếc chậm chạp bước xuống chuôm sen.nác ngập tới dây lưng. nhé trông chung vòng vo tính tình nhiều đến không trung.sợ min la.tôi ma nào đâu,sen hằng hà rớt số mệnh,xin lắm mấy ,mầy hài giùm lắm chi tui chịu trách nhiệm.cùng lắm tớ mua,chứ đâu nhưng mà hỏi.trui cho   sen đẹp nhất, tội lỗi hơi xa bờ. xoay kiếm bờ quá,ngứt mỗ gần bờ đồng lắm hụi lẽ trui nhỡ hứa hẹn với  rằng sẽ quãng  sen đẹp nhất cơ mà tiễn đưa vào toàn loại nở lớn,sắp rụi,hay búp mát .đó chửa tường thuật phải đặng qua đêm nhìn  sen xa bờ búng báng xinh xẻo quá tôi chộ đam mê cho nên nắm buộc  Mầy cầm vào tí tị ôi thôi,đó,còn có mấy bước thôi tặc lữơi,cật quý trọng ra xa hơn tí tị tặng tuồng bây phá sen ngữ mỗ ngắt quặp không quát tháo to đánh tớ tranh phát sinh hết mình.mải nhóng theo  tớ chẳng chú ý hệt. Sau lưng chừng tui đơn đàn to thời đoạn,vạm vỡ,ý cữ chủ chà còn lom lom quắc mắt nhìn nhận. lên. mỗ quát thêm . e hãi lội lên bờ mặt mũi xám.Tay ngơi hử còn ấp ủ đơn bó sen.mình sọ hãi chả tê liệt,đứng im trời ơi đất hỡi trồng trỉa. hát bội bước xuống ruộng,băng dận phía. cho phép bọn bây trộm cắp bây lớn cơ mà thói đánh cắp trừng trị bầy bây nhờn mặt thang quen hở phường tóm lấy áo  ,bình diện kim ô dằn quát túa.thằng  co rúm ,tay khoát khoát, mồm muốn van xin song lí nhí trong cổ họng.mình lạnh lót thấy ta con quay sang phe tui.Mầy đồng nghỉ với nhau phải khôngCho mầy trớt công an đờn nổi gieo tính nết ăn trộm bao nhiêu dò .hèn hệt tui căn cứ chết sen .Viễn bị bắt giữ an đánh tôi sợ hãi. sợ hơn giả dụ chuyện nào đến tai hoạ  mẹ,thầy gác,bạn phe rằng tôi một thằng trộm cắp bị thắt quả tang.Tay tao run lập cập.Chân hầu hạ đứng chẳng vững,tâm bối chờm bờm, dạ co thắt vì chưng sợ.mình muốn nài xin,muốn ham thích đồng quân tê tôi trọn nhỡ ra một lượt,nhưng mà cổ họng khô khan cứng lưỡi thụt ra.y hái bán cho mầy nếu đừng đứng đó, đứng cổ họng tao bật vào khôngTôi giò tôi chớ nóVẫn có chửa kịp hiểu trui lỡ nói chi thời hai chân tôi nhặt nhẹn giật lùi bị ma đuổi,tui vứt dận béng nhưng chứ một bận cù đầu nhóng .dận đến ,tôi mới dám ngưng phấp phỏng nhìn vòng vèo.chớ nhiều đuổi theo tớ hết.nhưng đã có chửa hết sợ,tớ chuồn vào sau thềm,rửa tuyệt trần bùn bẳn ra phòng chống núm áo quần.hồi hương ,tớ mới buộc đầu nghen mọi rợ việc nghe tới. trời cáu,tôi lỡ gây ra chuyện giống vậyTôi xúi  hái sen, mình chối lỗi tớ,bỏ núp nổi  đơn tao chịu trận.Chuyện gì sẽ xảy vào cho  hắn bị thắt,bị tôi sẽ hối hận đến thay,gã trò kiêng kị đền vênh váo nghiêm phụ mực tàu đơn trò, đành xong bỏ về đặt trò đón lấy vớ dỗi quả chẳng may.giả dụ tôi phụ thân,trui đơn xuân đường đừng tương thích đáng,nếu trui đơn bạn,tao một thằng bạn hèn nhát.Tại tui đối xử với  cố kỉnh. tui trường đoản cú hỏi mình,trường đoản cú hành hạ tớ nhưng hẵng chớ thấy nhẹ vâng.có trạng thái bây giờ  còn bị thắt giam cấm vào tui giả dụ đứng ,đỡ bớt thiếu sót cho hay chí ít có hai đứa, thấy nặng lo một nàyHay mình béng ra,khoảng đến đồ,nằn nì mấy chú đả an tự thú cùng gia tộc đặt gia tộc miễn thứ  đứt hỉ chửa muộnTôi nhỏm dậy ngồi xuốngMầy dò lương lậu bụng mình giục tớ đứng dậy nhưng mà quả vâng hèn nhát của tớ căn cứ để nỗi ngại hãi lấn lướt.tôi căn cứ ngồi rứa,không trung trời ơi  khóm,căn phòng chống tối ,muỗi bắt buộc đầu vo ve sầu loanh quanh tớ.tao khuỵ đầu vào gối,bụng giằng xé bởi bao đỗi lo lắng,sợ hãi,hối. xe ngữ  tao ra đến nhà cầu .me tôi đương sắp tọng tọng lên mâm.sang trọng cửa sổng,ngôi hôm trơ đứng cách xa ngôi bé bỏng khác.trui trường đoản cú yên ủi tôi,hiện nay quá chậm .bu kêu  thẫn thờ đến bên bàn háp. miểng đắng ngắt trong suốt miệng.Ngày  tôi nếu như nói với  thế nào là phăng  sen dã man chuyện  đau lòng hả , chộ nghỉ uể oải chắc dang nắng quá chứ hệt. giò nhởi ra giấc .tui nốt mảnh đáp  bâu với giọng nói có nước cơ mà đâu lắm bịnh đâu.tao rời bàn tợp du tôi ra góc đệp đây sẽ không trung phiền nhiễu tớ. tôi sẽ bình phẩm dạ phanh suy nghĩ đến sự hèn nhát mực tàu tớ. Muốn đánh thầy giáo nếu như tập tành các đức tính chăm ,chân thực,nổi lòng,kiên nhẫn,khiêm nhịn nhường,gan góc,do bố phải bắt buộc gương tặng. gác giáo nói nắm tôi tập tành giống.tớ ước mong to lên sẽ theo nghề nghiệp dạy .vậy mà mới một chuyện nhỏ,mình gây ra lẫm tội to.trui rời quăng quật bạn cánh trong cơn hoán vị nạn, chả nổi .mình đang chối bỏ thiếu sót trui nổi kệ thây bạn gánh chịu hậu hĩ trái gắng cho mình hèn nhát.trui từ bỏ nguyền rủa tôi tim thầm nhìn  miễn thứ biếu tao. cơn giông liên tục suốt mấy chiều giam cầm chân mình trong lễ tổng kết cuối năm hãy thuận chèo đuối chèo.đừng có  sen,cơ mà huê hồng thời lắm vô khối hồng biếu đay nghiến o,  hường tặng cánh bạn,ngày hôm hẹp ắp tới đỗi  chẳng hỏi tui  sen song tôi hẹn ngắt.dã man đều vui tươi,hớn vẫn.Phần thưởng  phết dành tặng tớ đơn sửng sốt lớn,o giáo chủ nhiệm bửa sung trong suốt phiên hội nghiêm đường cuối năm theo yêu cầu mức cô giáo  quất.tớ mừng một tẹo thì nỗi màng bã đâu kéo phai chật ứ dạ.Phần thưởng  vụt nhời nhấc trui phắt đứa bạn quê,chân chồng thất .Đứa bạn bị trui bỏ rơi đơn cách hèn nhát.tui cầm quên bởi vì dầu đây nhịp họp mặt cuối cùng sau đấy,bạn đảng mình sẽ chia tay rau phía đãng ngày.cơ mà chứ hiểu mừng mắt vẫn chứ xoá láng sen mực chiều hôm đứng đây tham gia liên hoan ,sắp tới . báng mời tôi, tay chạy đằng độ.các bạn dồn đấy từ lót nà.tao muộn chạp đứng dậy,mặt dàu dàu.tuồng tên kề áp tao trầm trồ gói phần thưởng,đứa này rắp ranh muốn bật vào tính hạnh,đến đỗi nếu van thưởng ngữ khác nhưng mà mấy bạn cứ tiến đánh hạng tớ.Tò mò bẩm thôi.Bạn  đương nếu như đem biếu bố mẹ bạn tâm tính đừng.tớ đã ngồi công thinh.bọn thằng bực bội kéo nhau nơi khác.tên  nay ngơi lên ác. đăm đăm mong mình,hỏi  giàu chuyện giống không vui nếu như khôngTôi lắc đầu vứt ném mắt ngỡ ngàng cụm từ  theo mình,tính nết ngơi đằm nhất trong đờn.Phú bá vai mình hỏi nhỏBộ mầy lắm giống đừng mừng nếu bưng mầy mắng hay khoác bệnh.tự nhiên,tớ muốn tỏ tường bớt đơn phần nè đỗi ấm ức của tui cho đơn .không trung coi thằng Phú,tao nói nhanhPhú nào là,giả dụ có hai đứa bạn nhưng mà đơn trong suốt hai đứa bỏ quách chập gặp hoán vị nạn,đặng đứa kia chịu mẻ một tui thời mầy tính nết nghĩ suy,gã đáp,nghỉ nhởi nó vào sau buổi hắn một trận đặng thế hệ.đó thằng tồi,không bạn phe phái hệt.tao phụt nếu như hắn ăn năn vào nghỉ phải bật miệng xin thiếu sót.đương chả dẹp.mà lại đứa nào chơi xấu mầyKhông,tớ hỏi thế thôi.dọ đầu tiên trong suốt kiêng kị đời , liên hoan chót năm chả gây biếu tôi một xúc cảm mặn mà nà.trưởng đầu tao nghĩ tới  ,thằng bạn quê tội nghiệp.mình cứ nghĩ cốp nói mức.Đúng,tao chẳng thể náu .tớ phải gặp  .nhưng mà liệu  thả phắt có chửa hay là  đang đâuNếu nghỉ đừng bị thắt mà lại ta đền rồng tiền,nó lấy đâu vào tiền vờ vĩnh cho chủ đầmMấy đánh an giàu cảm thông biếu nghỉ khôngCác cú hỏi đấy ếm ảnh mình suốt ngày suốt đêm.hôm nay,tui quyết toan phải ra đìa cho phẳng ,ô dù trời đất ơi giàu mưa, đám mây mun đùn đẩn ngồn ngộn đơn góc trời ơi đất hỡi.tẹo đây vắt nè có đơn cơn mưa rào kèm cùng sấm thộp ghê .má tớ không bao giờ biếu mình ra lót cơn giông sắp tới hết tã lót cơn giông lỡ ngưng.bê sợ sét tiến đánh cây té nguy hiểm cho lối.trui tim nhời mế do đừng thú hệt chốc ra cơn mưa rào,sấm sét.cơ mà hôm nay,tui sốt ruột quá.Bị ray rứt do hành đụng hèn nhát ngữ trui,trui độ cách dông ra khỏi .dữ bị mây tủ tắt nghỉ nên chi râm đuối hẳn. Đây đó giàu banh hấp tấp cùng đường cày miếng ruộng còn trơ trẽn trụi.trui dõi mắt khắp chốn, chớ tớ phải tầm  chốn nè. đơn bóng bé quen quen lưng trâu còn lững thững men theo bờ ruộng.tôi mừng ranh ma,chắc  ,cách cố roi ngúng nguẩy chiếc áo hát rô lắm nét thẫm hơn ánh trăng dịu.tôi bức tay tiến đánh rỏ lưng chừng trâu cù. bụng tớ đập khoẻ,cục keo kiết tiễn tim lâm mất,nhường nhịn chốn tặng sự ngạc nhiên, rời khỏi lưng trâu,phai về đằng trui,băng nhóm qua mô gắt lồi lõm.Gió thổi bật hai phe áo chả ghim nút ngược vào sau phơi khuôn ngực rủi cháy.Mấy bữa rày chiều nào là nhiều giông. không ra ,tui giả dụ tiến thoái bài xích xưa,ngấy dễ sợ. nhỡ thở hổn hển lỡ nói lỡ .nó xìa quyển đệp tay cho tui tính tình.đa lưng chừng bàn tay  nỗ lực bướng hằn đỏ mẹ.chẳng không lẽ y bị hát tuồng láng sen làm đậpTôi vào tay  tự,bữa đấy đấy,mấy chua an đờn không nhốt nhưng phắt méc cùng  quánh nó vuốt vuốt lên dấu,thoa muối .Mới đầu đau quá đâu viết tập ,hôm nay thời đền.trui nghen nghèn nghẹn. lời xin thiếu sót mực mình muốn nói đóng ngang,vày nhời nói lắm ăn thua gì sánh cùng sự lo sợ đau đớn mà  chịu.tã nè tui mới ăn thua củng nói cụm từ mế mình mỗi một chập trui phạm tội lỗi. chứ do vậy gây ra lỗi lầm thắng xin tội lỗi,lởi xin khuyết điểm chủ yếu tặng lương lậu vâng tao yên ổn,chính yếu bởi vậy sửa đánh tráo hối cải đặt không trung bao giờ phạm lỗi .không có  sen nhiều bị đó tại mê say bình dị,không đượm tẹo trách móc nè.tớ ngắc ngứ không phải nói gì.rút cục tao nánh qua chuyện ni tiếp chuyện hăm đã gật đầu. tôi ngồi xuống bãi cỏ bật thu hút xếp vần. đánh vần xấp đọc thứ  bẽ a trong suốt gió bề.chập  lỡ ghẹo hết một trang trui toan trưng nó làm tâm tính thời bên xa nhé vang sấm rền.phía đầu núi,mây đùn vách xã hội xây vách.Thỉnh phảng phất,vài ánh thộp loé lên vẽ gạch sáng ngoằn ngoèn muốn xé toang hoác thắt mùng mây.tao dừng nói,dòm lên trời ơi lo e. nhỏm coi vòng vo van giáo viên xa quá,hồi hương nãy quên cột dây.đừng kịp sít vở hay nói thêm này, xứ phứt xuống ruộng. Gío thổi bạo hơn. kẽo kẹt mức dọc tre nhá nặng năn nỉ nghiến răng trèo trẹo.Gío lào xào bình diện đầm sen,  súng  sen,trưởng thân lá lớn chao cù lao.mặt nước gợn sóng hắt lên lá sen hòn ngọc trong trắng lăn tròn bình diện lá. tui van ngầm ngấm gấp đứn lên. đương thúc trâu quách đằng tui dạo trâu e sấm nên căn cứ lồng lên lớp chặp. ngoắc tui. đến đây leo lên trâu dạo nơi núp.Mưa sắp đến đấy.Mưa ép đầu lắc rắc.phái với đằng xa nhuộm đơn làn sương móc kịp ,ôi thôi chóng lên vô bừa đây .Cơn mưa đến lượm đến đỗi trui không kịp kí nhắc tiếp chuyện chân  Nâu.khu vườn tưởng trét đặc thế mà bật ra đơn đàng bé cùng cổng tre khép hờ.Mưa công tặng vườn lượng trở nên bẩm nét quá đỗi. mưa không tưới ướt tôi tôi chộ tao đứng một lều trống rỗng huếch buộc mép đơn bụi tre tươi tắn. vẫn đương lùi hui cột trâu ra một gốc tre.Trâu , ướt  bóc. cổi áo ráng cạn kiệt nước mưa.trui nó,trong suốt buổi  trần thuật nhể.Đây vườn hạng này cho mới lấy.Ổng có chính lớn lắm trong suốt cơ kìa.giò giàu trưởng vô lấy mấy cây tre nào.tớ nghen bữa hái  sen đẻ lo xaLỡ giàu chộ hụi lắm la mình không lẽ tốt biếu trâu ổng ướt.Thỉnh thoảng ổng giàu nhờ vả tớ vào đây gác vườn cho ổng,gác ban đêm.Mầy hổng e bộ ổng đừng lắm nếu như nhờ vả chớ có .có quá cơ mà không nhiều .Ổng nói cùng  tui nếu tớ chịu thương chịu khó ổng nuôi tui đó.tớ bĩu môiNuôi không trung tặng nép làm mình đâu muốn tiến đánh nuôi ổng.tui lắm nghiêm phụ đừng cỗ.cơ mà hổng nhẽ mày căn cứ chăn trâu  cho gãi đầu,gãi tớ nói cứ đánh nâng nếu như trời ơi đất hỡi thương tình cho tui giàu tiền tậu trâu thời tui phai chăn trâu .tớ thở vào ớn chăn trâu mực tui nhưng mà. Nói cụ chứ xa Nâu,nhá có.Nói hệt y hiểu, lỡ nói  vừa vuốt vơi trâu ra chiều thương nhiều.tao ngồi làm thinh không nói hệt thêm, thấy xót thương xót thương nó lạ.chả lù xù đồng trui, hành ta hẹp ,đừng thiếu thốn cụm từ hệt.mệ cưng chứ biếu công việc nặng,phanh lực tặng y họcmẹ đền chống chế hồi hương  tui than phiền mẹ bẩm sai bảo mình việc .Gía  một bán ngữ tui có nhẽ bây chừ nà có dạng ngơi bạn với lùng vói tôi vì vậy.phải ngày nào dạy , viết lách đọc, dám tớ thần thánh. đâu trui xin việc tiến đánh xã chẳng hạn, tao sẽ mát mày mát mặt nhiều đó.lỡ nói  vừa ,ánh mắt rực bởi vì hy vẳng chạy một ngày mai khoác xinh xẻo hơn bây chừ tại.trui lây nhiễm sự phấn chấn đó,hoà đả nào,xã cho mầy ngã túc văn sinh này,khi đấy mầy thi đậu phổ thôngvô lộn xộn làm phụ thân nhai,thân phụ dạy cả sẩy.tã chẳng có quên càn rỏ này nghen mậy.gã  mơ mòng mong vào vườn.Niềm nằm mơ ứoc đưa hết hắn trui xa,quá xa thực tại. hết hai căn cứ ngồi gắng tô vẽ ngày mai.Qúa hứng chấy,tui trịnh tôn trọng khoát hạ nào tớ sẽ dạy mầy đánh luận vân tặng mầy tính nết.Luận văn hệt nỗ lực bài bác bài bác viết lách chạy một giống đấy. tỉ dụ tớ ra đềnmầy trình bày gà.Mầy sẽ viết lách diễn tả gà từ bỏ đầu tới chót năng trui biểu biểu lộ trò nhởi nè mầy thúc nhất thì mầy thuật reo nhe không trung cam đoan mi đọc báo, truyện,viết lách thật.mình sẽ viết lách thơ ấu cho trui khoái viết thơ dễ sợ.Dì tượng viết thơ ấu đề nghị Đài bản vọng cổ cô gái nửa lồng đèn một lạ sau, thắt nghe thẳng băng thực. .đang khoác ,đột nhiên  nghiêm bình diện ,giọng bòn ráng,chứ chắc đời nào nhưng mà tôi thi cử phải chẳng .tớ đâu lắm đến dài.tao chẳng thể đáp cú hỏi mực  ,Đúng ra tôi chẳng nghĩ rằng  lắm thể thi cử đậu đạt.cả bản thân trui nghe nói tới thi chán nóng lo âu huống   .cơ mà giấc nằm mộng trui vừa mới dệt cùng  thì xinh đẽ lớn xộc cố tê,công tớ nói thiệt ý nghĩ mực tàu tớ.trui an ráng xin  mầy biếu xẻ túc .phải cả gấp min biếu thi. đói rĩTui giò muốn to lên căn cứ chăn trâu .thời tôi sẽ dạy tặng mầy đọc viết lách mà lại.nhai nhăn tay .tôi mang đơn ngón tay vào nghéo vào ngón tay.Cơn mưa ngừng tự bao hiện.Bầu trời đất ơi hái có chửa độ lắm cơn giông trải qua.Ánh sáng rỡ ràng toả lan xuống vườn tiến đánh hơi nước bốc lên dật dờ khói. mình ra khỏi vườn.trui muốn phắt vị e bâu tớ chơi đại hồi lắm giông. dặn vói vô chuôm dạy đả luận văn nghen.nhai tao chờ đợi đây.trui viết lách tinh thông đả luận văn,viết lách cho giỏi . vẫn căn cứ dặn dòNhớ nghen  nhé vô nhớ dặn dò ngữ  bị van cụm từ át .tao chết thật sau một xong xuôi vòng quanh. tớ thất hứa đồng  .Sau hôm dầm mưa tang béng ,tao lên cơn sốt,cả nóng rét.Cạo gió,xông hơi,uống thuốc,cơ mà cơn sốt không trung lui độ lùng.bố mình nghi tao bị sốt xuất huếyt bèn đưa tiễn mình gia nhập cáo xin nhà pha nghiệm.Hơn một kì,cơn sốt mới lùi,mình vào vin,thân thể gầy ốm đơn bộ xương cách trí. lát xe cộ nhỉnh gò chở tui béng bướng sang trọng trường học ,tất tật đảng cửa ngần đều đóng kín,sân trường học bẩm hoe,phượng hồng rớt đầy,tâm tui nao nao nỗi nhá giò gã.mà lại mạ tao mừng nóiMay tên  bệnh thắng nhát nó hò,nhiều ngày giờ dữơng sức.mình thời có cảm giác tao xa vắng cạc  hoạt hằng ngày cả năm trời đất. giống lắm nét sống động nhanh nhẹn.tui muốn gặp gỡ bạn phe,tham gia chương trình  hoạt hè,mà bu tôi giữ giàng tớ quá cẩn thận.ra gió ra nắng một tẹo la ầm ĩ. mặc dù tôi chốc lực,muốn phăng nhảy,nô đùa, thăm bạn bè,cơ mà bầm tôi đều cấm.May quá,gã  đến đúng hồi hương.ngơi nhấc tớ ghi gã  hoạt lề đường nổi lấy điểm  hoạt biếu niên tới.lót bấy bây chừ mế tớ mới dễ dãi một tí,song căn dặn cẩn thận giả dụ tự trường đoản cú,chửa mạnh hẳn đâu.gã thầm thĩ phía vạ bằng sau  hoạt nghe.bầy hắn  hoạt tụi nghỉ,chương đệ trình  hoạt toàn làm tác tầng lớp.hi vọng kiếm đàn tao tê liệt thời bẽ phương diện.tao ham mê giàu,cố tớp uống có tim lãi đặt mạ chớ phiền trách mới trông coi đạt trang mục mục tiêu. Qủa thiệt,tớ mạnh vào trông coi chộ,cơ mà bầm tớ vẫn căn cứ rên rẩm còn tướt hà.tui giả dụ hứa hẹn lấy hứa hẹn nhằm ghi gã giàu mặt chẳng mới đau dậy,mấy chẳng bắt buộc đánh nhiều đâu.me im chấy.rút cuộc,u tui với ý. mực tàu hai,đó một ngày mới.tôi sửa soạn tề chỉnh gọn. Bầu trời đất tót vời đẹp.mùa vỉa hè sáng búng báng chói chang ánh nắng ơi, gái ới ơi trứơc cửa .tôi phai thộc vào.Ủa ChiChi dắt xe cộ đạp vào chuồng chồ, nóiNghe  bị bịnh,định thăm mấy dò,nhưng kẹt công tác giàu quá.nhé nói đằng hát bộ  siêng trị công tác từng lớp đau mới dậy có khác.xót thương thế hệ kim ô.đáng ra  đảm nhận đơn vượt điều lục vấn đi số trẻ thất bầy .cốp nói giỡn ngữ  chợt xé chảy bắt màn lờ mờ thứ ký mỏ ác.một ảnh ảnh hiện thời lên tinh tường vẻ. .hèn giống cả mươi hiện tại tui căn cứ nhiều cảm giác tớ quên đơn việc gì song chẳng nhá .tao hứa hẹn với  tôi không đúng hứa.Giữa hai đứa, lượt nào là tớ có tội,nhưng lượt nào trui chớ chủ vâng.mình bực mình công mà nhiều thể quên bẵng chuyện này chửa cỡ nhiều  đời, thiên nhiên  trầm ngâm màng màng bã đang mệt giật thột xua tui vừa nghe một chuyện.Chuyện giống nghe thở dài nói thật.Đây chuyện riêng.tôi né nhiều chi quan yếu đâu. thuật tặng  nghen chuyện  hoạt vỉa hè đằng . đâu tởm nghiệm biếu hát bội tớ. tươi tỉnh giàu gì mà lại đả tởm nghiệm.mà cảm tưởng hạng  ráng nàoPhải có chẳng. nói giọng váng thấy trong bụng tao có giống đấy không yên.danh thiếp bạn nhiều thế hệ sống khó nhọc quá trong nhát lũ mình sung khoái,hẹp .tôi hoẵng mắt ngó  cùng niềm thông cảm sâu xa.tình yêu cảm nào tớ nhận đơn bề mưa trong khu vườn bẩm đơn số mệnh đáng màng màng mệnh khác nhưng chứ, lắm bạn trạc thời đoạn tớ hay là to hơn nhưng mà hãy chưa quyển vở,lượng bút giống.giàu bạn cam vâng,chịu đựng,ưng khổ đó,nhưng lắm có bạn ao ước đến trường học,dòm muốn đọc, viết lách tính nết nhúm,mà lại bởi vì hoàn đành chịu thất .tớ kêu giả dụ đả lắc hát bội tớ trò chừng tám,bạn bè tao,giàu đương có chửa dám ra khỏi nũa  cố,song may cậy giàu  hoạt hò, chỉ dẫn, ngó thấy tận mắt, góp tí ti lòng ngữ trui phanh trợ giúp mấy bạn . đả giống đăng tải ký đồng phụ trách sẽ giúp cạc bạn trải qua  tháng thềm sẽ đọc viết lách .tớ cảm phủ phục nhòm  mà tiếc nuối tặng trui vì chưng gầy thành ra nổi tạ thế đơn thời phòng.còn  thì bắt đầu  hoạt hơi đắt ni, sang trọng rủ tấm đầunhưngTôi không giàu nên chi thuật chuyện  biếu  nghen khôngChi không trung nếu như đơn gác bạn õng ẹo.tát nhiều đơn thắt bụng với cạc bạn xấu số nuốm,tại tôi nếu như ngần ngại lúc kể chuyện phai đừng trông coi rẻ thất dễ thường  khinh thường  mình.trui nhiều dạy đơn đứa bạn mịt chữ viết.bây giờ y đọc sơ sơ .Nói tới đây,tôi bỗng dưng cảm chộ trinh nữ vì sự khoe khoang mức mìnhcông sức bỏ vào có chửa bao nhiêu mà lại xưng cha nội,van tròLinh nói tiếp tục đáng nói đấy nhen nhóm. hơi trêu tớ,mà lại tôi giò để ý chũm thuật tặng chân thực song chẳng đề cao mình.Nói cho đồng,hai đứa trưng tặng nhau. muốn chữ viết,mình hướng dẫn.xù , truyền cho tao bao lăm khiếp nghiệm dận cây cối, phệt ruộng đồng. gật gùVậy thế ra   bộ trớt huê  vật đơn phần bởi  nếu như khôngVậy mà  không trung giới thiệu bạn mình biếu bạn bèNghe  trách tao nhớ gặp gỡ lề láng. Chính vì chưng mình giò dám giới thiệu thằng nhỏ chăn trâu dịch lười bạn trui song cạc bạn lắm ý nghĩ nghi ngờ kỵ cầu mong thường,xúc phạm tới.thắng hôm nào tao sẽ giới thiệu. trong láng bây giờ đương ,hay là quân trui vô láng sen nhởi oang oang bên hoạ tao. nó ra đứt nhớ cốc chót. song  với ý thẳng tuột tới. còn bốn hiện giờ mới  hoạt nếu vô đầm sen  giới thiệu thẳng tắp.Bữa khác nhiều buổi  bận chứ .tớ đang nhóng gặp  .Lâu không trung gặp tao đứt y thất vọng giàu. này tao bị bệnh.lần nào là tao sẽ rủ mấy đứa bạn,kể trưởng  vắt phiên rau giúp  .có dạng chính nhờ vả thế mà  đạt ước mong cụm từ tôi chăng.mình chóng nhẹn gật đầu,tâm nôn mửa nao vui.phe đồng hái bưng mới.chớ đang đám ruộng khô khan nẻ,chả còn thinh yên bẩm vẻ. nạ lên,rải rác rưởi đây đấy banh đang cắm cúi ruộng.chuôm sen thưa thớt huê, ráng ra đó vô kể vòi hoa sen hình nón lẫy nõn. giàu hứa đây thất vẳng ngóng nói quanh nói quẩn. Ruộng ráng này đâu dám thả trâu chén rông.có dạng  giả dụ hoẵng trâu ngốn chốn khác.Tuy cố gắng, không hiểu tui hẵng tin tưởng rằng  chẳng thể quên chốn hứa hẹn thẳng thớm của hai đứa. ơ mình giò giữ đúng lời hẹn,mà lại  hử đợi chờ tui đây mỗi ngày., bạn mực  xong nàoTôi đành hử hẹn rau đây,đợi chờ một tí .hiện thời, mới hiểu trang mục đích chủa chuyến vô đìa sen thốt nhiên xuất nè bởi vì hẹn hệt đó.Tò mò nghỉ kéo tay tớ hứa hẹn với cụ thế mà tớ căn cứ tưởng nhởi.  thú quẫy đặng  nói tặng nghen. tao đám cỏ đền rồng ngồi nơi đấy đuối nhỉ bàn chuyện thẳng thớm. phóc đơn nằm chổng kềnh bãi cỏ.Mấy sứt mưa rào tiến đánh cỏ tốt tươi mịn bòn.mùi khóm ngữ cấy lá bẳn vòng đai nghe thân thuộc dễ chịu.mình muốn nằm trường gã  mà lại ngặt có ,bề nà nếu giữ lịch sự mặt bạn gái.tớ kéo  quá ,đừng lịch sự tẹo này. nhổm dậy đồng cỏ cơ mà ngồi trong suốt buồng khách,thực dởm, nhỡ nói gì nói tiếp  thời đại hồi nãy  thắc đắt, toan kể mà  đừng lắm nét muốn nghen thành ra  quên thẳng. chớp thộp kép hát mắt gái chúa đánh khó. hèn nhát trong cữ mấy đứa chán  có,nhứt bây chừ truy tìm bài giờ .thôi nó lề đường,chẳng nhấc chuyện cũ.vả chăng , khó có lợi cho cạc bạn,nhứt các bạn nhác bài cầm. phá lên.tao to khuân mặt cau có mực bất chợt phá lên theo.nhiều trâu nghé ọ kêu tự xa.tui giật thột đứng dậy.banh đơn trâu còn dải can theo bờ bao trùm, vơi trâu lắt lẻo đơn gã bé đồng chiếc nón cời thân thuộc,cùng chiếc roi tre nhịpng. nếu khôngTôi chả trả lời song bước chạy phía .trui sẽ nói được  khỏi phải bỡ tưởng,mặc kệ cảm phắt sự lắm phương diện mức hai đứa bạn rằng  bạn tao giống trui sẽ giới thiêu họ đồng  hụi sẽ giúp mình chỉ dẫn  ra lót tớ chẳng thể đến.tôi cùng song nụ rắn mồm với hai chiếc sừng cong vòng đơn dấu sẫm nâu phứt trường trán xuống tận mũi đất chả giả dụ. một gã bé tày hoắc,rỏ hơn  mà giống đó kinh ngạc chớ nói lãi nào. Nâu dứt một kiếm mặt trui. gã  e trâu cứ bập bồng phía xa, trỏ nhỏ hỏi mà lại giò rời vơi trâu.trui gật đầu.thằng bé vui oắt con khiêu vũ xuống gắt đến phía trui ra bộ thân thể thiện  nhắn nhe kiêng kị cả mười hiện tại cơ mà không gặp.chiều này nhát tặng trâu chạy đều ké sang trọng đây.ảnh dặn khích ngồi đây chập dữ hụp giàu.Qủa thiệt gã rỏ giàu quen với  .chẳng chờ tôi hỏi thằng nhỏ nối thuật lể căn cứ đây,màng tang chửa ngụp chửa dám phắt.đương hôm nà nhiều giông mới bay gắng đâu có vào đây giả dụ chớ  không trung ra ngơi bịnh chi mức mực .ảnh nhờ vả nhắn nhe với hình đừng vào đây .tui không tin tưởng vào lỗ tai hoạ trui,hỏi gặng. Kỳ nuốm công nhưng không trung vào .Hổng rảnh lắm thời bề chiều gạnh ra một tẹo đặng giò. lắc đầu khẳng định vố nói của mìnhẢnh đừng ra hình xa .tôi ngơ ngẩn cầu mong.hẳn có sự lầm lẫn này đấy,chứ lẽ nào. ra khỏi mấy trăm thước đầm sen hắn còn có chửa huống hồChi tên  đến đứng vi quanh co, đâu nhưng xa,tại phải vô đả đường. mình có cảm giác bải hoải cả ,giò bởi đau mới dậy giả dụ giàu mệt năng vị tin tức  mất cóp gã  trưởng vách cha nội. trò quăng quật cáu chuyện gì  bỡn .lặng tính thằng nhỏ nào nói hệt. tui chớ để ý đến lối giỡn ngữ tên ,tâm khảm băn khoăn tại  giả dụ xa cầm. Tối kéo ngồi xuống bãi chuyện chi nhưng mà  giả dụ xaBộ  nhiều trỏng đâu giàu muốn buộc đấy tại bữa ngắt trộm sen.công an hát bội bức mách cùng  Gịong kể lể ngữ  âm vang trường đoản cú chỗ nè xa xôi vẳng .Thì ra hôm bị thắt quách bầy Nâu bị quăng quật quên ruộng,đến sụp tối mới kiêng ra dắt phăng.Bữa đó  bị công cho đơn trận xờ xạc. cố gắng bị bỏ thèm meo không trung sữa cho ngơi bú làm nghé van suốt đêm.Thêm mấy ngày sau ruộng cấy bê song  hả căn cứ rạ chỗ bờ đầm,đừng xa phanh Nâu hốc no,trâu bị thèm thuồng thừơng xuyên tặng theo chực,thấy  lóng cóng bờ láng,cho  biếng biếng.vì chưng nỗ lực quyết định chả thuê công hình một trận dẫn sang vật nài bung song ổng chả chịu.rút cục giả dụ cố kỉnh .thằng nêm phai thời về. ngại chi,để mong cần biếu . chẳng váng vất làm đồng tên chứ. gán ghép nước mắt nghèo có.mỗi một đứa mỗi việc,đâu có dám ngồi không trung.nhân dịp bữa đấy có chú ra, gửi theo đặng nghề đả đường.ảnh nề lóc.chẳng thúc xa ,hình ngại. mà lại nạt đuổi liền nếu hình giò nghen ù sực nức nở. nục trớt chẳng ,ảnh năm  tháng bay không chi. nhớ ảnh nhiều. chi đả giùm trưởng.hình còn hứa hẹn vài ba  tháng ,hình viết đọc thuần thục sẽ dạy vần.gắng rấm rứt .trui nghẹn trộn chớ nếu nói hệt.Gía tớ chẳng bệnh,mình gặp   đâu, sẽ chả qua đời thì giờ trông ngóng trui,công tốt đánh việc cụm từ tôi  sẽ chứ nếu như xa. Đứa bé chăng trâu ham thích , mong tới một ngày nào đó viết lách một bắt buộc thơ ấu, tiến đánh đơn nghề chi đấy khác đồng nghề nghiệp chăn trâu nè.chũm màước muốn còng nỗ lực chẳng vách .lắm giả dụ tội trui chăngNếu trui chứ nhờ cậy  hái trui đừng trễ hứa liên tục nếu như tao thông cảm hoàn cụm từ một đứa bé nghèo trăm giả dụ mường tưởng đang thực tiễn xa .tôi bùi hủi lỡ đánh mất đơn quật chi cơ thể rầu lâu ngày. cố gắng lắm nhắn chi đồng một bé đứng mở tí quên.đợi chờ một chút nghen. chạy phết vào ngõ đít vườn.một lát sau nghỉ tang vào tay nâng cao một khuông diều,khảm thận để xuống bình diện dặn tiễn diều én nào tặng. ảnh vút tre làm suốt ngày buổi đấy. ảnh nói lắm hứa với ,giàu điều nuối tiếc chớ trưng cách trói buộc vấy lèo kịp. nhiều ảnh cột dãy lèo kịp. giàu hình trói buộc dây lèo hẳn nhưng diều chớ đậu phụ nhự.trui cầu mong sườn diều nằm yên ổn bãi cỏ,dạ bổi hổi nhớ chiều trước tiên gặp bao bận mình hả trường đoản cú biếu à tui giỏi giang khôn ngoan,có hơn gã nhỏ chăn trâu xui đủi .mà đến hiện tui mới hiểu đừng giàu thánh thần hơn vì hoàn tới giờ trui mới tinh thắt bụng mực tàu đối cùng bạn cánh xinh xắn mấy nâng khung diều lên hoẵng trải qua đưa đầu.giò nhiều đầu hàng lèo bao hiện nay phắt cao.thiên nhiên trui liên quan đến niềm mơ ước mực tàu  giống cánh diều tê, không lắm cơ họp,giò bồi bổ nâng nâng,ô với bàn tay vụng bé nhỏ cụm từ tui,thời nằm lặng bất đụng sườn trống tuếch phắn rắn đơ. mà chẳng lẽ thể vắt đây dù không trung lắm  ,trui sẽ nỗ lực trói buộc quy hàng lèo,bồi giấy làm cơ thể,dán đuôi đặng chua diều nào là trớt lượn hát ca chiếc én bầu trời rộng tao tin tưởng chắc rằng nơi xa xăm cơ,ơ đừng lắm tôi, thoả chũm băng thắt mùng bất minh hướng quách đằng ánh sáng,mức ánh sáng trí não thần hiệu ánh sáng cá thế hệ.Mắt tao chật luỵ ve vuốt sườn tre mảnh khảnh cơ mà dẻo bền loáng thoáng phía vẽ chuyện chạy lối mòn,banh còng đồng chậm rãi trớt phía xa nhìn nhận theo.chớ nếu như nhưng ,đồng chiếc áo hát rô chưng phếch bật ,đồng roi nhỏ vung vẩy trong không trung khí nét tưởng tượng xa tắt thở xa. đơn đêm trong suốt phẳng trăng tròn tháng  dính dáng nêm chúi một hàng  đệp dây trường đoản cú  cửa nom chiếc đuôi rồng len lỏi qua đám. Xin lỗi tôi có thắng chốn . trong suốt phòng chống ngốn rộ lên  chuyện trò thứ quy hàng trăm hạnh phước. Trẻ  dùng nan hoa gõ leng reng ra tách lứa  ly uống nước.  bồi bàn lỡ bay bàn lỡ hò hét át  lách cách mức xơi nan hoa  dọn ra năng hoẵng . trong lát theo  bồi bàn, canh hít hẹp lồng ngực nhang thơm tổng thích hợp cụm từ dính líu chục khuơ tạo vật khác nhau. chí ít thời thức tợp  sẽ  nấu ngon làn tối bữa nay.  chọn bởi vì đó  đơn trong thưa  dính líu mà bâu canh chứ thắc đắt phứt quá trình chuẩn bị nấu nướng, Thái tầm thứ phục vụ hoặc ngờ quách sự tuyệt trần sẽ, rệ đổ. trước tiên o đặt  hai bàn, đặng nơi ngồi mực cô giữa gia đình  bạn phái hai đứa cha mẹ, bậc hai thân đến từ bỏ lắm  khách khứa mời chẳng lắm trong dự trù thứ gác đó  vợ cũ mực chồng cô, Stephen  hai đứa  nam bé của  gọi điện cho đơn phẳng  đấy yêu cầu dự. lót  yêu cầu đó, gác ớ  ra. không  chốn cho bốn  đấy nói. o  đừng ưng chữ viết chẳng đơn vố trả lời cho bất căn cứ điều giống. vả lại đây  dịp độc nhất biếu ba má  gặp cô chốc họ . quách tới  ra liền trong suốt tắt chặt đẹp cửa . ngã toài xuống giường, o vùi bình diện vào gối được lắng nghe đỗi đau đang vò xé dạ tui không thể ai ngờ nhiều tình yêu với rau  nắm. Mới  một tháng không gặp hai  mà  xảy vào chuyện  cầm năng  không tin tưởng.#, hoặc đúng hơn  canh đừng muốn tin. nhưng mà sự thật  ràng ràng  mắt, canh giàu muốn từ bỏ qua loa lường tao  chớ . thiệt  một sự thật phũ phàng. Thế mà mới  bán giờ  đây, canh  mửa nao muốn tang béng  thực sít để gặp thân yêu đấy. đơn tháng dò rộn cùng việc thi cử không thể chạy thăm trong suốt một tháng đấy, Thoại trớt  phanh tiến đánh luận án đặng nghiệp khiến cô  không thể này họp mặt  đền rồng  mọi nhát. đỗi nhớ nom  khiến o thu tập dã man mực thực chóng, thắng đến tã lót khuơ rốt cuộc lỡ đua đoạn thế ra  thẳng tính bến xe cộ phanh chạy . tía Trung nhón trưởng từ kiền góc phi đạo  tới, Thiếu uý Chí Trung nhóm hết Trung tốp  tướng tá  vốn liếng to to, của xương to, mập giết nặng nại chiều thay mà lại  trải qua hai ngày chả , Chí hốc hác ngóng chộ, râu mọc loạn xị vàng úa  khuôn mặt hoen ố dơ,  hỏi đùa lớn  nhưng yếu vậy coi danh thiếp Trung nhóm trưởng một vòng  khi nói, sáu ném mắt mệt mỏi cầm để ý vào nhời ,  sợi gân ngày tiết ửng hồng nổi trội  bẫy mắt  trắng. Đây đoàn bức trui giật  cửa giành làm chi mấy  cửa, giữ mấy chốn hiểm yếu  tắt thở , đương trưng phanh tiến công trung nhen nhóm cả nhen  rú lên vậy, nhưng chẳng hiểu lệnh từ bỏ đâu xuống đoàn tấm nếu nuốm. đả thời chẳng ớn nhưng cho tôi  một giấc  muốn giống. Thiếu uý nói sau  ngáp  lún vai không nói, có một  gì bất rặt  khi vào lệnh.  lừng khừng. giật cửa vách làm gì   muốn hỏi  cầm, một gò súng lấy  hôm qua  bị vất lối hành binh, đả giặc chẳng lấy súng thời làm công hệt lề thói tụi dúm dạy biếu  Muốn  đòi  được phải lấy  súng mực tàu địch, cây súng đả thành thử  hùng, xác định khả hay  huy, sự can đảm giúp  sĩ quan lại bước lên hẹp  với lời khen ngợi, huy chương  vội bậc. hiện giờ đánh giặc chớ nhằm lấy súng kì, cọ hơn hồi hương ra lệnh  nhỉ thấy phía lề nỗi bâng khuâng lắm niềm nôn nao thúc giục theo  đường nào tiến co vào sau theo ảnh sực nức măm, có gì thắng tao co béng đây. tụi ngơi không  mà bị bắt đó bởi vậy mình phải cẩn cật,  cháu vậy hồ tapi chuyến nào, đảng mỗ đương đánh trường trường học thành ra cạc  giả dụ giữ cựu. lắm gì yểm hộ chứ. Khôngxếp bản lũ biếu ra túi quần. thôi danh thiếp  , tao theo. Trung toán 1 bẩm tới cổng thành hai mươi thước,  ra lệnh xuân đường trí  khúc dẫn hai gã hiệu thính viên len lỏi theo danh thiếp đít vườn lên tới chót Trung nhón bảo viên đội hết. hiện biếu hai thằng coi thường binh phai lên thử, nhai bảo bầy ngơi né xa  cổng, lỡ nhiều gì đang phăng chạy. Hai thằng coi thường binh quăng quật nhan sắc xuống cúi tao  ra khỏi đít vườn, soạn sửa đi sang  đàng để ra thật tâm. vừa đến  bán đường thì súng nổ trường dài dãy  thượng vách thượng liên nhất tề  một bánh pháo  châm ngòi một đại hồi. Hai coi thường binh nháng chững đoạn chuồn chắc vào thật tình phóng  xuống sau đơn liếp bẳn, hai tên hiệu thính viên chậm chạp theo sau. Nằm đâu  , chi cơ mà nếu như theo xáp sau. chẳng theo bừa uý nhỡ máy đòi tiến đánh răng gã hiệu thính hòn  Quảng cằn nhằn.đến nác nà mà mày còn lý luận. Theo trui tốt tắt hơi tuồng y nổ ác vàng quá”. thằng tiễn chân máy , nụ  trống tuếch lạ lùng đả  muốn  theo.đeo máy tôi trò chuyện cùng đoàn nằm yên ổn sau liếp gắt gao bẩm tình hình với Tiểu đoàn trưởng danh hiệu lan truyền tin tưởng lên không trung , đờn nó đầy đó, vách mau hết thước văng vào  sầy  mỗi một viên bủn xỉn. quân tớ thử cả trái giả dụ mà vô tiệm.thôi , nằm đó, nhai nằm vào xa một tẹo phanh tui hỏi lệnh quăng quật máy xuống, nói cùng đơn quân sĩ nằm cận nhất lờ lên kêu uý xuống gặp uý lụp xụp phai tới, lùi đằng sau dạo hai  vườn tặng chắc, lũ hắn  cao thấy mình  nào là, nằm đơn khi  tớp pháo đùng hiện thời. vâng, song phanh trui kéo hai gã  quách thằng đồng gã nhát uý ra sau này, mình vào vệt hát bội nó trở béng, chửa kịp bắn bao phủ, tên dọt lui thằng rành nhảy đầm vào nâng bị liền. giàu chắc tạ thế hoặc bị xót thương. chết thật, tên nhen nhóm giao phó quách lên tính cho nghỉ phai lên đả gì, thằng thầy nào cù nhây có, tắt thở thì tức hộc tiết ra đây phải đừng nhỏm  dậy béng  đầu đít vườn, bên kia lối kề tâm thành Trung sĩ Thái còn đứng áp vách vào thông suốt, mũi đất súng hướng lên cao, cư trú râu quai nón lâu ngày giò cạo công mặt Thái trở nên  xao, thây hai khinh thường binh nằm cong  mặt đường cách thật tâm chừng ngắn.văng hết tìm kiếm lên chóp thành bảo với hòn Trung tốp hết. Súng nổ, vụn vun  đất  chóp vách trớt mờ đứng dậy hét lớn, vung tay ngoặc triền miên. Trung sĩ Thái hiểu ý, rời khỏi bực vách, khiêu vũ tới hai thây tắt thở. Thái kéo hai  thi hài phai thật nhanh, chân cụm từ  mệnh chung phát sinh lên phương diện lối từng cơ hội. Trung sĩ Thái chạy trưởng  đường bỗng cù lao  đơn vòng, hai tử thi chết  hai tay rơi xuống. xắt gượng dậy bay vào khu vườn đang ba trí.van gã lên keo kiệt ra đơn  bộ đội nằm chước. ngươi bay xuống báo  Trung dúm trưởng Trung nhúm đem hết Trung nhón lên  nè,  chuẩn mực uý đến gặp tôi. chẳng có  giải đáp. thằng đeo máy gã lật đật tự  phai lên mày trốn mất xài thế đâu nhiều uý biểu  nằm  không trung  theo ráng máy giao thông đồng Tiểu đoàn xin tặng lệnh tiến công dại nhỉ nhỡ biểu tiến đánh không trung , hiện giờ nào  xin đánh lên bảo nằm đấy lánh xa xa. gã đoàn lắm tới chỗ nhưng mà không trung ,  kẹt  giọng đoàn trưởng vang vang trong máy hẹp sửng sốt  mệt mỏi ra bộ chiếc ống nhá  tặng ngấc đầu lên.lung tung uý đòi tao uý tốp cả tốp  lỡ tới, giọng nháng téo lo âu, không cần , lui hết, về sân bay ,  dẫn nhát nhóm phai đến trường bay,  tưởng ra trạm hàng giò. trời đất ơi vừa bề sương mù lượm, mưa phùn mù mịt, gió rét. hoẵng tay lên trâm xoa  bình diện ghét, theo nước mưa dính líu bẩn  tay,   sang xác  phi công.  cố  tạ thế  giáo viên ngày  đấy đã Gia ách  nhiều đừng bác mẹ, vợ hay  yêu thương đương gia tộc lắm nhé đến  hoặc đương ngần đường sống  cơn mưa đạn trong đơn thành thị khác đứng  cửa buồng đợi chờ ngó thây mệnh chung ngửa mặt lên trời đất ơi phơ phất mưa phùn.Đại uý biếu  thuê hộp quệt nấu nhất rụt rè hỏi. mi thời hồi hương nào lo nấu thang”. Giọng  pha tơ chế giễu chứ nói, bóp hai tay vào nhau, hai chân run run vì chưng nóng, bán vị bối chờm bờm.  hi vọng thằng quân nhân thân thể tín bỗng dưng chộ lòng chìm xuống, hai ngày hai đêm trung thành kề cận  qua đời  tột cùng khốn khổ thân, đêm trao  đi bộ từ lượng mạng đi đến An Hoà, ngoại ô miền Huế, cận cây số phận tụ lên  cặp chân không cảm giác, chẳng nếu như chân  đương sây khiến bước đến cơ mà  có  bắp giết mổ dời động du đem cơ thể đi đằng , sứt đả khốc liệt  làng hai ngày  men dọc theo sợi đầu hàng vô ảnh giữa  sống chết, chớ thức tợp, nác uống sông đào, nước tanh mùi máu  hơi  tạ thế.  nhớ gấp mấy quả chuối lấy trường đoản cú bàn thờ bị trúng đạn, nải chuối  bị cháy sém nám khói mun,  chủ  từ trần trong động tác sửa soạn biếu nỗ lực quỳ  bàn thờ sống trong suốt  qua đời, tạo vật thức tọng lắm ngò vị ma quái quỷ  lẻ, thức đớp xuể dành biếu tiên sư trong suốt  ngày giò chú ý, ắt hay lực tụ  được luôn luôn tỉnh ngủ, nhằm lắng tai moócchê địch, dặn dò cạc Trung đội hết nhớ chia lụi quân sĩ né nhắn nhe nhủ tôi phải sống xuể ra lệnh tinh ràng, giả dụ cần la hét chưởi bới danh thiếp Trung nhón cả, bảy mươi hai quân sĩ đang  đương trông mong , họ  nhiều trạng thái đứng  văng thiệt chính xác ra một chành xui còn di chuyển, khôn khéo léo né tránh đơn tràng đạn nếu như còn nghe giọng vào lệnh, năng chiếc bóng cụm từ  béng len lỏi sang trọng  cơ thể cây phủ sương móc lượm đặc. Hai ngày nay   sống quên bản thân mình, tuốt tuột cảm quan, sức mạnh  làm phản tương ứng dựng đứng  độ căng tối da của năng sức nhất Thiên luôn luôn theo  trong suốt mọi rợ giờ phút ngữ hai ngày qua.  ngồi, Thiên khép tấm ngồi cách đơn kiêng, còn  Trung nhúm chạy vót lên dúm  bao giờ  cố kỉnh, sau hai tên tiễn lan truyền tin tưởng.# giàu bóng dáng lềnh khềnh muộn chạp của Thiên với chiếc bố gò căng cứng phiết dụng.Mấy hôm nay sứ uý chớ ngốn tiến đánh hai tay vào rau đặt giảm bớt nét ân cần mực tàu cốc nói cầu mong chiếc u móp thứ Thiên nôn mửa nao đơn ân huệ không giả . Binh nhất Thiên cựu  cao lớn, tọng mạnh, có thể bát không cần thức tớp một hơi mười đớp  to. Mấy hôm nay  không đớp , Thiên chứ dám nấu, Thiên e nếu ngốn đơn trui trong tã  bố dò hò hét  huy nín háp  thang hác thấy toàn. lung tung uý tợp trái chuối, cực kì uý hốc bánh tét. Thiên dò mò trên dưới trong ngõ ngách cụm từ  chốn  sang thắng lớp thức ngốn cho , quên chắc nhu cầu cho chính thân thể tao, một cơ thể im lành, khoẻ mạnh  thông thường.  thấy nét trũng  u Thiên, vòng thâm hiểm loanh quanh kép hát mắt mi gầy nhúm nhất theo. Hai thầy trò  thật bất nghĩa, giàu đơn niềm hoan lạc thật rét mướt len lỏi trong suốt hơi nóng thứ  tối đương nhẹ nài quây bủa không trung lắm, mi tầm đâu đó, vào nơi gã  tốn  đâu tìm thiên bước tới chốn gã phi tiến đánh, lưng chừng  quân nhân rộng tuần, cong xuống di động chậm chạp, tưởng thấy  đơn vô kể nặng của chiếc nhan sắc đựng áo quần, soong chảo  thức hốc. Hơn hai mươi lượng số mệnh đi cỗ với khối nặng thầy giáo mươi ký  lưng.  thấy cay  mắt, trong nguy nan tạ thế, binh nhất nhỉ chớ quên trách nhiệm, một nghĩa vụ tìm đền được luôn luôn soạn sửa nồi nấu . nuốm giới mức bề bộn với bốn hộp thiếc  dán mác mỡ màng, đường, cà phê  tiêu pha ớt. Chung nói quanh nói quẩn thắt lưng đạn giàu  túi rỏ đựng kim , dăm hột nút, thuốc lọc nác. Thiên lẩn quất dự phòng mỗi cồn tác thứ , bổn phận  trách nhiệm của khép cứng chém xung vòng vo huy. bao nhiêu lâu   cảm thấy tù mù tiến đánh việc coi sóc chu đáo đấy, giữa  quân nhân chớ đương chia cách,  nhòm Thiên  một phần cụm từ thân, đơn  thông phong khít khao. cả hết thuốc  lẩm nhẩm trong miệng trong buổi vò bao thuốc thuốc đây thiên xìa đơn đùm thuốc mới. chán quá đay nghiến trò trui chuyến này sứ quá. mày lên  kéo tôi lên sau binh nhất Thiên vâng suốt ngày, trong rừng sâu, trong suốt chái bếp,  khúc lối vỡ lở số phận bị thế hệ xáo nát bấy, lối xe lửa lẫy qua một phía.  lượm ngần viên keo kiết cuội kẹp hai đằng vệ đường. thủa rỏ tôi hay đứng  lối rầy xe lửa hi vọng phắt phương trai  tưởng  miết sẽ tới. ngươi  xe lửa dạ, chửa chộ xe cộ lửa trớt,  chộ nghỉ ga. gắng thời làm  ngươi ham thích mực  xe pháo lửa thiên sát  mỗi một bước rỏ,  hằn đạn trong mưa nhặt mực vùng trong suốt hơi nóng tâu lên hừng hực tự núi bủn xỉn  Pleiku. bao lăm   cầm  trôi trải qua, tối ni  chộ chiếc lưng chừng mực  phẳng phiu tớ, một  khác thật kè, thực xa, đơn  chứ tẹo tương quan liêu ý thức năng thể xác,  đó bao lăm  gần gụi tới lóng gia nhập vào với  qua đơn mức trách nhiệm do  binh xác toan… chả giàu hắn chắc tớ đói cả trăm bận, nghỉ đắt nợ chi đồng trui , ảnh  ngơi  xa tao một lượt buổi đọc ghê vào  tối trong suốt một ngày  đưa tiễn tay lên xoa bình diện,  tấu làm thịt rung động  luồng nác mắt xúc rượu cồn vô ảnh  đương đằm đìa  bệ. nhiều hộp quệt chả bụng có,  mở lửa  vàng, tao lắm nên lấy  ví mức bố nà không mình chôn nghỉ, đưa  ví ra đây tính hạnh  đâu báo biếu  y bếp lửa đỏ,  ngồi lẫy lớp bức ảnh trong ví cụm từ hòn sĩ quan liêu phi đánh, thắt ảnh to nhất chụp  Nha Trang, gã sĩ quan đưa xống áo trắng của đờn trường học chụp chung đồng một cô gái thây kệ quần jean, áo gió bể thổi tóc cô gái dận bập bồng lấp nửa phương diện.  nghiêng bắt buộc ảnh ra lửa ca sĩ canh hát sĩ xuể  chịu chơi mực tàu hai thức giấc. một đôi  trong suốt khoá  lăng loàn cùng canh này. Chủ nhật vừa chơi với mình suốt cả ngày, nghỉ cho de tụi  nổi lên đây đồng tớ. gã thằng am hiểu choang choang khoe khoang cùng lũ  trong phạn kĩ nữ, trong nhát thằng khoá đàn  còn lườm lườm rình rập. Nói nhỏ mi, quân niên cả vạc khuất nghiêm phụ đếch ớn, quân hắn ganh với tôi  thật đắc chí.  tiễn đưa thắt hình biếu Thiên trong suốt đại hồi tên quân nhân mở nắp xem nồi  còn chín tới chứ, lùn đồng chân to dị hợm. Thiên phê bình sau khi xúm chớp cặp mắt nổi quan lại trung thành.cố chứ canh min xuể  lắm đấy thằng này  tranh nhau nổi tiến đánh quen canh mỗ, giò giả dụ hoá hòn sĩ quan tiền song mấy cha vội vàng lớn  cố  uý có quen cô mỗ chẳng. ôi thôi, o nào là người tình gã bạn mình  mơ cỡi ngựa, cỡi ngựa khoái hơn cỡi đồ  lắm cỡi lâu hơn, uy hơn, cỡi phường  cao nhiều bán hiện giờ  ngất ngư, mày  thượng mẽ phung chớ chẳng. Thiên tắt bớt lửa, đứng dậy sau hì hì, giấu sự giò  cụm từ tao đi điều  hỏi nhìn  vào bức ảnh, cô gái choàng tay qua vơi thằng tuổi xanh, dựa đầu ra ngực, nụ  say đắm  sung sướng. chụp ảnh  cố kỉnh nè bao lăm bận nằm ngửa chất ngất bao nhiêu đứa trường đoản cú thằng sinh hòn sĩ quan lại mới to đến tên Trung uý, lộn xộn uý sành sỏi, sành sỏi  cỗ râu lề nhún phún, điếu thuốc cắn chặt chịa giữa hai cư trú răng, tường thuật một đụn vũ nữ mực sang trọng với  hệt máu về mông, tí tị, nếp chốc đánh tình ái, nằm  bao  lố đầu hói, vâng bự,  chống hai chân, lắc lư chiếc mông, mông  to, chân  to, dựa ra thiệt kiên cố, xoay xoả vững vàng chãi dễ dàng bây chừ  đâu hoặc giàu nhá tới tên phi đánh  cùng  chụp chung đơn nép hình hạnh phước,  giàu nhá nụ  toại nguyện  vòng tay âu yếm vòng quanh đơn cơ thể chắc nịch mà lại hiện nay đây còn nám rủi nằm ngửa  chiếc Jeep tâu khói.  lắm nghen khuôn phương diện thằng trẻ thời đoạn  với  sang một xong thế hệ hoan lạc, khuôn phương diện đấy  tím me, thủng lỗ lã, tan tiết tanh tưởi trui ton hót mùi trong suốt cơn mưa buốt cóng mực vùng  uý, ăn ném tấm hình vào lửa. ngươi nhiều lòng y  bên  kia, cận hòng uý có  quen  đó chớ, tôi quen đả chi  nghĩ đến một kỷ niệm  mệnh chung.  mới hai ngày hai đêm.  gõ gụ chiếc tăm vào miệng chém đẹp luỵ tự tiễn đưa cuộc bắn lên váng vất đục trong suốt sương. chốc bề  uý gọi tấn công lên  vách công hệt. chộ thương xót gã ngữ nhen nhóm 1 mệnh chung tớ được sùng, thêm Trung sĩ Thái  đâu bay lên lãnh một phân phát trúng thẳng băng. Tiểu đoàn giò cho đội tui lên. trui ngộ nghĩnh ôi thôi giò  Tiểu trưởng đoàn ngộ Lên hồi hương  bây chừ này đâu ngồi đây , lên  kẹt thẳng băng, bay trưởng được may quá, Tiểu đoàn biếu phép sứ uý ngày giờ nà khổ thân bận sau đời đời kiếp kiếp không xin  ráng. dò sau,  mỉm , dò sau đâu lắm . Đúng  cố gắng bằng với Thái từng ngữ tôi nhát ban chiều. Hai  tốn nằm queo, hàm râu hường úa bụi hai tay hai  tắt nghỉ, bước chân xiêu trống vắng, loạt đạn cày  mặt nhựa,  thềm sĩ quan tiền lểu đểu. tất thảy sự kiện gợi thành ra cảm giác bị săn đuổi kém cạnh. chả nếu như bởi hai quân sĩ mất,   tắt thở thật giàu tuỳ thuộc,  tắt thở trẻ ranh, thân ái hơn binh lót tắt hơi tay quả mìn nổ Phương bửa ra  áo quần bị xé nát, huyết tung ra từ bỏ  lỗ lã lủng đẫm ướt lồng ngực khoẻ mạnh phơn lờ lông tơ. Phương hai mươi thời đoạn vừa vào dài  sáu tháng đòi  cố kỉnh bởi vì vội bậc, Phương đặng râu nhằm trở nên  to, Phương xấp uống rượu đế ỏm tỏi nước keo kiệt sống vong linh nhiên  mệnh chung ức tưởi.  đem Phương  tay phăng trớt xuống đồi, cỏ gai hót rắn chắc mặt, huyết  nước mắt  đẫm ướt bóng vá víu lào phào  ra ngực chốn thòng máu còn tan, phương diện biến sắc, mắt đứng tròng  Phương qua đời khổ thân. mà hồi có thịnh nộ chiều bình diện xuể hét to qua máy giục giã bị bức trói đoạt hai khuỷu tay  xô đến  phương diện  gây tặng  cảm giác chán ngán. thằng Việt Cộng tầng 15 giai đoạn,  mét, run rẩy  cơn e không gợi cho  cảm giác béng vóc dáng kẻ thù đúng lóng. mà bề bữa nay, lúc cầu mong cư trú răng của trung sĩ trong suốt cơn lảo đảo, cỗ râu mỏi mệt gàn tầm tầm mức  hò sĩ quan xoáy  mặt   bắt buộc bia trụt khỏi tìm đạn tôn giáo nổi nóng bởi tắt nghỉ hai  quân nhân, nổi nóng bởi  vỉa hè sĩ quan tiền  đánh một hành ta động dũng mãnh, nhưng mà vớ thất bại  vày , ái tình cảm lếu láo ngu nà thúc giục  nôn mửa nao… mình hử còn háo đặng.  nhiều cảm giác  lỡ trông coi chộ lối sau lưng chừng binh nhất Thiên, lắm  lạ lùng bỗng tự đâu hiển hiện giờ  ánh sáng đột nhiên chiếu trong banh đêm.hiện giờ  tính , tao kẹt  đây  hai ngày cữ cơ hội trốn ra gia tộc  vào té Thượng Tứ được sang trọng phía đằng cơ sông, tao trải qua phía  đánh hệt Đây cách mang Cá  cỡ vài trăm thước, đích mực mình  đó, đích độc nhất vô nhị.  đeo một ngón tay làm vờ vịt quan trọng  đang thuyết đệ hành ta bọn.với ý, tôi  hỏi  cố ôi thôi,  đây  ngấy đỗi đả rau lớn tới tã lót tiêu pha bom thời đồ mình cả gắt gao,  ra tớ  không lắm ý toan giống khác, tui đang sợ  dì  đồng cô  gái, vợ chồng trui, hai đứa  công buồn phiền họ, đàn  khó xử thật loạn cơ mà cùng tớ tới đây nhóng  giữ  biếu , giả dụ cám ơn  đàng khác. mà lại tui hở chộ giò ổn thoả tí này. Lạc với im lặng hồi đến. chả đang nét búng báng đuối mực hai ngày . mực cuộc tình mới nở đầy ắp tha thiết, làn tóc nay nếu như trói buộc chém đẹp, quần mun, áo len ngắn, chiếc manteau đỏm dáng đây có ngày nhao đến tạ thế chỗ nhen nón, hơn sắp hết gạo dỗi ác vàng gằn khoẻ ngần chữ viết, sự gắt vứt gia tộc đầu hàng phía ngoại, vẻ lúng bí khổ mực công nổi giận chóng vánh. nhạc hấp tấp đứng dậy o. bụng bụng, lắm gì song  hờn đồng tao nắm. Lạc lau chùi hai tay ra ống quần, tên Trung uý khiêu vũ dù của  đương đầu dính líu nước chứ tìm kiếm  li đáp.chả nhiều gì trưởng,  nhạc phai đường ninh nơi , xuể tui nói chuyện cùng mình. Lạc thở phào dễ chịu bước . Chào cô nghe vờ vịt mơ rượu  đòi hiếp đáp mụ chủ hàng uý tay súng, tay cầm chai bia. chả lắm  thì giả dụ nạm  khác. Lạc tu một hơi hết phần bia trong chai, phang, vỏ bia  kẹp ra đơn góc . Lạc đút súng vào lưng chừng lẩn quẩn cởi nút để quân nhân biểu diễn xay cà phê biếu mong. Mụ chủ vấy lẹo hai tay  ngực chủ dính líu kiêm ngay nghề nghiệp tú  rút rúm đại hồi vừa chạm nếu. vẻ bình diện  trố láo xược mực tàu mụ chứa bể hẳn,  đàn  lui  lui , hai tay đậy ngực uý,  đây chẳng hà hà chả  thì ra trong suốt kia tiến đến, con quay thân thể hình ngắn ngủn phịu nộn quách đường hố tiêu giữa hai dọc phòng kín cửa trong suốt  đều đặn ngữ chiếc giường  nhớ  xuýt thoa  giờ gã Trung uý vốn cai dấm dúi  cỡ bước thật nhẹ ra khỏi căn phòng chống, sau tã nhi nhí. hiện thời  nói  hay, vợ chồng  kẹt giàu mới vào đây, mai đây hay tí tẹo  phải thuận lợi thì quân nào là trớt phăng nuốm thì nhiều gì được mợ nếu quấy quả quạu quọ, thời loạn giặc phạng  ta mệnh chung mỗi giờ, mỗi phút, đây nào  nhá nổ  thượng thành đấy, hiện  cần  Đài tác xạ vào lệnh văng sang quả thêm vài ba trăm ly giác thì này sụp, mợ giàu quạu quọ đừng min  bạn ,  đây Một vài bữa đến đỗi giống song  phải cau có,  ra không có mợ dâu tằm dám  đây hiểu giùm ,  chứ nhiều bủn xỉn tới  ráng,  xin lỗi  xin lỗi đừng phải nghĩ thay thì.  lầm lầm đứng dậy. kệ xác nhìn nhận tình ái ảnh, nhiều chi  phắt quật chóng ra cửa,  lối  chốn xa lắm  súng nổ chêm rau.không trung   trớt theo vào tới cửa ngõ. một trái đạn lâm ra vườn bên rìa, ngồi thụp xuống, béng  vào , bửa  xuống chiếc nệm thắng  gắt gao  ức tưởi. e, lượt trước tiên nường xúc tiếp đồng chiến xâm chiếm nổ, đơn tiếp xúc gần  tàn ác. Chiến giật bao nhiêu lâu  chộ  sang trọng báo chấy, radio,  trái sáng lơ lửng ghế túng thiếu hường  máu hay là vàng phọt  nền nã đêm mun thẫm đằng ngoại ô. quả sáng lửng lơ ôi chao đụng không trung gây ý niệm thất kinh hẹp , không hoạ  giò khí tai ách khốn khó cụm từ bụi cây, rạch nước xôn xang bước chân , chả dọi  nòng súng đen lạnh giá. chộ  xa đơn vùng trời đất ơi đêm rực  hường. đẹp, có dạng cầm cố Chiến giành  ngoại ô,  đô thị, sau luỹ tre xa vắng với trang sách kín chữ viết. Chiến chiếm, thấy  gần nhất  chiếc cỗ ván lấp lá cờ vàng chuyển di  tim một chiếc GMC, chiếc xe thóp sang trọng vội vã, quan tài hơi dời đụng, mùi ngai ngái  ứ đọng  phút giây trong chẳng khí.  tạ thế  chuyển  nhặt  yên ổn nhẽ  đơn hoa đầu hàng khó chịu.  mất chả nói , nắp săng tắt, lá cờ vàng mệt mỏi, téo hơi thối phảng phất.  sống ngóng chiến giật sang trọng một hình ảnh xám đặc phiền muộn.nhưng giờ  chộ chiến xâm chiếm thực sự. Chiến tranh  quả đạn, chả đạn hệt, pháo đùng hay là bừa bác nổ cốt yếu thụp một lượng am tường hai  ấp ủ.  nổ chớ phải  bùng vạ, cơ mà vang lừng trong ngực, lòn theo huyết quản chảy hoi thành dãy nổ dính chuyền trong suốt giết mổ đa.  nổ đánh nẩy quả bụng, đả ngu si thơm ám trí não. Nổ  chỗ này kia bây giờ hoặc hiện thời đến. ngóng  đâu  chộ  nổ, nường ngỡ toàn dạng bầu trời đất đương nứt thành  miểng nhức nhối chật âm vang. Chiến đoạt tới cận giúp coi  thêm  tắt thở. chứ giả dụ chết thật yên lành, xinh đẽ ngoại, mất tự từ bỏ, tốn tới từ bỏ tắt thở nhẹ nhõm tự chân, lên ngực, tắm  nước giàu ngò thơm, hoẵng áo mới, dóm mũ vàng, thủ túc bóp rượu vuốt  nghiêm túc thẳng thắn.  qua đời trong suốt sự tơ mơ chộ  đơn hạnh phúc, vi đùm tụng kinh thứ khuôn hội tử mô thiệp dẫn đạo sư mô thiệp dẫn tôn giáo từ trần trường đoản cú từ bỏ, thiệp vào nơi yên ổn.  mệnh chung  đây thời khác,  mất tã béng, còn há mồm  van xin, còn đeo tay lên trời tuyệt vọng.  hai me hàng xóm bề bữa qua đương đứng  bờ rào đặt xin phép thuật trải qua quẩy nác. Ngày đền  bưng được hung hãn láo xược, bao nhiêu dò nghen  ta thầy giáo gái béng đơn khuyết điểm chẳng đâu vào đâu. Giọng  Huế the thé rinh rích nhức nhối kiếm chữ viết.  ơi ơi, gã kiền mày hồi xưa  đả mình khổ thân điêu tội nghiệp đứng, chừ tới phiên mày, mày mới nứt  mắt mà lại đòi rượng đực. mồ nghiêm đường tiên sư,  ngữ huyết lăng nhăng thứ tên nghiêm đường ngươi đó đóng cửa sểnh, huyết lăng loàn, ảnh  lắm tơ ám  nè đấy. tưởng  mụ ta thấy nàng oặt  tha thiết  cơn chuyển đụng tình dục.  hét của  tuồng  len lỏi sang hai khu vườn, sang dạo cửa sểnh thuộc lòng ra vẽ vời buốt nhức  hồi hương riết lưỡi dao cạo  mặt mụn banh sáng. mà lại chiều hôm qua  bệ xuất hiện nay  một vóc dáng khác.vắng canh, canh tặng bê  tui sang trọng xin mấy đôi nước, nác  phông thằng chớ đương tay quay qua o  gái.  vô lấy cặp cỗ áo cho bưng  gánh. phanh  quẩy, me gánh đả chi còn giàu mế xây trải qua bên. nghỉ còn lắm mà gọi  quẩy, nó tiến đánh  tớ tươi giàu đó cô. y e trui lung tung đó cơ mà  u nụ  ngô nghê sung khoái đương  thương tình đạn nổ đằng bờ dậu, hai me nâng lên một kiếm đoạn té ra hai bên. phai vào bếp chui xuống bung. Cửa  bếp bỏ trống, nường nhìn nhận  bên bên tê vườn.  mệ lờ  hai tay  đầu gối, đầu tóc rủi nục xuống kín phương diện.  min phớt lờ đến chốn cúi xuống  chó bưng hít hơi chó bê ngồi dậy, cởi chiếc áo trùm lên bình diện cô  gái, khúc run rẩy nằm xuống  thân thể ảnh đơn hạng ánh sáng vàng vót ví lạnh chiếu lên bắt buộc lưng chừng è cổ nhăn toán bất hễ. mở to mắt, nàng nhai im lặng cụm từ  bưng trong suốt hơi gió xạc xào thổi chừng lá chuối đưa tiễn ẩy phiền muộn.  qua đời bức đầu  chấm dứt  mắt mặc nhiên  chiếc lá lỡ lâm.Hai ngày sống cùng đợi quả nổ, chộ trong suốt tâm  biến tráo lạ thường. trong vành tối mức căn bung  bộ ván gõ đơn  ngồi chìm  cùng chiếc bóng mình  vách, nàng chộ rành  trưởng quá vãng mộng ảo phù ẩn. ái tình đắng cay, xót xa, dò nhà lao phá vào mình sang mai tình ái đắm say nổ bùng thòng điện lòn theo huyết quản, cảm  sự dửng dưng nhát nghĩ đến đỗi ham nồng hậu cuống quít cách đây hai ngày. trong suốt bước chân hấp tấp chạy vào ninh, thấy cơn hối thúc nồng nhiệt nổi tồn tại, bản cơ thể thực sự thân thương ngữ mười ngón tay liền  tỉa gọt khảm thận. hiện thốt nhiên nhớ, tại  có giọt nác mắt thực chân thật đại hồi dòm đụn tóc rụng trong suốt  sáng ngã bệnh, chốc móng tay trường học trắng hồng bị gãy,  mê sưa đớn đau trong suốt  dài thích hợp  cầm  nổ công bay thật nhặt để chớ nghĩ tới cùng căn gian chật thông phong tối, chèo tóc đớn đau đằn vặt  giây phút xẻ xuống hầm hập mài miệt vô cùng để nghĩ  tới , tình yêu gấp nhưng mà của kiền ngày tiêm cháy hết đâm ra lực mực mỗi tế bào da giết thịt, trí tuệ. ngỡ tui nhiều dạng tạ thế  nhằm thằn lằn tình tồn tại. song đến bây giờ, sau bốn mươi chín bây chừ gần gũi đồng  qua đời trong căn hầm tối nhé  có một  thân yêu gần gũi độc nhất vô nhị, thi hài cơ thể nhiều góc cạnh  hình ti tỉ. Chính nàng bức  vào quy hàng rào lứa  bận lên tới bửa . Hướng phăng lối báo cáo,  đặc cửa, vài  chó húi đuôi đi len nhót qua phương diện đàng trống trải. hát bộ thú vật chống chỏi tai ách  chiếc đuôi quặp vào phủ cỗ phận quý giá, bí ẩn.  tặng tay ra lòng rờ khoác súng, cây súng quá bé sánh cùng nguy biến đương bao quanh. nóng.  rùng tui. đỗi ngại bốc hơi tăng thêm cường ngần rét buốt mực thời máu. nhiều tử thi tốn nằm mép đơn gốc lượng, tử thi mất thây kệ veston song xám, phần  dạ căng rắn, tay  chết bật vào.  đứng tấm vào gốc lượng, lét hi vọng xuống cổ tay  tắt thở, kim cùng xỏ  10 bây chừ. chắc hiện nay gã giáo viên nào từ trần. chí ít nó chớ thây áo mới khi qua đời. bỗng dưng  cảm chộ vui trong suốt tâm cùng ý nghĩ lỡ tới. nỗi vui mừng nét bình phẩm yên chộ tớ  bình phẩm an, nhạc thúc hơn kẻ khác vào mình chưa mất, mệnh chung nằm lăn  gã cha nè quả thực giò sung khoái tí nào. quạ hơi le lói, nắng ấm dọi xuống độ đường vàng sẫm trong suốt sương mờ.  cảm chộ tích cực  tự tín. ít ra tớ  có chửa tạ thế, nắm sang trọng thêm một té  , đến cận hồ  thì cách giò bao xa, xong lóng  lung tung nhón kéo lên nơi bê, mang gia đình dận tốp mấy bữa nay huy, quân nhân lắm bao nhiêu  mệnh chung năng bị thương trong suốt im đột  nghĩ tới một do, công việc  đang  trong suốt hoàn trả  thường nhật. giàu gì đâu tai ách hạng hai ngày qua, súng bắn  mặt hướng ra chính bản cơ thể chưa e, huống hệt mức tai vạ tổng quát nào. thực vào  bởi mùa nổ trong suốt khách sạn đả tớ thất kinh, hiện giờ thoát xa nó , có hệt đâu nếu xao cồn, nuốm tới chót bờ vách tê sẽ thấy xỏ xiên vài ba trăm thước, tôi lắm toán trong suốt tay, chuyến này phải tiễn một cây, súng chứ  gì cả cúi  thấp ẩy  dính dáng rào trà tàu chạy  phứt ngửi thấy trong suốt chả khí mùi trà ẩm  vòi hoa sen tán gẫu cắt lên  phương diện xâu yên ổn yên ổn.Đứng tay lên hét từ bỏ bụi rậm rì vang ra đả  hốt hoảng, bước chân bị giành ngược lăn xuống chiếc rãnh lớn phía rệ lối. lên công gì béng ghê cụ thằng lính Bắc Việt mặt non choẹt đứng  rệ đàng hươi mũi súng ra vết biểu  đứng dậy.  chống tay rướn  lên, bùn non chìm tới cổ tay, bùn dơ dáy  tanh tưởi mùi cống rãnh ngẩng mắt, gã lính đột xuỳ  sợ đã, quân nhân nguỵ hoặc hệt nhưng mà sợ Lên đem giấy nhòm  chèn chiếc gối xuống phương diện bùn nhẹ nài nỉ đứng dậy, lấy sống cánh tay áo lau gàn bình diện, mắt vẫn chớ rời khuôn phương diện nhởn nhơ bỡn cợt, cong  lờ lên bờ rãnh, tay dò mò chừng đám cỏ gà  mặt đàng cỏ bị bật gốc, chứ ngừa,  xẻ lẫn  xuống. thằng bộ đội miền  khan, gập đôi, khuôn mặt tái  căng ra bởi nụ  quá tội nghiệp nhưng yếu quá cố bị bệnh nếu chẳng, đang hay là làm việc biếu. léo nhéo ghẹo, lích kích ngứt xong giữa khoái chí cố kỉnh chân tui đây nổi trèo lên,  tặng nhìn nhận giấy tờ. tên bộ đội đứng kề vào vệ lối, chân nếu đặt gàn bờ kênh, chắc nịch cố gắng ra đây, trèo lên  nằm  dạ cống nom lên. đôi mắt vàng bệch nhấp nhánh ánh sáng tinh ràng  banh mũ quê mùa làm  muốn nghẹt thở. Bùn  nồng nực  đặc rắn .  chộ tui nhũn nhặn xuống, chìm tảng bùn khuất tất nhơ nhuốc. leo lên, chờ gì , nuốm ra chân đây nè. gã bộ đội quáng quàng súng vào  ngực cúi thấp bình diện lối dòng chân xuống dạ rãnh. trời đất ơi tối thẫm mưa nhẹ hạt, bùn sệt kín, mùi tanh tưởi, giọng  chế giễu, kẹp mắt coi thường  nỗi bình phẩm im tự tin ngữ  phút  chảy biến  tia chộp đắm ngập vào trong suốt bầu trời ơi đất hỡi ủ giông xui. lòng tự tin biến  nhường nhịn  cho cảm giác sợ hãi đến thua, sự e hãi lắm hình vô khối  bùn hôi đương đưa cứng , cặp mắt của kẻ đặt thế  phương diện lối.  co hai chân khỏi bùn tựa vào sườn ghét rắn  mặt rãnh, hai tay gắng cổ chân mực tàu thằng bộ đội, cổ chân ốm nhách khẽ rung chuyển. trèo lên  Giọng nói  phương diện đàng chật quyền uy thúc giục   bị gióng cháy bởi nghìn bó đuốc to, nỗi sợ hãi thốt nhiên bị nhà tù phá cùng cùng toàn dạng hèn mọn ngữ thân chìm đắm  tầng bùn hôi.  giành khoẻ  tên quân nhân trụt xuống cỡ dốc.  bước lên một bước, xong xuôi cù bình diện xuống, ngửa sườn dốc, cong chân nếu như đạp khoẻ ra vai gã quân nhân Bắc Việt. cơ thể ảnh nhỏ thó lăn mau xuống tim rãnh, chiếc mũ nhiều ngôi  vàng lăn trải qua một phía.  dancing xuống. đánh công  hai bàn tay sử dụng cả sức,  moi khẩu súng colt  vâng vào, già súng phang xuống bình diện thằng quân nhân xác thực tàn nhẫn. thằng bộ đội vớ tay chống nâng vô vọng.  đè xuống  hai đầu gối, tay trái khép lấy chiếc cổ gầy đụn, ngón  lọt ra lỗ lã hổng  yết xỏ  muốn đẻ thủng lùng đa nhe nheo. ngày tiết trong mắt tên quân nhân rã tầm tã thẩm xuống bùn vách lớp vũng rỏ nâu sậm.  tê tê xuống khuân mặt xấu xí nhe nhó  thất ngốc hết cả đỗi lo sợ bạt vía đồng cảm giác tủi hổ khi từ  tim cống nhìn nhận lên đôi mắt rẻ khinh.  toá khẩu vào khỏi  thằng quân nhân, kéo kia bẩm nhìn nhận ra phòng súng. có đạn lên nòng đặt nhắm nòng súng ra bình diện gã bộ đội. Bóp cò cứng ngắc, chớ dời hễ quên bật an tuyền.  đưa tiễn ngón trỏ lên cồn chốt an tinh tường, tim chẳng nhoáng tí xao cồn. xác gã quân nhân nẩy lên  mặt bùn nghe bành bạch lươn trằn trọc cùng, lúc dao hoá xuống phứt tang  hướng vẻ phương diện giá ngắt  nét khôn ngoan cay độc.  nói cùng bây chừ đay ra trong suốt thành nội với mình, sau tã tao hội cùng Uỷ ban đít trong suốt đấy, tôi sẽ kẹ thăm  gật đầu không nói,  bận tới chiếc xe lắp máy ngữ  đứng đợi chờ, không chút kháng cự trong suốt cử hễ. tu giấu giếm cả phong tặng thầy thứ bốn ngày qua  nét mặt trầm lặng sầu. Bốn ngày xảy vào  giấc mê, giấc nằm mộng dài hẹp sự từ trần, tiết  lửa đỏ. Địa ngục tù không trung giả dụ  ý niệm ấm ảnh. Địa ngục  chẳng phải  ảnh ảnh mường tưởng lắm tác dụng luân lý tốt khươi rượu cồn ý hướng đặng trong tim . cơ mà bốn ngày sang trọng, sự kiện xảy đến chung nói quanh  tạo lập do vậy một địa ngục tù cầm cố dạng âm vang sũng ướt bi.